Bất Diệt Long Đế

Chương 4789: Chủ động tấn công




Lần này Lục Ly không tiếc mạng sống, đơn thuần tới để giúp đỡ. Vì Vô Tẫn Thần Khư mà nhiều lần mạo hiểm, không cầu bất cứ hồi báo nào. Không nhờ Lục Ly, giờ con dân Vô Tẫn Thần Khư chắc vẫn đang lầm than, bọn hắn đoán chừng cũng bị ba tộc tiêu diệt, hắn làm sao còn dám chất vấn Lục Ly?

Lục Ly cười tủm tỉm quét mắt nhìn chúng cường giả một lượt rồi nói:

- Nếu lưu lại tất cả bọn hắn, vậy nhất định là không có vấn đề. Hơn nữa chúng ta cũng sẽ không tổn thất quá mất, rốt cuộc số cường giả còn lại đã không nhiều. Nhưng các ngươi có từng nghĩ qua một vấn đề, sau khi chém giết bọn hắn xong thì sẽ thế nào?

- Sau này...

Nguyên một đám cường giả ngơ ngác nhìn nhau, trong mắt chất đầy vẻ mê mang, chỉ Lạp đại nhân là như có điều suy nghĩ.

Lục Ly không nói tiếp mà để chúng cường giả ngẫm nghĩ, lát sau, một tên cường giả cất tiếng nói:

- Sau khi chém giết bọn hắn, chúng ta liền không còn địch nhân, có thể diệt sạch võ giả ba tộc còn sót lại trong Vô Tẫn Thần Khư, đồng thời thanh tiễu phản tặc, để Vô Tẫn Thần Khư nghỉ ngơi dưỡng sức.

- Ngươi thấy chỉ có mỗi Vô Tẫn Thần Khư!

Lục Ly khoát tay nói:

- Lần này ba tộc bị đánh tàn, nhưng Tê Viên tộc thì chưa bị đánh tàn. Tê Viên tộc có một cường giả đại viên mãn, ngoài ra còn có mười mấy cường giả tiệm cận đại viên mãn khác, lần này chúng ta giết nhiều trưởng lão Tê Viên tộc như vậy, bọn hắn há sẽ chịu để yên?

- Vấn đề là!

Lão Chu nhíu mày hỏi:

- Chúng ta có giết trưởng lão Tê Viên tộc hay không, Tê Viên tộc cũng sẽ không chịu để yên. Lần này để cho đám trưởng lão kia đi về, khác gì thả cọp về núi, đến lúc đó lực lượng địch quân chẳng phải sẽ càng mạnh?

Nghi vấn của lão Chu cũng là nghi vấn chung của đám người tại trường, ngay cả Lạp đại nhân đều nghĩ không thông. Lần này Tê Viên tộc xuất động hơn hai mươi tên trưởng lão, lại chỉ có sáu người sống sót đi về, mười bốn tên còn lại đều bị chém giết. Nghe nói Tê Viên tộc là đại tộc ở Thiên Vũ Tinh Vực, chịu thiệt lớn như vậy, bọn hắn há sẽ bỏ qua?

Không lẽ Lục Ly ngây thơ tưởng rằng, thả sáu tên trưởng lão này đi về, Tê Viên tộc sẽ mang ơn, gạt bỏ hiềm khích lúc trước, bắt tay giảng hòa với chúng nhân.

- Khi nãy ta đã nói rồi, Tê Viên tộc còn có rất nhiều cường giả tiệm cận đại viên mãn, tổng cộng ước chừng mười mấy người!

Lục Ly giải thích nói:

- Nếu đã có nhiều cường giả như vậy, thêm hay bớt sáu tên này thực ra không khác gì nhau. Ta thả bọn hắn đi về, mục đích chính là nhằm đối phó Tê Viên tộc. Ta căn bản không hi vọng hão huyền rằng bọn hắn sẽ bỏ qua cho chúng ta, bởi thế ta cho các ngươi thời gian ba tháng để an bài xong xuôi sự tình ở đây, sau đó các ngươi lưu lại một người tọa trấn, những người còn lại theo ta đi Thiên Vũ Tinh Vực, đi khai chiến với Tê Viên tộc!

- Hả?

Bọn Lạp đại nhân quá đỗi chấn kinh, vừa rồi bọn hắn còn đang lo lắng Tê Viên tộc đánh tới thì phải làm sao? Lại không ngờ Lục Ly muốn chủ động xuất kích, đánh thẳng tới Thiên Vũ Tinh Vực.

Đó chính là Thiên Vũ Tinh Vực, là nơi mà đám nhà quê bọn hắn có thể tùy tiện tới được ư? Ở đấy cường giả như mây, cường giả tiệm cận đại viên mãn nhiều không kể xiết, mấy người bọn hắn đi Thiên Vũ Tinh Vực thì có thể lật ra được hoa sóng gì?

- Được, ta đi!

Lạp đại nhân không ngập ngừng quá lâu, lập tức ứng tiếng nói:

- Lục Hoàng, ngươi nói thế nào, chúng ta liền làm thế đó, dù phải chết ở Thiên Vũ Tinh Vực, ta cũng không oán không hối.

- Không nghiêm trọng vậy đâu!

Lục Ly cười tủm tỉm nói:

- Năm đó một mình ta đi Thiên Cương Tinh Vực, đối chiến với một siêu cấp đại tộc, siêu cấp đại tộc kia còn mạnh hơn cả Tê Viên tộc, có tận hai tên cường giả đại viên mãn. Nhưng sau cùng đại tộc kia vẫn bị ta đánh phục, chủ động nghị hòa. Giờ chắc đang phải nghỉ ngơi dưỡng sức, vài vạn năm mới có thể khôi phục lại được. Các ngươi đi lần này cũng không phải chủ lực, chỉ cần giúp ta thăm dò tin tức thôi, thế nên không cần quá căng thẳng làm gì.

Hòa bình không phải dựa vào nói mà được, phải dựa vào đánh mới được!

Trước nay Lục Ly vẫn luôn tán đồng quan điểm này, muốn Vô Tẫn Thần Khư thực sự an toàn, vậy chỉ có thể đánh phục Tê Viên tộc.

Hắn thả bọn Tứ trưởng lão Bát trưởng lão đi về, mục đích không phải vì hòa bình, mà là để chuẩn bị cho chiến đấu tiếp sau đó. Đây là một phần trong sách lược của hắn, nói cách khác, thả bọn Tứ trưởng lão đi về chỉ là bước bố cục khởi đầu.

Lục Ly không giải thích tại sao lại bố cục như thế, bọn Lạp đại nhân rất biết điều, cũng không tiếp tục hỏi nhiều. Lục Ly chỉ cho bọn hắn thời gian ba tháng, bọn hắn lập tức quay về Vô Tẫn Thần Khư, bắt đầu tiến hành an bài.

Thời gian ba tháng quá ngắn, dù muốn toàn tốc bay một vòng Vô Tẫn Thần Khư đều khó, cũng may cường giả và chủ lực ba tộc đều triệt thoái, chỉ còn sót lại một ít vỡ binh, không đủ hình thành uy hiếp quá lớn. Lạp đại nhân triệu tập tất cả cường giả, mở mấy ngày hội nghị, định ra rất nhiều quyết sách.

Đầu tiên Lạp đại nhân xác định chuyện hắn sẽ cùng theo Lục Ly đi Thiên Vũ Tinh Vực, nếu hắn đã muốn đi, vậy Vô Tẫn Thần Khư cần có một cường giả ở lại trấn thủ.

Cuối cùng quyết định để lão tổ Thiên Đế Tông tọa trấn, tất cả cường giả còn lại đều cùng theo Lục Ly đi Thiên Vũ Tinh Vực. Không phải cường giả Thiên Đế Tông liền không cách nào có được uy vọng tuyệt đối để chưởng khống toàn cục, nếu Lạp đại nhân đã không ở lại, vậy chỉ có lão tổ Thiên Đế Tông là đủ tư cách.

Quyết sách thứ hai mà bọn hắn định ra chính là thanh tiễu sạch sẽ Nữ Thánh Tông và các thế lực tông phái đầu hàng còn sót lại, không được để chừa một ai. Đây đều là nhân tố không ổn định, không chém tận giết tuyệt, sớm muộn sẽ hỏng việc. Sau đại loạn mới có đại trị, tất cả những nhân tố không ổn định này đều phải quét sạch. Võ giả và cường giả Vô Tẫn Thần Khư đã chết đủ nhiều, có chết thêm một ít cũng không sao.