Lục Linh trở thành đối tượng theo đuổi của vô số công tử, An Lộ Nhi cũng thế, hơn nữa đám trẻ tuổi còn thêm Lục Linh cùng An Lộ Nhi vào trở thành ngũ đóa kim hoa của Tử Thần.
Thanh niên tuấn tú theo đuổi An Lộ Nhi nhiều như cá chép qua sông, có điều An Lộ Nhi vẫn không để ý, cũng chưa từng ra ngoài tham gia tiệc rượu, chỉ ở bên cạnh đám sư nương.
- Vẫn phải đi Thiên Cương Tinh Vực một chuyến!
Vào lúc này rốt cuộc Lục Ly đã hạ quyết tâm, không đi Thiên Cương Tinh Vực một chuyến thì không thể hoàn toàn đánh phục Quánh tộc, đường khẩu của Tử Thần ở Thiên Cương Tinh Vực cũng không thể mở ra. Bên này nếu bị ngăn chặn thì phỏng chừng ở những tinh vực còn lại cũng lục tục xảy ra chuyện, uy vọng của Tử Thần sẽ chịu đả kích nặng nề.
Tử Thần không có Đại Viên Mãn, thế lực cũng vừa mới chuyển hình, bản thân căn cơ không ổn định. Một khi gặp phải đả kích thì vị trí chủ tể của Tử Thần cũng sẽ lung lay. Chẳng lẽ lại mời Tiểu Bạch xuống một chuyến?
Cục diện của của Tiểu Bạch hiện giờ lại càng nguy hiểm hơn hắn. Nếu không đột phá Đại Viên Mãn thì khó lòng giữ được vị trí Đông Cảnh Chi Vương, phỏng chừng nhiều cường giả đi theo cha hắn cũng bị chém cùng giết tận. Tiểu Bạch trên lưng gánh áp lực lớn như vậy, lúc này là thời điểm cần dành nhiều thời gian để bế quan đột phá, Lục Ly sao có thể quấy rầy hắn đây?
Một khi Tử Thần không ổn định thì Lục gia cũng không ổn định, Lục Minh cần thời gian để phát triển và đúc kết. Cho nên vì Tử Thần, hắn buộc phải tranh thủ chút ít thời gian, không gian để phát triển, chuyến này nhất định phải đi Thiên Cương Tinh Vực.
Đại Viên Mãn quả thực rất mạnh, một khi bị Đại Viên Mãn nhắm trúng hắn chắc chắn sẽ chết! Nhưng Quánh tộc chỉ có hai Đại Viên Mãn, bọn hắn nhiều nhất chỉ điều động một người, điều động một người còn khiến cả thiên hạ cười nhạo. Có nhiều giới diện như vậy, thiên địa rộng lớn như vậy, trừ phi vận may của hắn vô cùng kém mới vừa vặn đụng trúng Đại Viên Mãn này. Chỉ cần không gặp phải Đại Viên Mãn thì hắn còn sợ gì?
- Một tháng sau sẽ xuất phát, đánh trước lại nói sau!
Lục Ly âm thầm hạ quyết tâm một tháng sau sẽ xuất phát, hắn sẽ đánh liều một phen. Nếu như thắng đổi lấy thời gian mấy trăm năm phát triển Tử Thần, còn nếu thua thì mạng cả hắn đành để lại ở Thiên Cương Tinh Vực.
Một tháng thoáng chốc đã trôi qua, Lục Ly thông báo với mọi người, chỉ nói đại diện cho Tử Thần đến Thiên Cương Tinh Vực xử lý chút chuyện mà không nói gì thêm. Đám nữ tử cũng không hỏi nhiều, các nàng đều biết nếu như không phải chuyện quan trọng không đi không được thì Lục Ly đương nhiên không đi mà sẽ ở lại cùng các nàng. Lục Ly mỗi lần ra ngoài đều vì Lục gia, để các nàng có cuộc sống tốt hơn mà phấn đấu không ngừng.
Lục Linh cùng Lục Nhân Hoàng có biết được ít nhiều nhưng bọn họ cũng không nhiều lời. Nếu Lục Ly đã quyết định, ai nói đều vô dụng, các nàng chỉ có thể âm thầm chúc phúc cùng cẩu khẩn, đồng thời quản lý Lục gia cho thật tốt, đây mới là niềm động viên lớn nhất cho Lục Ly.
- Chúng ta đi cùng ngươi!
Sau khi Mạc Hoàng cùng Lục Hoàng biết được Lục Ly muốn đi Thiên Cương Tinh Vực, hai người đều đứng dậy. Mấy người Dư Hoàng cùng Lê Hoàng lại im lặng không lên tiếng, Quánh tộc đã phát ra thông cáo, nếu bọn hắn dám đến Thiên Cương Tinh Vực thì sẽ đối mặt với sự truy sát của Đại Viên Mãn Quánh tộc, Lê Hoàng qua đó cũng chỉ còn một con đường chết.
- Không cần!
Lục Ly cười nói:
- Các ngươi đến đó ngược lại rất nguy hiểm, không bằng phái tất cả thám báo đỉnh cấp qua đó, ta chỉ cần trợ giúp trên phương diện tình báo. Đại Viên Mãn sẽ không ra tay với những thám báo đỉnh cấp kia cho nên sẽ an toàn hơn đôi chút.
- Lục Ly!
Mạc Hoàng ngập ngừng rồi nói:
- Không được, chúng ta bỏ qua Thiên Cương Tinh Vực thôi, không cần để ý chuyện được mất.
- Đây không phải là chuyện được mất!
Lục Ly khẽ thở dài nói:
- Đây là vấn đề có thể nắm giữ được mấy trăm năm phát triển hay không. Nếu như lần này chúng ta rút lui thì say ngày chúng ta sẽ đối mặt với vô số đả kích ngấm ngầm hoặc công khai, đừng nói đến sau này chúng ta có thể phát triển lớn mạnh, có thể tồn tại hay không còn là một câu hỏi.
- Tiểu Bạch công tử đâu?
Dư Hoàng không nhịn được hỏi:
- Có thể mời Tiểu Bạch công tử trở về một chuyến hay không?
Lục Ly liếc mắt nhìn hắn nói:
- Tiểu Bạch còn có chuyện của Tiểu Bạch, mọi việc chúng ta không nên nghĩ cách mượn lực bên ngoài mà nên nghĩ cách dựa vào chính mình. Tiểu Bạch không có nghĩa vụ giúp đỡ chúng ta mãi được, hơn nữa phía bên Đông Cảnh cũng có phiền phức, sau này chúng ta không nên nghĩ chuyện dựa dẫm vào Tiểu Bạch!
- Được rồi!
Lê Hoàng gật đầu nói:
- Vậy lần này tất cả đành dựa vào Lục Ly, ta sẽ phái hết thám báo đỉnh cấp qua đó đều nghe lệnh của ngươi. Ta chỉ yêu cầu một điều, đó là chuyện không thể làm thì Lục Ly ngươi liền rút lui về, ngươi… Không thể xảy ra chuyện!
Lê Hoàng không phải đang quan tâm đến Lục Ly mà là nếu Lục Ly chết, Tử Thần sẽ chịu tổn thất lớn, vị trí chủ tể của Tử Thần chắc chắn cũng không còn. Tử Thần có thể trở thành chủ tể, còn nắm giữ địa vị siêu nhiên ở Thiên Loạn Tinh Vực đều là vì Tiểu Bạch đứng sau Lục Ly.
- Ta đã biết!
Lục Ly gật gật đầu, ánh mắt nhìn Lê Hoàng, Mạc Hoàng, Dực Hoàng nói:
- Ngộ nhỡ ta xảy ra chuyện thì kính mong các vị lưu tâm đến Lục gia chúng ta nhiều hơn!
- Yên tâm đi!
Mạc Hoàng nặng nề gật đầu đáp lại:
- Trừ phi ta chết rồi, bằng không không có võ giả nào có thể ức hiếp Lục gia. Có điều Lục Ly, Lê Hoàng nói rất đúng, tất cả mọi chuyện đều không quan trọng bằng ngươi sống sót trở. Ngươi nhất định phải nhớ kỹ điều này, phải sống thì mới có hi vọng.
Hao tốn mất nửa năm thời gian, chiến thuyền đã đến được Thiên Cương Tinh Vực. Lần này đi cùng Lục Ly còn có hơn một trăm thám báo, những người này đều là thám báo đỉnh cấp.