Bối gia ám thị cho Thiết Giáp tộc và Trường Mao tộc đi làm chút chuyện, lại không thể làm quang minh chính đại, nhất là không thể lưu lại chứng cứ. Bằng không sẽ chọc giận đến Đông Cảnh chi vương, khi đó đừng nói Trường Mao tộc và Thiết Giáp tộc, sợ rằng Bối gia cũng sẽ rắc rối to, phải biết Nguyên Cảnh chi vương mới vừa chết không lâu.
Thiết Giáp tộc và Trường Mao tộc đi tới Thiên Loạn Tinh Vực, mới đầu tiến triển rất thuận lợi, bọn hắn chia nhau tìm đến Đồng tộc và Cương tộc, tỏ ý nâng đỡ hai tộc trở thành bá chủ. Hai tộc này vốn có tâm tư tranh bá, giờ lại được đại tộc Tiên Vực hỗ trợ, bọn hắn há có thể không động tâm?
Thế là liền có cục diện tiếp sau, nếu không phải bị Lục Ly sớm một bước nhận ra, mưu kế của bọn hắn rất có thể đã thành công. Một khi Cương tộc và Đồng tộc quét sạch toàn bộ Thiên Loạn Tinh Vực, dựa vào một mình Lục Ly làm sao có thể gánh vác được? Đứng trước sinh tử tồn vong của Lục gia, Lục Ly chỉ còn một con đường để đi, đó là cầu viện Tiểu Bạch.
Cũng may Lục Ly có địa đồ Chủ Thần, vừa nhìn liền nhận rõ thế cục, lập tức tiến hành kết minh với mười đại chủ tể, như thế về cơ bản thế cục liền ổn.
Sau trận chiến này, thế cục càng thêm không khả năng nghịch chuyển, Cương tộc Đồng tộc đã mất đi đại thế, cường giả Thiết Giáp tộc cũng rõ ràng, Đồng tộc và Cương tộc không dựa vào được, trừ phi bọn hắn lần nữa xuất động lượng lớn cường giả và quân sĩ từ Tiên Vực, bằng không liền không cách nào uy hiếp được an nguy của Lục gia. Bọn hắn có thể xuất động đại quân và cường giả từ Tiên Vực ư? Hiển nhiên là không thể.
Nếu đã thất bại, vậy liền phải thừa nhận thất bại, ở lại đây cũng chẳng ý nghĩa gì. Hắn lưu lại chỉ có một tác dụng duy nhất, đó chính là tìm cơ hội đánh giết Lục Ly.
Nhưng thật ra, đánh giết Lục Ly chỉ là hạ sách, giết Lục Ly quả thực có thể khiến Tiểu Bạch xuất quan, nhưng cũng rất dễ triệt để chọc giận Lục Tiểu Bạch, một khi bị tra ra điều gì, Thiết Giáp tộc và Trường Mao tộc tất sẽ bị Lục Tiểu Bạch trong cơn phẫn nộ, suất lĩnh cường giả tới tiêu diệt.
Bởi thế cách làm tốt nhất là mượn tay Cương tộc và Đồng tộc, chứ không phải bọn hắn đích thân động thủ, làm vậy nguy hiểm quá lớn. Một khi sự tình bại lộ, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng, không nhất thiết phải vì trả thù Lục Ly mà đẩy Thiết Giáp tộc vào tình thế nguy hiểm.
Cường giả Thiết Giáp tộc rất quyết đoán, bên kia cường giả Trường Mao tộc cũng quyết đoán không kém, trực tiếp hạ lệnh triệt thoái, bỏ lại đám cường giả Cương tộc ngơ ngác nhìn nhau. Đùa gì vậy? Muốn bọn hắn xuất binh là Trường Mao tộc, đưa ra một đống cam kết cũng là Trường Mao tộc, giờ đại quyết chiến đã ở ngay trước mắt, Trường Mao tộc lại trực tiếp rút lui, đây là muốn gài bọn hắn vào chỗ chết?
Lục Ly một mực ở trong pháp giới, sau khi thăm dò được cường giả Tiên Vực bên phía Cương tộc rút lui, hắn lập tức hạ lệnh tổng tiến công cho Thoản tộc, lệnh Thoản tộc một đường giết đi qua, đánh tan chủ lực Cương tộc, sau đó chiếm lĩnh địa bàn Cương tộc.
Chẳng qua Lục Ly vẫn kiến nghị phía Thoản tộc đừng nên đuổi tận giết tuyệt, tránh miễn đại viên mãn Cương tộc chó cùng rứt giậu.
Tương tự, bên này Lục Ly cũng hạ lệnh cho Phong Thần Điện, yêu cầu từng bước ép sát, công chiếm địa bàn Đồng tộc, song đừng nên bức ép quá phận, cũng đừng đuổi tận giết tuyệt, chừa cho Đồng tộc cơ hội triệt thoái.
Trong mệnh lệnh hắn hạ xuống cho Thoản tộc cùng Phong Thần Điện có một tầng ý tứ rất mịt mờ, đó là bức bách hai tộc rời khỏi Thiên Loạn Tinh Vực, để bọn hắn tới Tinh Vực khác phát triển.
Hai tộc đều có tổ địa, nếu bọn hắn tiềm phục vào trong tổ địa, vậy thì sớm muộn sẽ có ngày đi ra, bọn hắn đều có hai tên đại viên mãn, đây chính là bốn quả bom hẹn giờ.
Không đuổi tận giết tuyệt hai tộc mà chỉ bức bọn hắn ra khỏi Thiên Loạn Tinh Vực, như vậy bọn hắn nhất định phải tới Tinh Vực khác tìm chỗ dựa, đến lúc đó đại thế lực ở Tinh Vực bên kia sẽ kiềm chế bọn hắn, bốn tên đại viên mãn sẽ không khả năng tùy tiện giết đến bên này.
Chuyện tiếp sau đó đã không cần Lục Ly quan tâm, hai bên đại quân lần lượt đánh chiếm từng giới diện, lại không đi trực tiếp tấn công chủ lực Đồng tộc và Cương tộc, đồng thời phái sứ giả đi qua, tỏ ý để bọn hắn rời khỏi Thiên Loạn Tinh Vực, bên này cũng sẽ ngừng truy sát. Nếu không dù có trốn vào tổ địa, bên này cũng sẽ nghĩ hết mọi cách tìm ra, đồng thời không tiếc bất cứ giá nào truy cùng diệt tận.
Cao tầng hai tộc lập tức mở hội nghị khẩn cấp, phía Cương tộc gần như không chút ngập ngừng, tức tốc di dời cả tộc. Cường giả tộc quần bọn hắn không bị tổn thất quá nhiều, thực lực vẫn còn, dù tới nơi nào cũng đều có thể nhẹ nhàng đánh xuống một phiến địa bàn, sau này từ từ phát triển là được, dù sao cũng đỡ hơn tiến vào tổ địa.
- Đi Thiên Vũ Tinh Vực!
Rất nhanh Cương tộc liền đưa ra quyết định, bọn hắn nhìn trúng một phiến địa bàn, đó là địa bàn Mông tộc trước đây. Lúc này bên kia chính đang loạn chiến, bọn hắn giết đi qua, có thể nhẹ nhàng công chiếm, thậm chí tiếp thủ toàn bộ địa bàn Mông tộc, trở thành bá chủ tại Thiên Vũ Tinh Vực.
Cương tộc muốn đi, bên này vui với đưa tiễn, đại quân tiếp tục công hãm các đại giới diện còn lại, nói là công hãm, không bằng nói là tiếp thu. Từng giới diện được tiếp thủ, toàn bộ tộc nhân Cương tộc đều được truyền tống đến chủ giới, sau đó từng chiếc từng chiếc chiến thuyền gào thét lao đi, hướng thẳng về phía Thiên Loạn Tinh Vực.
Cương tộc đi, Đồng tộc lập tức hoảng. Lần này Đồng tộc tổn thất rất nhiều cường giả tiệm cận đại viên mãn, nguyên khí đại thương, một tên đại viên mãn cũng chẳng còn lại bao nhiêu thọ nguyên.
Đồng tộc vốn định tiến vào trong tổ địa tiềm phục một đoạn thời gian, nhưng giờ Cương tộc vừa đi, khiến bọn hắn không khỏi hoảng loạn. Bên kia đã buông lời, nếu dám tiến vào tổ địa, bọn hắn sẽ nghĩ hết mọi cách tìm ra, đến lúc đó không tiếc đại giá truy cùng diệt tận Đồng tộc.
- Đi!