Bất Diệt Long Đế

Chương 4823: Băng Hậu (2)




Hắn đã tiến vào trong chính điện rồi, đáng tiếc đại bộ phận chính điện đều bị sương mù bao phủ, không thăm dò được tình hình bên trong, thúc giục đại đạo chi ngấn đều không cảm ứng được, chỉ thấy mỗi một mảnh mông lung. Vốn Lục Ly tưởng Huyết Linh Nhi sẽ dẫn mình tới trung tâm chính điện, lại không ngờ lách đến thiền điện ở bên cạnh.

- Chính điện?

Huyết Linh Nhi thoáng ngừng một lát rồi mới truyền âm nói:

- Thần Văn ở chính điện quá mạnh, dù có cho ta ở lại đây lĩnh hội mấy trăm năm đều chưa hẳn phá giải được, có thể đi được đến đây, chủ yếu còn là bởi rất nhiều Thần Văn đã bị hủy, bằng không ngươi đừng hòng tiến vào.

- À à!

Lục Ly có chút thất vọng, chính điện mới là khu vực lớn nhất, phương viên đoán chừng phải lớn đến ngàn dặm, chính điện chỉ sụp mất một nửa, vẫn còn một nửa hoàn chỉnh. Trong chính điện chắc chắn có thứ tốt, hàn khí kia chính là truyền ra từ trong chính điện, đáng tiếc không cách nào vào được.

Lục Ly đành phải cùng theo Huyết Linh Nhi tiến vào đạo hành lang bên cạnh, men theo hành lang đi chừng vài dặm, tiến vào trong một thiền điện. Thiền điện này cũng bị hủy đi hơn phân nửa, chỉ còn gần một nửa hoàn chỉnh. Lục Ly thấy được trên vách tường đổ còn sót lại ba chữ lớn “Băng Vân Điếm”.

Kiểu chữ trên đó là kiểu chữ thượng cổ, Lục Ly có thể đọc hiểu, trong ba chữ lớn này cất chứa một loại vận vị thần kỳ, dựa vào thần niệm thì không thăm dò ra được, lúc ánh mắt Lục Ly dừng trên ba chữ lớn kia, trong lòng chợt khẽ có một tia xúc động.

Hắn thất thần nhìn ba chữ lớn kia một lúc lâu, ánh mắt thoáng trở nên mơ hồ. Huyết Linh Nhi thấy hắn có chút hiểu được, liền không đi quấy rầy, mà quay sang dò xét Thần Văn gần đó.

Lục Ly cứ thế đứng nguyên một ngày, cuối cùng mở mắt ra, trong mắt lại vẫn chất đầy nghi hoặc. Hắn không khám phá ra được thứ cất chứa trong ba chữ này, không cảm ngộ được pháp tắc trong đó, cũng không cảm ngộ được đạo, mà chỉ cảm giác thấy có một loại vận vị thần kỳ, tựa hồ ẩn chứa thiên địa chí lý, nhưng khi muốn đi truy tìm lại chẳng cảm ngộ được gì.

Hắn không tiếp tục lãng phí thời gian ở đây nữa mà chậm rãi đi vào bên trong, lách qua một đoàn sương mù, tiến vào phần thiền điện còn được bảo tồn hoàn chỉnh, ở đây quả thực phát hiện được một số thứ rất thú vị.

Thiền điện này giống như là thư phòng, ở đây có đặt một chiếc bàn vuông bằng bạch ngọc, trên bàn có bút mực giấy nghiên... đáng tiếc có thể là bởi vì thời gian quá lâu, trang giấy đều bị phong hoá, bút cũng hỏng, mực cũng khô, riêng nghiên mực lại vẫn được bảo tồn hoàn hảo.

Lục Ly nhìn lướt qua mặt bàn, ánh mắt dừng trên vách tường bên trái, trên vách tường lưu lại một bộ thư pháp, bởi vì chữ trên đó được khắc họa bằng binh khí nên được bảo tồn nguyên vẹn, nét chữ vô cùng mảnh mai linh động, rõ ràng là thư pháp của một nữ tử.

Bức thư pháp này là một bài từ, chú ý của Lục Ly không đặt ở từ này viết có hay không, mà là ở lạc khoản (ký tên) dưới cùng, lạc khoản là hai chữ Băng Hậu.

Trong đầu Lục Ly đảo qua một loạt cường giả đại viên mãn trong lịch sử, lúc ở Tử Thần hắn từng xem qua một ít tư liệu về các cường giả nổi danh, tỉ như các đời cường giả ở tám đại Tinh Vực và Tiên Vực, nhưng không thấy có ai tên là Băng Hậu.

Theo lý thuyết có thể có được cung điện cường đại thế này, còn có thể có được hàn khí khủng bố như vậy, đến mức ngay cả Tộc Vương Tê Viên tộc đều không dám tùy tiện tiến vào, Băng Hậu này chắc chắn phải là một cường giả đại viên mãn vô cùng nổi tiếng mới đúng.

- Có lẽ là ta cô lậu quả văn? Quay đầu tìm cơ hội điều tra một phen.

Lục Ly ngấm ngầm gật đầu, ánh mắt dừng trên nét chữ mảnh mai kinh động kia, hắn có thể cảm nhận được một loại đạo vận vô cùng huyền bí trong những chữ này, đạo vận ở đây so với đạo vận trên tấm bảng bên ngoài thì cường liệt hơn gấp trăm lần.

Từ là một thể từ uyển ước đặc thù của nữ tử, mang đến cảm giác rất cô độc và tịch mịch, nội dung lại không có gì đặc biệt, đặc biệt là ở chỗ đạo vận kỳ dị cất chứa trong nét chữ.

Lục Ly nhìn chằm chằm từng chữ, quan sát rất tử tế, nhìn một lần tiếp một lần, ánh mắt theo đó dần trở nên mê mang.

Hắn ẩn ẩn cảm thấy cung điện xung quanh như tan biến, đi đến một phiến vũ trụ thương mang, nơi đó là một mảnh hỗn độn, thế giới còn chưa diễn hóa, còn chưa sinh ra. Hắn có thể cảm nhận được các loại pháp tắc thiên địa trong mảnh hỗn độn này, cảm giác đó vô cùng rõ ràng, vô cùng thông thấu.

Xoẹt!

Trong hỗn độn đột nhiên xuất hiện một đạo thiểm điện, thiểm điện kia xé rách đêm tối, chói mắt sáng ngời, tiếp sau mảnh hỗn độn một phân thành hai, từ từ tách rời nhau ra, trong hỗn độn cũng theo đó bắt đầu dựng dục một số thứ kỳ diệu.

Xoẹt!

Thiểm điện sáng lên, một lần tiếp một lần, từng đạo sinh cơ dần được sinh ra trong phiến hỗn độn này, trên trời trút xuống nước mưa, mưa càng lúc càng lớn, như trút nước mà xuống. Phía dưới hỗn độn bắt đầu diễn hóa, xuất hiện núi đồi, xuất hiện bồn địa, xuất hiện sông suối, xuất hiện biển cả...

Ở trong biển cả, Lục Ly cảm nhận được sinh mệnh đản sinh, sau đó sinh mệnh từ từ diễn hóa, xuất hiện những sinh vật đáy biển đầu tiên. Thế giới từ từ biến thiên, hải dương biến thành lục địa, sinh vật hải dương cũng bắt đầu đi lên bờ, trên lục địa xuất hiện các loại hoa cỏ cây cối, dần dần sinh ra các loại dã thú, các loại sinh vật...

Những sinh vật kia tiếp tục diễn hóa, tiến hóa không ngừng, một ít sinh vật cấp cao có được linh trí xuất hiện, vô số chủng tộc và sinh linh kỳ dị cũng ra đời.

Những sinh linh này bắt đầu vì địa bàn mà lao vào chém giết nhau, một ít chủng tộc tiến vào giai đoạn quần cư, kiến tạo các bộ lạc, thành trấn, văn minh theo đó ra đời.

Tiếp sau, một ít chủng tộc bắt đầu tham ngộ thiên địa, hấp thu thiên địa linh khí, mượn xem pháp tắc thiên địa, nắm giữ một ít cách thức tu luyện, những chủng tộc kia bắt đầu trở nên mạnh lên, chiến đấu giữa các chủng tộc cũng dần trở nên kịch liệt.