Bất Diệt Long Đế

Chương 4819: Tiến vào sâu trong Băng Hà Cốc (2)




Sau khi ra ngoài, Lục Ly đứng đợi một lúc, Tộc Vương Tê Viên tộc mãi không thấy xuất hiện, trong lòng triệt để yên tâm, xem ra Tộc Vương Tê Viên tộc đã rời khỏi chỗ này. Nếu còn ở đây, vừa rồi chắc chắn đã tập kích.

Xác định Tộc Vương Tê Viên tộc không có mặt tại trường, song Lục Ly vẫn không dám vọng động, muốn phá giải những Thần Văn kia cần phải có thời gian, lại nhiều Thần Văn như vậy, hơn nữa rõ ràng có mấy Thần Văn pháp trận vô cùng cường đại, muốn phá chí ít cần mất nửa tháng đến một tháng, như thế Tộc Vương Tê Viên tộc hoàn toàn có đủ thời gian giăng bẫy giết hắn.

Lục Ly trầm tư hồi lâu, cuối cùng đảo mắt nhìn vào sâu trong hang động.

Nếu như...

Hắn có thể chống đỡ được hàn khí trong này, liệu có phải sẽ có cơ hội tiến vào sâu trong đó, không chừng sâu trong đây sẽ có thông đạo thì sao? Vậy hắn liền thoát ra được. Đây vừa có thể là đường ra, vừa có thể là tuyệt lộ, hàn khí trong Băng Hà Cốc quá mạnh, Tộc Vương Tê Viên tộc đều nói chính hắn cũng không gánh được.

- Thử xem!

Lục Ly để Huyết Linh Nhi tiến vào trong không gian thần khí, còn mình thì chậm rãi đi vào sâu bên trong, đồng thời ngấm ngầm thúc giục pháp giới, thử xem có thể hấp thu hàn khí trong này hay không.

Án theo lẽ thường mà nói, hàn khí cũng là một loại năng lượng, mà pháp giới lại có thể hấp thu bất cứ năng lượng nào.

- Có tác dụng...

Lát sau, Lục Ly đại hỉ, không ngờ hàn khí lại bị hấp thu vào trong cơ thể, sau đó nháy mắt liền tiến vào trong pháp giới. Mặc dù cơ bắp dưới bụng bị đông thành khối băng, nhưng thân thể hắn lại không cảm giác được hàn khí.

Hắn từ từ di động, càng chạy càng nhanh...

- Ồ?

Bên ngoài, hai tên lão tổ Tê Viên tộc đang một mực thăm dò, bọn hắn không dò xét được Lục Ly, lại phát hiện tình hình kỳ dị bên trong. Bọn hắn phát hiện Huyết Linh Nhi bố trí Thần Văn, cũng phát hiện hàn khí trong Băng Hà Cốc có dị động, bất ngờ cuộn trào về một hướng rồi cứ thế tan biến. Hệt như hàn khí khắp sơn động tụ về lại một nơi, cuối cùng biến mất vô tung vô ảnh.

Lục Ly khoái tốc đi tới, hàn khí bên trong càng lúc càng khủng bố, nhưng gần như không gây được ảnh hưởng tới hắn, huyết dịch hắn vẫn tiếp tục chảy xuôi, Nguyên lực cũng có thể vận chuyển, linh hồn càng không nửa điểm đáng ngại. Tất cả hàn khí đều bị pháp giới hấp thu, ngưng tụ thành một đoàn ở bên trong.

Trăm dặm, năm trăm dặm, ngàn dặm!

Hai vị lão tổ Tê Viên tộc ở bên ngoài không dò xét được gì nữa cả, Lục Ly đã tiến vào quá sâu trong sơn động, bọn hắn chỉ ẩn ẩn cảm ứng được hàn khí dị động, hai người ngơ ngác nhìn nhau một lúc lâu, chẳng lẽ Lục Ly đang tiến vào sâu trong Băng Hà Cốc?

Sơn động chạy dọc hướng xuống lòng đất, càng đi vào trong hàn khí lại càng đáng sợ, không thấy có chút tia sáng nào. Trong lòng Lục Ly không khỏi căng thẳng, một khi pháp giới không còn có thể hấp thu hàn khí, nháy mắt hắn liền sẽ biến thành băng điêu, sinh cơ bị đông cứng, trực tiếp chết đi.

Hắn như diễn viên xiếc đi dây, hành tẩu trên một con đường độc đạo, hai bên là vực sâu, vách đá dựng đứng, hơi không cẩn thận sẩy chân một bước liền sẽ thịt nát xương tan. Địa đạo này không biết dài bao nhiêu, cuối cùng thông đến chỗ nào, những điều đó Lục Ly đều không biết. Hàn khí ngoài sơn động đã đáng sợ như thế, sâu trong này lại càng không thể tưởng tượng.

- Đi!

Đã đến bước này rồi, Lục Ly cũng không quản được quá nhiều, cứ đi thẳng đến điểm cuối rồi tính.

Ba ngàn dặm, một vạn dặm!

Lục Ly rốt cục đi đến phần đáy, phát hiện đầu nguồn hàn khí, đó là một hàn đàm, trong hàn đàm có chất lỏng màu trắng, hàn đàm này không lớn, dưới đáy sơn động trừ hàn đàm này ra thì không còn gì nữa cả.

- Ừm... còn có mấy gốc thần dược!

Lục Ly thấy xung quanh hàn đàm mọc ra mấy gốc thần dược, thần dược có thể mọc ra được ở nơi này, chắc hẳn phải là thần dược tuyệt đỉnh, dù đặt ở Tiên Vực đoán chừng cũng là hàng đỉnh cấp. Song Lục Ly lại không có nửa điểm hớn hở, ngược lại còn có chút thất vọng. Hắn chấp nhận nguy hiểm chui vào đây, mục đích là muốn tìm được lối ra, thần dược dù tốt đến mấy, nhưng nếu bị nhốt chết ở đây, vậy thì nghĩa lý gì đâu?

Hắn dò xét tứ xứ một phen, thần niệm không cách nào thẩm thấu vào hàn đàm, bốn phía lại chẳng có gì, vách tường quanh sơn động tòa đá là đá, bị hàn khí đông kết nhiều năm vậy rồi, sợ rằng hắn có toàn lực công kích cũng không thể bổ ra được. Nơi đây trừ thần dược thì chỉ có hàn đàm, không có lối ra, càng không có hung thú cường đại gì sất.

Lục Ly đi tới, hái mấy gốc thần dược kia, thu vào trong hộp ngọc, sau đó khoanh chân ngồi xếp bằng bên hàn đàm, thúc giục đại đạo chi ngấn cảm ứng. Rất nhanh trong lòng hắn khẽ động, hắn phát hiện dưới đáy hàn đàm có một cửa động, nhìn qua giống như là thông đạo nối liền với nơi nào đó.

- Đây là thông đạo? Nếu là thông đạo, vậy thì thông hướng đi đâu? Có phải sự tồn tại của hàn đàm này mục đích là để che đi thông đạo?

Trong đầu Lục Ly chớp qua rất nhiều ý niệm, thăm dò ra được thông đạo, song hắn không dám làm loạn, tuy hắn có thể hấp thu hàn khí, nhưng ai biết tiến vào hàn đàm sẽ xảy ra chuyện gì? Vạn nhất trực tiếp bị đông cứng thì sao?

Lục Ly tiếp tục cảm ứng, sau chừng một nén nhang, trong lòng hắn vẫn ngần ngừ bất định. Hàn đàm này chỉ sâu ngàn trượng, phương viên lớn mấy trăm trượng, thần niệm Lục Ly không cách nào dò xét, sau khi thúc giục đại đạo chi ngấn mới có thể thám tra rõ ràng.

Dưới đáy hàn đàm có một cửa động, sở dĩ hàn đàm này hình thành ở đây, thậm chí trọn cả Băng Hà Cốc đều là bởi vì thông đạo này, bởi vì Lục Ly cảm ứng được bên trong thông đạo có hàn khí âm sâm toát ra. Vốn hắn tưởng hàn đàm là đầu nguồn của hàn khí, nhưng giờ xem ra không phải, thông đạo mới là đầu nguồn thực sự.

Có vào hay không?

Đây là một vấn đề, vào có thể tìm tới đường ra, nhưng cũng có thể chết ở bên trong, thậm chí chết đi ngay trong hàn đàm.