Đồ sát...
Còn là đồ sát đơn phương diện, chỉ sau mấy hơi ngắn ngủi, ngàn vạn đại quân đã chết đi hơn phân nửa, không ít cấp Đế và Thánh Hoàng cũng bị trực tiếp chém giết. Cường giả tiệm cận đại viên mãn lại có thể kháng cự được mấy đợt công kích, tốc độ bọn hắn cực nhanh, đủ sức tránh né những trường kiếm này.
- Cũng may, cũng may!
Chúng cường giả Tiên Vực như trút được gánh nặng, chỉ cần bọn hắn an toàn, đám quân sĩ cấp Đế Thánh Hoàng kia chết bao nhiêu bọn hắn đều không đau lòng, bởi vì không phải tộc quần bọn hắn. Chỉ có cường giả Đồng tộc là tròng mắt đỏ ngầu, trên thân ngập tràn sát ý cuồng nộ.
- Hung tàn!
Cao tầng Phong Thần Điện và Tử Thần cũng như vô số quân sĩ đều chấn động không thôi, sát trận này quá hung tàn, nếu là bọn hắn ở trong đó, sợ rằng tất cả quân sĩ cũng bị giết sạch.
Chẳng qua cao tầng Phong Thần Điện vẫn còn chút nghi hoặc, Lục Ly nói bọn hắn đứng ngoài xem kịch, nhưng cường giả tiệm cận đại viên mãn phía Đồng tộc và Tiên Vực đâu bị tổn hại gì. Đánh giết quân sĩ bình thường ý nghĩa không lớn, những cường giả kia mới là căn bản. Không đánh giết được những cường giả này, cục diện vẫn chưa thể xoay chuyển.
Xuy xuy.
Lại qua khoảnh khắc, đám quân sĩ kia đã chết gần hết, lòng đất đột nhiên toát ra sương mù màu trắng, khói mù này vừa ra, nháy mắt nhiệt độ trong khắp vùng bất chợt giảm xuống mấy trăm độ, tiên huyết lả tả giữa trời đều hóa thành huyết tinh giáng xuống, máu tươi chảy xuôi cũng bị đông cứng trong nháy mắt.
- Xong rồi!
Đám cường giả Tiên Vực lạnh cứng người, không chỉ thân thể lạnh, tâm cũng lạnh. Ngay khi hàn khí vừa đi ra, bọn hắn cảm ứng một phen, trong lòng ai nấy lập tức dâng lên cảm giác tuyệt vọng, hàn khí này thật sự quá đáng sợ, chỉ cần bọn hắn bị hàn khí bao phủ, khoan nói bị đông cứng, tốc độ chắc chắn giảm đi nhiều, đến lúc đó còn làm sao tránh né được trường kiếm màu phấn hồng kia tập kích?
Sát trận thực sự được khởi động!
Cường giả Đồng tộc kinh hoảng, bọn hắn biết nếu đại viên mãn tộc quần bọn hắn mà còn không tới, sợ rằng tất cả đều phải bỏ mạng ở chỗ này.
…
Đại viên mãn Đồng tộc không tới được, hai tên đại viên mãn cách bên này quá xa, dù có tức tốc trở về cũng phải cần thời gian.
Trước đó Lục Ly từng dặn dò qua đại viên mãn Phong Thần Điện, nói bọn hắn tận lực dẫn ra hai tên đại viên mãn kia. Đại viên mãn Phong Thần Điện cũng không định liều mạng với đại viên mãn Đồng tộc, vậy nên trực tiếp dẫn dụ hai tên đại viên mãn kia đi xa.
Hai tên đại viên mãn Đồng tộc cảm ứng được ngọc phù vỡ vụn, bọn hắn muốn quay về cứu viện, nhưng đại viên mãn Phong Thần Điện và Phong Hỏa Các há sẽ chịu để yên? Cả hai dùng hết mọi thủ đoạn, nỗ lực cầm chân đại viên mãn Đồng tộc, khiến bọn hắn không cách nào rút thân đi được.
Trên thực tế!
Lục Ly đoán không sai, bên phía Đồng tộc còn có một tên đại viên mãn tồn tại, đại viên mãn này là người Thiết Giáp tộc. Hơn nữa lúc này đối phương chính đang ở Hắc Dương Giới, tận mắt chứng kiến cục diện phía dưới.
Đại viên mãn này tựa hồ không định ra tay...
Hàn khí từ bên dưới xộc lên, cường giả tiệm cận đại viên mãn Tiên Vực đều bị hàn khí bao phủ, tốc độ giảm mạnh, một vài cường giả đã bị trường kiếm màu hồng phấn đánh trúng, mấy tên cường giả bị thương, nhưng đại viên mãn kia vẫn không có ý định ra tay.
Đại viên mãn kia quét mắt nhìn quanh bốn phía, còn điều động lực lượng thiên địa cảm ứng, tựa hồ muốn tìm kiếm cái gì.
Không sai!
Đại viên mãn này đang tìm người, hắn đang tìm Lục Ly. Trước khi tìm thấy Lục Ly, hắn tuyệt đối không dám động thủ. Sự tồn tại của đại viên mãn này, thậm chí đến cả cường giả Tiên Vực đều không biết, chỉ có tên trưởng lão Thiết Giáp tộc kia biết mà thôi.
Hắn là đại viên mãn Thiết Giáp tộc, tiếng tăm lừng lẫy khắp Tiên Vực, một khi hắn đã ra tay, tuyệt không thể lưu lại vết tích, bằng không đâm đến chỗ Cảnh Vương, Thiết Giáp tộc đều phải đi đứt.
Hắn đủ tự tin phá được Thần Văn dưới kia, thậm chí đánh giết tất cả cường giả Phong Thần Điện và Tử Thần, nhưng trước khi tìm thấy Lục Ly, hắn không dám động thủ.
Hắn biết Lục Ly chắc chắn đang tiềm phục gần đây, hắn cũng biết Lục Ly cảm ngộ được Vô Ngân Đạo, bởi thế mới không tìm thấy được. Không đánh giết Lục Ly, hắn há dám động thủ? Lục Ly và Lục Tiểu Bạch là huynh đệ, Lục Ly có thể trực tiếp diện kiến Đông Cảnh chi vương. Hắn mà động thủ ở đây, quay đầu Lục Ly lại cầm chuyện này đi báo với Đông Cảnh chi vương, như vậy Thiết Giáp tộc liền sẽ tiêu thành tro bụi...
- A...
Rất nhanh, phía dưới đã có cường giả tiệm cận đại viên mãn bị giết, hàn khí quấy nhiễu khiến tốc độ đám cường giả này giảm mạnh, thậm chí Nguyên lực đều có dấu hiệu bị đông cứng. Trường kiếm màu hồng phấn rất khủng bố, tuy không thể trực tiếp đánh giết bọn hắn, nhưng vừa đụng vào liền sẽ lập tức phát nổ, phá vỡ phòng ngự, từng chút từng chút xé rách nhục thể bọn hắn.
Hơn hai trăm chí cường giả, hiện tại đã chết đi gần nửa, cứ tiếp tục thế này, nếu trong vòng nửa canh giờ mà còn không được đến cứu viện, tất cả cường giả đều phải bỏ mạng ở đây. Lần này Đồng tộc gần như dốc hết toàn lực, cường giả tiến vào đây tuyệt đối là lực lượng trung kiên của Đồng tộc, nhóm cường giả này mà bị giết sạch, Đồng tộc liền sẽ đại thương nguyên khí, khoan nói phân cắt Thiên Loạn Tinh Vực, có tồn tại tiếp được hay không đều là vấn đề.
Dữ dội!
Cường đại!
Khủng bố!
Bọn Lê Hoàng Mạc Hoàng điện chủ Phong Thần Điện nhìn mà không khỏi trợn mắt há mồm, ở trước mặt sát trận này, cường giả tiệm cận đại viên mãn chỉ như súc sinh, muốn giết muốn mổ thế nào cũng được, mạng sống bọn hắn thực sự không khác gì rơm rác.
Hơn hai trăm cường giả tiệm cận đại viên mãn, đây là một cỗ lực lượng siêp cấp cường đại, đủ sức quét ngang vô số đại tộc, bất kỳ tộc quần nào trong tám đại Tinh Vực đều phải cẩn thận đối đãi. Thế mà bây giờ, lực lượng cường đại đó lại bị một pháp trận do Lục Ly bố trí giảo sát nhẹ nhàng như trở bàn tay.