Bất Diệt Long Đế

Chương 4760: Gà chó thăng thiên (2)




Lục Ly cười lạnh đáp:

- Nói thật cho ngươi biết, ngay từ đầu ta đã không có ý định để cho ngươi sống, giáo nghĩa Nữ Thánh Tông các ngươi quá vặn vẹo, tông phái như các ngươi không thể tồn tại trên đời, ma đầu như ngươi cũng không thể tồn tại được. Bao nhiêu nữ tử vô tội đã bị các ngươi gieo họa rồi? Ngươi chết cũng chưa hết tội đâu.

Ầm ầm ầm ầm!

Chiến đao trong tay Lục Ly liên tục bổ xuống, đầu Dung Yên nát bươm, tông chủ Nữ Thánh Tông cứ thế chết đi. Tông chủ và cường giả Nữ Thánh Tông gần như bị đồ sát sạch sẽ, chuyện còn lại không cần Lục Ly quản tới, Thiên Đế Tông nhất định sẽ triệt để xóa tên Nữ Thánh Tông khỏi thế giới này.

Đánh giết Dung Yên xong, Lục Ly quét qua một lượt mấy toà chủ phong, vô số nữ đệ tử Nữ Thánh Tông run rẩy, sợ Lục Ly đồ sát các nàng. Lục Ly lười đi đánh giết đám đệ tử cấp thấp nào, sau khi xác định không còn cường giả sống sót, hắn về lại chiến thuyền, cứ thế nghênh ngang rời đi.

Vô Tẫn Thần Khư gần như đã được bình định, những chuyện còn lại Thiên Đế Tông có thể tự đi xử lý, chút việc vặt này không cần Lục Ly quan tâm. Điều Lục Ly nên quan tâm chính là phản công tiếp sau đây của liên quân ba tộc, cộng thêm phản ứng của Tê Viên tộc. Phía Tê Viên tộc Lục Ly đã sai Tử Thần ở Thiên Vũ Tinh Vực mật thiết chú ý, nếu có bất cứ động tĩnh nào, lập tức truyền tin tới.

Lục Ly trực tiếp quay về Thiên Đế Thành, bên này thành trì sớm đã khôi phục, cung điện hư hại được xây dựng lại, thành bảo bị hủy được lần nữa tu kiến. Bởi vì vô số gia tộc tông phái hội tụ về đây, chẳng mấy chốc nơi này đã khôi phục vẻ phồn hoa khi trước. Lục Ly vừa quay về, tên trưởng lão Thiên Đế Tông trấn giữ bên này lập tức mang theo cái gọi là các đại nhân vật trong thành đi ra nghênh đón.

- Cung nghênh Lục đại nhân!

Mấy chục vạn quân sĩ và võ giả đồng loạt khuỵu gối quỳ xuống, ánh mắt nóng rực vẻ sùng kính. Lục Ly bằng sức một mình trấn áp ba tộc, còn diệt đi Nữ Thánh Tông, tính là cứu thế chủ của Vô Tẫn Thần Khư. Không có Lục Ly, đoán chừng Vô Tẫn Thần Khư sẽ vĩnh viễn trầm luân, con dân đều sẽ bị ba tộc nô dịch, Lục Ly chính là đại ân nhân của toàn bộ Vô Tẫn Thần Khư.

- Đứng lên cả đi!

Thần Văn bên ngoài chiến thuyền tan biến, Lục Ly hiện ra trên boong thuyền, mỉm cười khoát tay, ánh mắt tùy ý đảo qua đám võ giả phía dưới, đột nhiên thoáng ngưng trệ, hắn thấy được hai thân ảnh quen thuộc.

Hưu!

Lục Ly tung mình bay xuống từ trên chiến thuyền, đi đến trước mặt một nữ tử mỹ lệ và một nam tử khôi ngô, nhếch môi cười nói:

- Sư tỷ, Hồ huynh, đã lâu không gặp.

Nét mặt nữ tử mỹ lệ thoáng ửng đỏ, kích động đến độ cả người run lên. Tráng hán kia cũng đỏ mặt đỏ, kích động đến độ tay chân run rẩy, nữ tử mỹ lệ cười hì hì nói:

- Tiểu sư đệ, không ngờ ngươi còn nhận ra sư tỷ.

- Ngưng Tuyết, không được vô lễ!

Một trung niên uy nghiêm gần đó vội vàng quát lớn:

- Nhanh hành lễ với Lục đại nhân, đây chính là đại ân nhân của Vô Tẫn Thần Khư chúng ta!

- Ha ha ha!

Lục Ly bật cười ha hả nói:

- Vương gia chủ không cần phải thế đâu, Lục mỗ không phải loại người không niệm tình xưa. Năm đó Ngưng Tuyết sư tỷ từng chiếu cố ta rất nhiều, ta rất cảm kích. Cả Hồ huynh và Hồ gia cũng có đại ân với ta, nếu ngay cả chuyện này Lục mỗ đều quên, vậy còn xứng là người không?

- Tốt rồi!

Hồ Tư Mãnh kích động đến độ rơi lệ, hai tay bắt lấy cánh tay Lục Ly nói:

- Lục Ly, ta không nhìn lầm ngươi, huynh đệ tốt!

- Vương gia và Hồ gia sắp gà chó thăng thiên!

Trong mắt vô số cường giả gia tộc tông phái gần đó đều lộ ra vẻ hâm mộ đố kỵ, hiện tại Lục Ly gần như là ông vua không ngai ở Vô Tẫn Thần Khư, Vương gia và Hồ gia có quan hệ tốt với Lục Ly, sau này tuyệt đối sẽ thăng thiên, đoán chừng không cần mấy trăm năm sẽ thành hào môn đỉnh cấp tại Vô Tẫn Thần Khư.

Lục Ly không để ý đến những tông phái kia, hắn và trưởng lão Thiên Đế Tông trưởng lão hàn huyên mấy câu, sau đó liền mỉm cười nói với Hồ Tư Mãnh:

- Hồ huynh, giờ trong Thiên Đế Thành các ngươi có chỗ ở nào không? Ta đang không biết ở đâu, chắc phải làm phiền quý phủ một đoạn thời gian?

- Hoan nghênh, hoan nghênh!

Hồ Tư Mãnh vội vàng kích động nói:

- Lục huynh muốn ở lại chỗ chúng ta, nhiệt liệt hoan nghênh, nhiệt liệt hoan nghênh. Chỉ là trang viên cũ của chúng ta.... Ừm, trang viên mới được tu kiến nên có chút đơn sơ, nếu ngươi không chê, chúng ta nhất định hoan nghênh.

- À?

Lục Ly nghe ra được ý ở ngoài lời, nhíu mày hỏi:

- Trang viên cũ của nhà các ngươi đâu? Ta nhớ được đại chiến lần trước vẫn còn nguyên mà.

- Cái này....

Hồ Thạch Mãnh có chút lúng túng, đảo mắt nhìn về phía gia chủ Hồ gia, gia chủ Hồ gia lại lắc đầu, tỏ ý Hồ Tư Mãnh đừng nói lung tung. Cảnh này bị Lục Ly thấy được, sắc mặt hắn tức thì chuyển lạnh, hừ nói:

- Hồ huynh, không cần phải cố kỵ gì hết, cứ ăn ngay nói thật, trang viên các ngươi ở đâu? Bị ai chiếm? Nói ra!

Hồ Thạch Mãnh lúng túng xoa đầu, dưới ánh mắt hùng hổ dọa người của Lục Ly, cuối cùng khẽ cắn răng nói:

- Bị Quang Dương Tông chiếm! Lục Ly, không phải đại sự gì cả đâu, chúng ta chính đang tu kiến trang viên mới, không sao cả.

- Quang Dương Tông?

Lục Ly quét mắt nhìn qua trưởng lão Thiên Đế Tông, hỏi nói:

- Quy trưởng lão, chuyện này là thế nào? Có phải ngươi nên cho ta một lời giải thích không?

Quy Đế cười bồi nói:

- Cũng không phải đại sự gì, Lục Hoàng, đoạn thời gian này có rất nhiều tông phái tụ tập tới Thiên Đế Thành. Thiên Đế Thành lại vừa vặn bị hủy đi một bộ phận kiến trúc, những tông phái kia đều là minh hữu, thế nên đành phải ủy khuất Hồ gia. Ngươi yên tâm, sau này chúng ta nhất định sẽ đền bù thỏa đáng cho Hồ gia.

- Không cần đến sau này!

Lục Ly lạnh lùng nói:

- Quang Dương Tông lợi hại lắm à? Tông chủ đâu, đứng ra đây cho Lục mỗ xem xem?