Mặc kệ cục diện ác liệt có diễn ra hay không, trước vẫn nên bảo thủ chút thì hơn. Từng đạo mệnh lệnh được truyền xuống, vô số tộc nhân Tê Viên tộc kinh hãi. Chẳng phải mấy chục năm trước mới đại thắng ư? Giờ Tê Viên tộc đâu có ngoại địch, thậm chí rất nhiều võ giả Tê Viên tộc đều mài đao soàn soạt muốn tiến đánh Mông tộc bên, sao đột nhiên lại ra lệnh chuyển di về tổ địa?
Đại trưởng lão không đưa ra bất kỳ giải thích nào, mấy năm nay mọi sự vụ trong Tê Viên tộc đều do Đại trưởng lão quyết định, mệnh lệnh của hắn có được quyền uy tuyệt đối không khác gì mệnh lệnh của Tộc Vương, toàn bộ Tê Viên tộc lập tức nghiêm ngặt chấp hành lệnh của Đại trưởng lão. Chỉ là tộc nhân thế hệ trẻ Tê Viên tộc thực sự quá nhiều, tài nguyên ở các nơi cũng quá nhiều, quá phân tán. Muốn di dời đâu phải làm được ngay.
- Báo...
Ba tháng sau, một tin khẩn cấp truyền tới, khiến sắc mặt Đại trưởng lão thoáng chốc trở nên vô cùng khẩn trương .
Lục Ly trong Băng Hà Cốc có dị động, Mị Linh kia bắt đầu cường hành phá trận, hơn nữa tốc độ phá trận còn rất nhanh, chỉ một nén hương đã phá mở một Thần Văn pháp trận, đoán chừng nhiều nhất nửa ngày, toàn bộ pháp trận sẽ bị phá mở, bên kia yêu cầu trợ giúp khẩn cấp.
- Không phải Lục Ly?
Đại trưởng lão nhíu mày, Lục Ly còn đang ở trong Băng Hà Cốc, như vậy người phát ra tiếng cười kia chỉ có thể là Tộc Vương Lưu tộc? Lưu tộc muốn tiến đánh Tê Viên tộc? Then chốt là bây giờ Lục Ly cũng muốn đi ra, đúng là nhà dột lại gặp mưa rơi.
Đại trưởng lão vội vàng điều binh khiển tướng, sai toàn bộ cường giả tiệm cận đại viên mãn ở các giới diện phụ cận kéo tới Băng Hà Cốc, bên này cũng sẽ để Nhị trưởng lão đích thân đi qua tọa trấn, yêu cầu hàng đầu là phải chém giết Lục Ly ngay trong Băng Hà Cốc.
Nhị trưởng lão dẫn theo năm tên trưởng lão đi qua, bên kia vốn đã có năm chí cường giả, cộng thêm số cường giả triệu tập từ phụ cận, riêng cường giả tiệm cận đại viên mãn đã lên đến ba mươi người. Nhị trưởng lão nghĩ, nhiều cường giả như vậy, dù Lục Ly phá trận, muốn thoát đi cũng sẽ rất khó. Chỉ cần tìm được cơ hội, bọn hắn hoàn toàn có thể giết chết Lục Ly.
Bọn hắn trực tiếp truyền tống đi qua, sau khi đến Tê Cổ Thành liền lấy tốc độ nhanh nhất bay thẳng tới Băng Hà Cốc. Đợi khi bọn hắn đến nơi, các trưởng lão ở phụ cận cũng đã tới, hơn hai mươi trưởng lão khẩn trương đứng bên ngoài Băng Hà Cốc, quét mắt theo dõi tình hình bên trong.
- Cũng may, đại trận chưa hoàn toàn bị phá!
Nhị trưởng lão khẽ thở phào một hơi, vội lập tức thăm dò qua một lượt, lại chỉ phát hiện mỗi Huyết Linh Nhi chứ không thấy tung tích Lục Ly đâu. Huyết Linh Nhi tiềm phục dưới lòng đất, chui tới chui lui trong đống Thần Văn, chính đang khoái tốc phá trận. Nhị trưởng lão có thể cảm ứng được, Thần Văn đại trận đang không ngừng giảm yếu, trận bị phá chỉ còn là vấn đề thời gian.
- Có thể đánh giết Mị Linh này được không?
Nhị trưởng lão truyền âm cho mấy tên trưởng lão hỏi nói, một tên trưởng lão đáp lời:
- Nếu vận dụng công kích linh hồn thì hẳn là có thể, chẳng qua vừa rồi chúng ta đã thương nghị qua, trước cứ chờ trận phá, xem Lục Ly có đi ra không?? Chúng ta mai phục nhiều cường giả thế này, chỉ cần bắt được cơ hội liền có thể một hơi đánh giết Lục Ly, vậy liền nhất lao vĩnh dật. Đương nhiên hết thảy đều phải do Nhị trưởng lão quyết định!
- Ừm...
Nhị trưởng lão trầm ngâm, hiện tại vẫn chưa thấy tung tích Lục Ly, rất có thể còn đang tiềm phục trong Tu Di không gian. Hắn mà đi ra thì phải có chút vết tích hiển lộ mới đúng.
Lục Ly ở trong Băng Hà Cốc chính là một quả bom hẹn giờ, có thể phát nổ bất cứ lúc nào. Nếu giết chết được Lục Ly, vậy liền nhất lao vĩnh dật.
Chẳng qua!
Nhị trưởng lão nhớ đến lời lão Tộc Vương Tê Viên tộc căn dặn trước khi chết, cũng như mức độ coi trọng của hắn đối với Lục Ly, trong lòng bất giác có chút bồn chồn. Bọn hắn có thể giết chết Lục Ly ư? Nếu không giết chết được, để cho Lục Ly đi ra, vậy Tê Viên tộc liền đi đứt.
Ngay khi Nhị trưởng lão còn đang ngần ngừ bất định, một tên trưởng lão đột nhiên truyền âm nói:
- Nhị trưởng lão, phía dưới có động tĩnh!
Nhị trưởng lão vội vàng cảm ứng đi qua, quả nhiên thấy sâu trong Băng Hà Cốc có một tia ba động, hệt như là từng cơn gió nhẹ thổi qua mặt hồ, cuộn lên gợn sóng. Nhưng đợi khi hắn lần nữa dò xét đi qua, không gian ba động lại tan biến, bọn hắn cũng không phát hiện Lục Ly tồn tại.
- Tốt rồi!
Nhị trưởng lão tinh thần đại chấn, Lục Ly vừa đi ra từ Tu Di không gian? Hoặc là vừa rồi mới đi ra xong lại quay trở về? Không quản thế nào, Lục Ly đi ra liền lưu lại vết tích, như vậy lát nữa cũng sẽ lưu lại vết tích. Bọn hắn có nhiều cường giả như vậy cùng lúc phát động tấn công, dù có bị giết mất vài người, hẳn cũng có thể oanh giết được Lục Ly.
- Mọi người ẩn núp đi, chờ đợi đại trận bị phá!
Nhị trưởng lão truyền âm ra lệnh, sau đó vận dụng thuật tiềm ẩn, phủ phục trên Băng Hà Cốc, đồng thời không quên dặn dò:
- Mọi người tận lực đừng dùng thần niệm thăm dò, có thể thông qua thiên địa chi lực để cảm ứng, đợi lát nữa, nháy mắt khi đại trận phá mở, tất cả đồng loạt phát động công kích, bức ép Lục Ly hiện thân.
- Vâng!
Chúng nhân đồng thanh đáp lời, Lục Ly giết nhiều trưởng lão của bọn hắn như vậy, thiếu chút khiến cho Tê Viên tộc diệt tộc, thù này quá sâu, chỉ cần có cơ hội đánh giết Lục Ly, bọn hắn há có thể lỡ qua? Tất cả trưởng lão lập tức tiềm phục đi, nếu không có thần thông tiềm phục cường đại thì lùi ra sau, thu liễm khí tức.
Thời gian dần trôi, chúng trưởng lão càng lúc càng khẩn trương, bọn hắn không phóng thích thần niệm mà dựa vào thiên địa chi lực đi cảm ứng tình hình trong Băng Hà Cốc. Nửa canh giờ qua đi, đạo Thần Văn pháp trận cuối cùng sắp bị phá, tất cả trưởng lão đều không khỏi căng thẳng.
- Lại có ba động!
Lúc này, Nhị trưởng lão và chúng trưởng lão gần đó đồng loạt cảm ứng được trong Băng Hà Cốc có ba động, một đạo bóng người như ẩn như hiện trong sơn cốc, lén la lén lút đi ra.