Bất Diệt Long Đế

Chương 4825: Chí bảo




Vốn hắn còn định nhìn lại mấy lần, nhưng giờ thì không dám nhìn nữa. Nhìn một lát liền là hai mươi năm, nhìn mấy lần thế chẳng phải liền qua trăm năm? Bên ngoài người Lục gia không biết sẽ gấp đến thế nào? Tử Thần mà xảy ra chuyện thì sao? Khi ấy hắn có hối hận cũng không kịp.

- Không đúng a...

Lục Ly xoa đầu, không khỏi có chút buồn bực, bình thường hắn bế quan mấy năm, tinh thần liền sẽ cảm thấy mỏi mệt, mơ mơ màng màng, tuy linh hồn hắn rất mạnh song không phải có thể vĩnh viễn không cần nghỉ ngơi, nhưng giờ vừa đứng liền là hai mươi năm, hắn lại không cảm thấy có chút mệt nhọc nào, thậm chí lúc này trạng thái tinh thần hắn còn rất tốt.

- Ồ? Linh hồn ta tăng trưởng gấp mấy lần?

Lục Ly nội thị linh hồn một phen, lập tức tinh thần khẽ chấn, giờ hắn mới phát hiện linh hồn mình bất giác đã tăng trưởng nhiều đến vậy, khó trách không cảm thấy mỏi mệt.

Hắn lần nữa quét mắt nhìn bức thư pháp kia, trong lòng ngấm ngầm kinh hãi, xen lẫn với đó là ngạc nhiên. Băng Hậu này đúng là quá mạnh, đã chết đi nhiều năm như vậy rồi, nhưng chỉ bằng một bức thư pháp lưu lại mà vẫn có được tác dụng thần kỳ như thế.

Lục Ly không dám nhìn nữa mà bắt đầu đảo quanh phụ cận một vòng, nhìn xem liệu còn có bảo địa hay bảo vật nào khác không. Dạo qua một lượt mà không phát hiện được gì, hắn khua tay nói với Huyết Linh Nhi:

- Tới thiền điện bên cạnh xem xem? Hai mươi năm nay ngươi có thu hoạch gì không?

- Có!

Huyết Linh Nhi hớn hở nói:

- Ta ghi chép lại vô số trận đồ, ở phương diện Thần Văn đã có tiến bộ rất lớn, đợi ta tham ngộ hết những trận đồ kia, như vậy năng lực ở phương diện Thần Văn chí ít sẽ tăng lên gấp mấy chục lần.

- Gấp mấy chục lần? Lớn thế cơ à?

Lục Ly hơi ngớ, bản thân Huyết Linh Nhi đã có tạo nghệ cực mạnh ở phương diện Thần Văn, giờ lại đề thăng gấp mấy chục lần, vậy chẳng phải sẽ vô cùng khủng bố, theo như hắn biết, chắc không cường giả nào có thể vượt qua được Huyết Linh Nhi ở phương diện Thần Văn nữa cả?

Huyết Linh Nhi hoan hỉ nói:

- Không sai, hơn nữa ta cảm thấy lúc này Thần Văn mình bố trí đã có thể vây khốn đại viên mãn!

- Ghê vậy à?

Lục Ly ngấm ngầm líu lưỡi, Huyết Linh Nhi sẽ không nói dối, xem ra tạo nghệ ở phương diện Thần Văn của Băng Hậu cũng vô cùng cường đại, thậm chí mạnh đến trình độ không cách nào tưởng tượng.

Hắn cùng theo Huyết Linh Nhi đi tới, vòng qua một dải hành lang, bước đến thiền điện còn lại.

Thiền điện này rất thú vị, ở đây có một cái ao rất lớn, trong ao chứa chất lỏng màu trắng, ngoài ra trên vách tường chỗ này cũng có treo một bức tranh và một viên ngọc thạch trong suốt.

Nhìn thấy ngọc thạch, Lục Ly lập tức cuồng hỉ, thứ này vừa nhìn liền biết là một kiện chí bảo, Băng Hậu cường đại như thế, chí bảo lưu lại há có thể là vật phàm?

Lục Ly không vọng động mà trước quan sát bốn phía, nhìn ao kia một cái, ánh mắt dừng ở chất lỏng trong ao, chăm chú quan sát hồi lâu, lập tức nét mặt tràn đầy kinh ngạc, trong ao này rõ ràng toàn là thần dịch, còn là thần dịch vô cùng cao cấp.

Nhưng bố cục của ao này lại tựa như một chiếc bồn tắm... nói cách khác, Băng Hậu dùng thần dược vô cùng cao cấp để tắm rửa? Mẹ nó, có cần xa xỉ vậy không?

Lục Ly lần nữa quan sát một lúc, xác định đây là phòng tắm, bất giác liền cười khổ. Sau đó lấy ra không gian thần khí thu lại thần dịch trong bồn. Nước tắm của người ta lại là thần dịch không lường được, Lục Ly không muốn bỏ qua, quay đầu có cơ hội cũng thử ngâm mình trong đó xem sao...

Tiếp đó ánh mắt hắn dừng ở trên bức họa, vừa nhìn, ánh mắt hắn lần nữa mê mang, cảnh tượng trước mắt cũng thay đổi, biến thành tinh không mênh mông.

Tinh không này tựa hồ chia thành một vòng tiếp một vòng, ở chính giữa là một Tinh Giới, Tinh Giới này rõ ràng lớn gấp trăm lần Tinh Giới ở vòng thứ hai. Vòng thứ hai có mấy Tinh Giới, vòng thứ ba có mười mấy Tinh Giới, vòng thứ tư thì có mấy trăm, vòng thứ năm lên tới tận mấy vạn...

Tổng cộng gồm bảy vòng, đợi đến vòng tròn thứ bảy ngoài cùng, phiến tinh không này liền đã trải ra vô cùng vô tận, căn bản không đếm hết được, chi chi chít chít, bao la vô biên, đoán chừng tối thiểu phải có mấy trăm tỷ Tinh Giới. Lục Ly quét nhìn một lượt, tử tế kiểm đếm, trong lòng đột nhiên kích động.

Bởi vì hắn phát hiện một vấn đề, Tinh Giới ở mấy vòng giữa đều ảm đạm tối tăm, chỉ có Tinh Giới ở mấy vòng ngoại vi là lóe lên quang mang.

- Nếu phía ngoài cùng là phàm nhân giới, vậy thì vòng thứ bảy là Nhất trọng thiên, vòng thứ sáu là Nhị trọng thiên, vòng thứ năm là Tam trọng thiên, như thế liệu có phải vòng thứ tư vòng thứ ba vòng thứ hai và Tinh Giới ở chính giữa kia sẽ đại biểu cho Tứ Trọng Thiên, Ngũ trọng thiên, Lục trọng thiên và Thất trọng thiên?

- Thế giới từ Tứ trọng thiên trở lên sụp đổ, Tinh Giới ở mấy vòng này đều ảm đạm tối tăm, chẳng lẽ đây là một bức địa đồ, là địa đồ toàn bộ thế giới?

- Rất có khả năng, nếu không làm sao trùng hợp như vậy được, hơn nữa nghe nói Tứ Trọng Thiên cũng có mấy trăm giới diện, hết thảy đều có vẻ rất phù hợp.

- Rất có thể, địa đồ này là siêu thần địa đồ mô phỏng trọn cả Tinh Vực!

Lục Ly càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng, chỉ là dù đúng như thế thật, địa đồ này cũng không mấy tác dụng, chỉ giúp người nhìn có được nhận thức trực quan đối với thế giới này mà thôi.

Thế giới từ Tứ trọng thiên trở lên đều sụp đổ, nhận thức hay không nhận thức đã chẳng mấy ý nghĩa, nói cho cùng bọn hắn vẫn phải loanh quanh ở Tam trọng thiên, cùng lắm thì đi Tiên Vực dạo một chuyến.

Ánh mắt hắn dần khôi phục vẻ tỉnh táo, quay sang nhìn viên thủy tinh cầu, hắn để Huyết Linh Nhi đi dò xét một phen, xác định xung quanh thủy tinh cầu không có Thần Văn, bèn đưa tay chộp lấy.

Thủy tinh cầu rất đẹp, liền thành một khối, mặt trên có sương trắng nhàn nhạt vờn quanh, bên trong là trong suốt, Lục Ly cầm ở trên tay, có thể xuyên qua thủy tinh cầu nhìn thấy tay mình. Hắn lật xem một lượt, song không phát hiện thủy tinh cầu có chỗ nào khác lạ, chỉ như một viên bảo thạch bình thường? Nhìn có vẻ cũng chẳng có gì nổi bật, tại sao Băng Hậu lại đặt nó ở đây?