Bất Diệt Long Đế

Chương 4677: Bị giam cầm vạn năm




Khoảng thời gian trước Thiên Loạn Tinh Vực chiến đấu quá hung tàn, tính cả cường giả và quân lính tinh vực thì Tử Thần giảm ba thành, cộng thêm Yểm tộc rời đi, thực lực chỉnh thể giảm xuống khoảng bốn thành, cho nên mười hai chúa tể đều đặt ra sách lượt, nghỉ ngơi lấy lại sức trăm năm, trong trăm năm này không cho phép xảy ra cuộc chiến quá lớn, ngưng chiến trăm năm, để Thiên Loạn Tinh Vực sinh ra thêm ít cường giả, tăng cường lực chiến đấu chỉnh thể.

Trăm năm, toàn lực bồi dưỡng thì sẽ sinh ra rất nhiều cường giả. Đương nhiên, cường giả càng mạnh, kẻ yếu càng yếu. Cường giả thủ hạ của mười hai thế lực nắm giữ lượng lớn tài nguyên sẽ tăng lên nhiều như thổi bong bóng, đến lúc đó địa vị của mười hai thế lực sẽ hoàn toàn vững chắc, không cách nào bị ảnh hưởng được.

Chắc hẳn mấy trăm năm sau, phía bên này cũng sẽ giống như Thiên Hoang Tinh Vực, mười hai thế lự biến thành chúa tể, tất cả thế lực còn lại đều chỉ có thể là thủ hạ phụ thuộc mười hai thế lực này.

Đáng nhắc tới chính là, mấy tộc như Lang Đinh tộc, Ngu tộc về cơ bản đều thần phục dưới mười hai thế lực này, mấy đại tộc Hổ tộc, Hồng tộc đi theo Yểm tộc, bọn họ có thù oán quá sâu nặng với Lục Ly, sợ bị Lục Ly trả thù, cho nên không thể không đi...

Xuân đi xuân tới, hoa nở hoa rụng, thời gian tám năm chớp mắt trôi qua.

Xoạt! Xoạt! Xoạt!

Bên trong Thần Khải thành của Thiên Lục Giới, một bóng dáng đi tới, hắn nhìn thấy Lục Nhân Hoàng và Lục Linh đang ngồi ở đó, cười tít mắt nói:

- Hai vị ngày hôm nay vì sao có thời gian tới đây ngồi vậy?

Lục Nhân Hoàng cười nói:

- Vọng Sơn, hiện giờ Lục Minh không có chuyện gì lớn, phía bên ngươi mới chính là chuyện lớn đấy. Tình huống gần đây thế nào? Một vạn người này đến đây đã được mười năm rồi nhỉ? Tình huống đột phá thế nào?

- Cũng không tệ lắm!

Kỳ Vọng Sơn lấy một quyển sổ ra, nhìn một chút rồi nói:

- Khi đến đây, cao nhất mới là Ngũ Kiếp, phổ biến đều là Tam Kiếp, Tứ Kiếp, hiện giờ đã xuất hiện cấp Đế rồi, Lục Kiếp có tới hơn một trăm ba mươi người đạt được, Ngũ Kiếp có tới hơn hai nghìn bảy, hai nghìn tám người đạt được, còn lại đều là Tứ Kiếp!

- Hả?

Trong khoảng thời gian này Lục Nhân Hoàng còn bận bịu chuyện khác, đã rất lâu chưa tới bên đây hỏi thăm, cho nên cũng không biết tình huống thế nào. Hắn vừa nghe thấy như vậy, trên gương mặt ngập tràn vẻ ngạc nhiên, hỏi:

- Nhanh như vậy đã có người đột phá cấp Đế rồi?

- Đúng vậy ạ!

Gương mặt Kỳ Vọng Sơn ngập tràn ý cười tươi, nói:

- Đây còn là một thanh niên chưa tới ba trăm tuổi, là đệ tử của một gia tộc Phi Hỏa đại lục, thiên phú vô song đấy! Ta thấy hắn rất có hi vọng đột phá Thánh Hoàng, là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm của chúng ta hiện tại!

- Bồi dưỡng trọng điểm không thành vấn đề!

Lục Nhân Hoàng phất phất tay nói:

- Nhưng không được bồi dưỡng thành loại bình hoa trông khá mà không dùng được, cũng không được sợ hắn gặp chuyện bất trắc, nhất định phải ma luyện phải phù hợp. Chúng ta tình nguyện cần một đám Lục Kiếp lực chiến đấu cao cường, cũng không cần một tên cấp Đế an nhàn sung sướng, không có lực chiến đấu quá mạnh mẽ!

- Điều này ngươi có thể yên tâm!

Kỳ Vọng Sơn gật đầu nói:

- Ta có đủ kiên nhẫn, ta sẽ không chỉ nhìn cảnh giới, lực chiến đấu mới chính là tiêu chuẩn quan trọng nhất. Nhóm võ giả tách khỏi Tử Thần kia vừa sáng lập một tổ chức mới ở Đông Nam, tên là Địa Ngục. Trưởng lão bên kia chúng ta đã chào hỏi rồi, võ giả của chúng ta sẽ thường xuyên kéo qua đó một số nhiệm vụ nhỏ, còn có một bộ phận võ giả, đã tiến cử bọn họ tới bộ phận sát thủ của Tử Thần chúng ta, để bọn họ còn tới tinh vực khác làm nhiệm vụ, một là nâng cao kiến thức, hai là tăng thêm kinh nghiệm chiến đấu sinh tử, ma luyện lực chiến đấu.

- Đi xem thử đi!

Lục Linh ngẫm nghĩ rồi nói:

- Chi bằng tổ chức một trận đấu đối kháng? Xem xem lực chiến đấu phổ biến hiện tại?

- Đương nhiên có thể!

Kỳ Vọng Sơn gật đầu, nói:

- Đấu đối kháng như vậy chúng ta thường xuyên tổ chức, hơn nữa đều là thấy máu, rất nhiều lần đều có võ giả bị thương nặng, bên này đã chuẩn bị dược trị thương tốt nhất, nghỉ ngơi một khoảng thời gian ngắn là có thể khôi phục, các vị ngồi đây trước một chút, ta đi sắp xếp!

Kỳ Vọng Sơn đã rời đi, nửa canh giờ sau bên kia đã sắp xếp xong xuôi, là đấu ở bên trong một bí cảnh, Lục Linh và Lục Nhân Hoàng sau khi tiến vào, trận đấu bên trong đã bắt đầu, hơn nữa còn là chiến đấu theo tổ. Bí cảnh kia khá lớn, Lục Linh và Lục Nhân Hoàng quét thần niệm qua, phát hiện có mấy chục cặp võ giả đang so đấu, còn có mấy tiểu đội đang đối chiến.

- Tham kiến hai vị trưởng lão!

Lục Nhân Hoàng và Lục Linh đều là trưởng lão của Lục Minh, trước ngực đeo huy hiệu trưởng lão, hơn nữa hai vị này một người là cha của Lục Ly, một người là tỷ tỷ của Lục Ly, bọn họ dám không tôn kính sao? Lục Linh còn là nữ thần trong lòng rất nhiều nam tử đấy.

Có rất nhiều võ giả trẻ tuổi, bao gồm cả công tử Kỳ gia, Tượng gia, Hoắc gia, Doãn gia… đều có ý với Lục Linh. Lục Linh là một người đã đột phá cảnh giới cấp Đế, khí chất cao nhã, khí độ vô song, quan trọng nhất là tỷ tỷ của Lục Ly, còn là người quản lý thực của Lục Minh, nếu như có thể cưới được Lục Linh làm thê tử, như vậy chính là cá chép hóa rồng, thân phận địa vị cũng đột ngột tăng cao.

Đáng tiếc, Lục Linh không nhìn trúng bất kỳ ai, đã nhiều năm qua vô số thanh niên tài tuấn đã từng theo đuổi Lục Linh, thậm chí Lê Cổ còn lôi Lê gia ra cưỡng ép Lục gia, dự định cưỡng ép lấy Lục Linh, cuối cùng trộm gà không được còn mất nắm gạo, Lê Cổ còn bị giết chết.

Lục Nhân Hoàng cũng có chút sốt ruột, mặc dù cho rằng Lục Linh ở cảnh giới này thì tuổi như vậy cũng không tính là lớn, nhưng cũng có thể lập gia đình rồi, không thể nào cứ mãi cô độc đến già như vậy chứ? Chỉ là Lục Nhân Hoàng đã nói ra mấy lần, Lục Linh đều trực tiếp từ chối, khiến Lục Nhân Hoàng vô cùng sầu lo.