Bất Diệt Long Đế

Chương 4704: Ngươi là đang tìm chết




Ở bên ngoài phạm vi của Thiên Cương Tinh Vực, Lục Ly dặn dò:

- Lát nữa các ngươi tự mình tản ra ẩn nấp, không cần các người dốc sức thăm dò tin tức, các ngươi chỉ cần ẩn nấp ở bên trong đại thành của một vài đại tộc, thăm dò một vài thông tin bình thường là được. Lưu đường chủ, ngươi tọa trấn ở một nơi điều hòa mọi người, không cần mạo hiểm đến Lăng tộc hay Quánh tộc thăm dò tin tức, rõ chưa!

- Đã rõ, Lục Hoàng!

Hơn một trăm thám báo khom người đáp lại, cơ thể Lục Ly lóe sáng đơn độc rời đi. Đám thám báo này đi theo hắn sẽ càng nguy hiểm thêm. Một mình hắn đi càng tự do tùy ý, hắn phóng thích Thần Dịch Thuật biến thành một võ giả của tộc quần khác, nghênh ngang bay vào Thiên Cương Tinh Vực.

Hắn không trực tiếp ra tay mà ẩn nấp đến một đại giới thăm dò tin tứ. Đã cách thời điểm Lăng tộc thần phục Quánh tộc một năm,tình hình bên này thế nào Lục Ly cũng không biết, đương nhiên trước tiên phải thăm dò một phen.

Hắn ở trong đại thành tìm hiểu một hồi thì phát hiện thám báo của Lăng tộc cùng Quánh tộc đã thăm dò bốn phía, không phát hiện được thêm gì mới dần lắng xuống.

Trên khắp Thiên Cương Tinh Vực cũng đồn đại rằng Tử Thần đã sợ, toàn bộ đều rút lui ra khỏi Thiên Cương Tinh Vực. Nghe nói Lăng tộc còn mạnh miệng nói rằng sau này sẽ tổ chức một nhóm cường giả tiến vào Thiên Loạn Tinh Vực đuổi cùng giết tận đám Tử Thần.

Lục Ly hao tốn rất nhiều Thiên Thạch mới thăm dò được tình hình cùng với tất cả địa bàn của Quánh tộc, còn thăm dò được một vài tài nguyên bảo địa quan trọng. Thăm dò tường tận tình hình, Lục Ly ra tay.

Hắn lại đi đến Vĩnh Dạ Giới, bởi vì giới diện này có mấy cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, hắn chuẩn bị trước tiên tiêu diệt mấy chí cường giả.

Mất hơn một tháng hắn đến được Vĩnh Dạ Giới, hắn đi một vòng gần quanh Vĩnh Dạ Thành, thả ra Vô Ngân Đạo quang minh chính đại tiến vào Vĩnh Dạ Thành. Khi hắn thăm dò được trong thành chỉ có ba cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn thì mừng rỡ.

Hắn không có kế sách gì mà trực tiếp lẻn vào trong một tòa trang viên rộng lớn, ba chí cường giả thì lúc này có hai người đang ngồi cùng một chỗ, một cường giả khác đang quan ở trong một cung điện.

Lục Ly lẻn đến gần hai chí cường giả đang mải chơi cờ, Vô Ngân Đạo của hắn hiện giờ đã đại thành, coi như đứng bên cạnh hai cường giả nhưng chỉ cần hắn không ra tay, không lộ ra sát thì hai người này không thể nào phát hiện ra.

- Lão Dương, ngươi nói Tử Thần thực sự đã rút lui sao?

- Hừ hừ, bọn chúng không rút lui thì còn có thể làm gì? Tên Lục Ly rác rưởi kia đám đối đầu với cường giả Đại Viên Mãn không? Đại trưởng lão của Quánh tộc mà xuất động thì dễ dàng bóp chết hắn.

- Đã gần một năm còn chưa thất có động tĩnh gì, cũng không phát hiện ra thám báo của Tử Thần, Tử Thần nên đi rồi chứ? Ôi… Lần này bị Xích Long tộc hại chết khiến chúng ta tổn thất nhiều cường giả như vậy chưa nói, lại còn biến thành lệ thuộc của Quánh tộc!

- Mấy năm gần đây Quánh tộc chắc chắn sẽ không chèn ép chúng ta, phỏng chừng chờ thêm ít năm nữa tài nguyên dâng lên mỗi năm sẽ tăng gấp đôi? Cũng đành chịu thôi, nếu đã quy hàng thì đành thuận theo tự nhiên vậy!

- Nếu có cơ hội thì chúng ta nhất định sẽ đi Thiên Loạn Tinh Vực nhổ tận gốc rễ Tử Thần, chém cùng giết tận đám tộc nhân của Lục Ly, hừ hừ!

Hai trưởng lão Lăng tộc vừa chơi cờ vừa nói chuyện phiếm, Lục Ly đứng ngay cạnh một bên, lời hai người nói lọt vào tai hắn không sót một chữ. Khóe miệng hắn lộ ra nét cười chế giễu, hắn cảm ứng một phen, truyền âm cho Huyết Linh Nhi đang ở bên ngoài cung điện:

- Hành động!

Vụt!

Huyết Linh Nhi được Lục Ly sắp xếp ẩn nấp ở bên ngoài trang viên, Huyết Linh Nhi bố trí một tiểu trận, mục đích đương nhiên không phải đối phó với hai chí cường giả này mà là hấp dẫn sự chủ ý của hai người, Lục Ly nhân cơ hội sẽ đánh lén. Tuy rằng hắn mạnh mẽ công kích cũng nắm chắc sẽ diệt được hai chí cường giả này nhưng làm vậy sẽ càng thêm an toàn hơn.

Vụt!

Huyết Linh Nhi ở bên ngoài đã khởi động trận pháp, một luồng hơi thở kinh khủng từ bên ngoài tràn vào dọa sợ hai người đang chơi cờ. Bọn hắn đứng dựng lên, thần niệm tản ra bên ngoài thì phát hiện bên ngoài có một thần văn.

- Mị linh kia!

Bọn hắn nhanh chóng phát hiện ra Huyết Linh Nhi, đang lúc nghi ngờ không thôi thì phía sau bọn hắn đột nhiên truyền đến một luồng hơi thở kinh khủng, trong đầu bọn hắn hiện lên cảm giác nguy hiểm chí mạng. Bọn hắn không chút do dự một tấm lá chắn cùng một vòng bảo vệ đã lập tức xuất hiện trên người, trong tình huống này không bằng trước tiên phòng vệ.

Vụt vụt!

Hai luồng hỏa diễm lan đến, trong nháy mắt nuốt trọn lấy hai chí cường giả này, ngọn lửa này chính là hỏa diễm siêu cấp, nhiệt độ cực kỳ cao. Tuy rằng hai chí cường giả này mỗi người đều thả ra thần thông phòng ngự nhưng căn bản không thể chống lại hỏa diễm kinh khủng như thế.

- Lục Ly, Lục Ly!

Một trưởng lão gào thét, âm thanh thê thảm vang vọng toàn bộ Vĩnh Dạ Thành, một trưởng lão khác cũng đau đớn rít gào. Hỏa diễm này có nhiệt độ quá cao, bên trong trang viên có rất nhiều hạ nhân cùng thị nữ bị tổn thương, vừa đau đớn gào thét vừa chạy trốn ra xa. Rất nhiều nơi trong trang viên cũng lập tức dấy lên ngọn lửa hừng hực, vô số hoa cỏ cây cối quý báu đều bị thiêu sạch.

- Lục Ly, ngươi đang muốn chết!

Một trưởng lão khác từ trong đại điện bay lên trời, hắn vừa khóa chặt Lục Ly nhưng cơ thể Lục Ly lóe sáng rồi biến mất, hắn quét thần niệm tới lui vẫn không tài nào tìm ra được Lục Ly.

Khi hắn đang rối rắm có nên lao xuống cứ hai trưởng lão kia không thì một vệt sáng từ sau lưng hắn bay ra rồi mau chóng bành trướng, một hồi xuất hiện trên đỉnh đầu hắn.

- Đỉnh!

Một năm trước vào lúc Lục Ly giết chết Lão Ưng trưởng lão, trưởng lão này cũng ở hiện trường, khi hắn nhìn thấy chiếc đỉnh kia sắc mặt nhất thời đại biến. Vào lúc hắn chuẩn bị chạy trốn thì ánh sáng trên bề mặt chiếc đỉnh kia chiếu xuống, cơ thể hắn bị đè ép xuống, sau đó bị ép chặt trên đất không thể nào cử động.