Bất Diệt Long Đế

Chương 4678: Bị giam cầm vạn năm (2)




Lục Nhân Hoàng ngược lại nghe được một số tin đồn, nghe nói Lục Linh thích Lục Ly, Lục Ly cũng có một loại tình cảm đặc biệt đối với Lục Linh. Lục Nhân Hoàng ngược lại cũng không phản đối chuyện này, mặc dù là sống cùng nhau từ nhỏ đến lớn, nhưng dù sao cũng không phải tỷ đệ ruột thịt, cũng không tồn tại quy luật loạn luân gì đó. Đáng tiếc Lục Ly và Lục Linh đều không có chút tiến triển nào, hắn cũng không tiện hỏi thêm điều gì.

Lục Nhân Hoàng và Lục Linh quan sát cuộc chiến cả buổi, đều rất hài lòng. Kỳ Vọng Sơn mười năm này ngược lại không hề lười biếng, lực chiến đấu chỉnh thể võ giả không tồi, nếu như tiếp tục phát triển thêm nữa thì sau mấy chục, mấy trăm năm sẽ sinh ra một đám cấp Đế, những cấp Đế này sẽ là trụ cột vững chắc của Lục Minh.

- Nhóm thiên tài thứ hai bao giờ thì tới?

Lục Nhân Hoàng nhìn Kỳ Vọng Sơn hỏi, hắn ngẫm nghĩ rồi nói:

- Sắp rồi, nghe nói bên kia đã triệu tập xong, chắc hẳn nhiều nhất một năm là có thể dẫn tới đây!

- Được!

Lục Nhân Hoàng gật đầu nói:

- Sự vụ sau này sẽ giao toàn quyền cho ngươi xử lý, có khó khăn gì nói với chúng ta, ta hi vọng mấy trăm năm sau bên chúng ta có thể sinh ra một trăm cấp Đế.

- Một trăm?

Kỳ Vọng Sơn giật mình, sau đó gật đầu nói:

- Có lẽ có khả năng, ôi... không ngờ đấy, bản thân chúng ta không thành cấp Đế được, lại có cơ hội đào tạo mấy trăm cấp Đế, thậm chí Thánh Hoàng xuất hiện, những sự việc này nếu là trước kia cũng không dám nghĩ tới mà!

Kỳ gia trước kia có một cấp Đế, Luân Hồi Đại Đế. Khi đó Luân Hồi Đại Đế chết trận, Kỳ Vọng Sơn và cả Kỳ gia đều cảm thấy trời sập rồi, cảm thấy Kỳ gia về sau sợ là rất khó có ngày quật khởi rồi.

Hiện tại không ngờ tới, Kỳ Vọng Sơn có cơ hội đào tạo ra mấy chục, mấy trăm cấp Đế, thậm chí có hi vọng bồi dưỡng ra Thánh Hoàng. Việc này nếu như Luân Hồi Đại Đế ở trên trời có linh thiêng, sợ là có thể mỉm cười xuống cửu tuyền rồi.

Ba người về tới bên trong thành, Kỳ Vọng Sơn gọi hạ nhân bưng trà lên, sau đó hỏi:

- Gần đây thế cục bên ngoài như thế nào rồi? Có chuyện mới mẻ gì xảy ra hay không? Tình báo ở bên ta đây bế tắc, cũng không biết bên ngoài có xảy ra chuyện gì không? Lục Ly đã ra ngoài chưa?

- Ly Nhi vẫn luôn bế quan!

Lục Nhân Hoàng giải thích:

- Lúc trước hắn có nói rồi, lần này bế quan thậm chí có thể sẽ tới mấy chục năm, hắn hẳn đang tu luyện chân ý pháp tắc cường đại gì đó. Không cần quản hắn, hắn nên đi ra thì sẽ đi ra. Chuyện mới mẻ nội bộ Tử Thần? Cái đó ngược lại có, Cương tộc có một vị công tử hình như phạm phải chuyện gì đó, bị Tài Quyết đường xử phạt nặng rồi, phải bị giam một vạn năm!

- Một vạn năm?

Kỳ Vọng Sơn giật mình, công tử trẻ tuổi này đúng là tuổi trẻ bồng bột. Cương tộc hiện giờ cũng là đại tộc đứng đầu Thiên Loạn Tinh Vực, nhốt hắn một vạn năm, như vậy sợ là còn chưa ra ngoài thì đã điên rồi? Kỳ Vọng Sơn liền vội vàng hỏi:

- Cương tộc không có ý kiến?

- Có ý kiến cũng phải nén lại!

Lục Nhân Hoàng mỉm cười nói:

- Vốn dĩ nếu không phải là công tử của Cương tộc thì sẽ không đến mức phán định nặng như vậy. Chính bởi vì là công tử Cương tộc, tộc đàn còn lại mới có thể cùng liên thủ mà chèn ép!

- Tài Quyết đường mười hai phiếu, mỗi thế lực một phiếu, Cương tộc mặc dù có đi tìm một số tộc, nhưng chỉ chiếm được ba phiếu. Lúc trước đã thương nghị rồi, Tài Quyết đường chính là thẩm phán cao nhất, không được bác bỏ, cho nên vị công tử này chỉ có thể bị giam lại, còn là giam ở một trong những bí cảnh rất nguy hiểm.

Kỳ Vọng Sơn đã hiểu, đây là Cương tộc có chút xem nhẹ rồi, nhất là thế hệ trẻ của Cương tộc, cho rằng Cương tộc thay thế Yểm tộc đã trở thành Bá Vương, cho nên đi gây chuyện thị phi khắp chốn.

Những đại tộc còn lại thông qua chuyện này đã nói rõ với chính bọn họ rằng, thời đại lúc này không giống với trước kia, không phải thời đại của chỉ một Bá Vương, mà là thời đại mười hai Bá Vương cùng tồn tại.

Bên trong pháp giới Lục Ly vẫn đang bế quan, cơ thể hắn lấp lóe một hồi rồi biến thành thực thế, một hồi lại biến mất tại chỗ. Vô Ngân Đao trong tay hắn cũng lấp lóe giống vậy, có một luồng hơi thở không tên đang lưu chuyển.

Chiếc đỉnh phía xa kia chậm rãi chuyển động, mà toàn bộ pháp giới cũng có nhiều nơi lưu chuyển hơi thở kỳ dị như vậy, nguyên lực ở giữa chậm rãi chuyển động, quỷ dị đến vô cùng.

Tham ngộ được chừng mười năm, Lục Ly đã tiến được một bước tiến dài trong Vô Ngân Đạo, hắn cảm thấy còn cách đại thành không quá xa.

Trong tay có Vô Ngân Đao, cộng thêm những năm này không ngừng phóng thích Vô Ngấn Đạo đã khiến hắn từng bước có thêm lý giải về Vô Ngân Đạo. Thời gian mười năm không dài cũng không ngắn, muốn tham ngộ một đạo cường đại đương nhiên rất khó. Nếu bình thường, muốn tham ngộ thì phỏng chừng phải mất mấy chục năm thậm chí hơn mấy trăm đến một nghìn năm, có điều Lục Ly lại cảm thấy tham ngộ rất thuận lợi.

Lục Ly cũng nghĩ về vấn đề này, hắn bất giác cảm thấy trong pháp giới này tựa hồ có một đạo vận thần kỳ nào đó, ở dưới đạo vận này có vẻ hắn tham ngộ càng thêm dễ dàng lẫn đơn giản. Đương nhiên cũng có thể là ảo giác của hắn, có điều Vô Ngân Đạo tiến triển thuận lợi là sự thật.

Lục Ly cảm thấy chờ thêm ba năm rưỡi nữa Vô Ngân Đạo có khả năng sẽ đại thành, đây cũng là nguyên nhân Lục Ly không xuất quan. Hắn chuẩn bị trống gióng xuất quân tham ngộ đại thành Vô Ngân Đạo, không thể cắt đứt như vậy được, lần sau bế quan chưa chắc đã thuận lợi như bây giờ.

- Nghỉ ngơi một lát!

Tham ngộ tiếp được vài ngày, Lục Ly dừng lại một hồi. Điều thần kỳ chính là khi hắn vừa dừng tham ngộ, cơ thể hắn không còn lúc ẩn lúc hiện, Vô Ngân Đao trong tay cũng bình thường trở lại, toàn bộ pháp giới cũng trở về trạng thái ban đầu.

Cơ thể Lục Ly không động đậy, hắn vẫn ngồi xếp bằng mà ngủ thiếp đi. Ngủ đầy đủ ba ngày, hắn lại tiếp tục nhập định tu luyện, Vô Ngân Đao lại bắt đầu tỏa sáng, cái đỉnh kia tỏa ra dị thải, toàn bộ pháp giưới cũng giống như lúc trước bắt đầu chậm rãi lưu chuyển nguyên lực.