Bất Diệt Long Đế

Chương 4618: Sợ chiến? (2)




Lão Nghiêm đặt câu hỏi rất hay, trận chiến này không chỉ riêng là cuộc chiến giữa Tiểu Bạch và Bối Áo, thật ra cũng là cuộc chiến giữa Bắc Cảnh Chi Vương và Đông Cảnh Chi Vương, toàn bộ Tiên Vực đều chứng kiến. Nếu Bối Áo mời, Tiểu Bạch không dám vào thành, vậy thì sẽ bị bên ngoài cho rằng Tiểu Bạch không có dũng khí, gan nhỏ.

- Không có gì để nói!

Thái Lão lạnh lùng nói:

- Chúng ta không cần nói nhiều với họ, đến bên ngoài Cô Nguyệt Thành, chúng ta phát ra công kích trước, san bằng Cô Nguyệt Thành, khiến tất cả bố trí của bọn họ hỏng hết, buộc họ phải đi ra đánh với chúng ta.

Vũ đại nhân cũng gật đầu nói:

- Không sai, chúng ta không cần tuyên chiến gì đó, cũng không cần nói đạo lý, trực tiếp đấu võ. Dù sao toàn bộ Tiên Vực đều biết chúng ta đến làm cái gì, chúng ta buộc bọn họ ra, đánh nhau ngoài thành, tự dựa vào bản lĩnh.

Tiểu Bạch gật đầu nói:

- Làm như Vũ thúc và Thái Lão đã nói, ngày mai nghỉ ngơi một ngày, ngày mốt khai chiến. Trận chiến này đánh kiểu gì? Chư vị có sách lược nào không?

Dường như trong lòng Vũ đại nhân đã có dự án, hắn mở miệng nói:

- Ta và tiểu chủ chủ công đi, trực tiếp công kích Bối Áo, những người khác yểm hộ chúng ta. Chỉ cần tổn hại nặng Bối Áo, hoặc là đánh chết Bối Áo, trận chiến này xem như kết thúc. Ở đây có một vấn đề, rốt cuộc có giết Bối Áo hay không?

- Giết!

Tiểu Bạch sát khí đằng đằng nói:

- Không giết hắn khó vơi mối hận trong lòng ta, trước khi đến ta đã hỏi phụ thân, hắn nói nếu như có thể giết chết cũng không sao cả, Bắc Cảnh Chi Vương sẽ không nói cái gì, dù sao là Bối Áo làm hỏng quy củ trước.

- Vậy giết!

Sắc mặt của Vũ đại nhân cũng rắn lại, trầm giọng nói:

- Bảy người nhóm Lão Nghiêm yểm hộ, ta và tiểu chủ, Thái Lão chủ công, tranh thủ trong thời gian ngắn nhất diệt sát Bối Áo. Bối Áo chết là rắn mất đầu, cường giả khác cũng sẽ không liều mạng, trận chiến này sẽ kết thúc.

- Lão đại!

Tiểu Bạch rất vừa lòng ý tưởng này, hắn suy nghĩ một hồi quay đầu nhìn Lục Ly nói:

- Hay là ngày mốt ngươi đừng đi? Ở đây tiếp ứng chúng ta là được.

Lục Ly vẫn luôn không có nói chuyện, giờ phút này nghe thấy Tiểu Bạch hỏi ý, hắn nhẹ gật đầu nói:

- Được, ta ở đây đợi các ngươi khải hoàn trở về, trận chiến này hy vọng mọi người đều cẩn thận một ít, bảo thủ một ít, Bối Áo rất âm.

Tiểu Bạch hưng phấn gật đầu:

- Biết!

Đám người Vũ đại nhân thầm thất vọng, vốn cho rằng Lục Ly sẽ đi tham chiến, dù sao hắn có nhiều thủ đoạn. Hoặc tệ nhất cũng sẽ bên cạnh quan chiến, chú ý cục diện giúp bọn họ, phòng ngừa Bối Áo dùng âm mưu quỷ kế.

Nhưng không ngờ đến lúc đại quyết chiến thì Lục Ly hèn, không dám đi Cô Nguyệt Thành?

Nhưng đám người ngẫm lại thấy cũng hợp lý, Lục Ly chỉ là một cấp Đế, cho dù có một ít thủ đoạn thì rất khó phát huy tác dụng trong cuộc chiến của cường giả thật sự. Cho nên Lục Ly có đi hay không đều không sao cả, hơn nữa Tiểu Bạch rất trọng thị Lục Ly, lỡ như đám người Bối Áo công kích Lục Ly sẽ làm Tiểu Bạch phân tâm, cuối cùng dẫn đến cục diện hỏng bét.

- Được rồi, tất cả đi nghỉ ngơi một ngày, sáng sớm ngày mốt xuất phát!

Tiểu Bạch vung mạnh tay, gật đầu với Lục Ly rồi đi vào một gian phòng, nhóm Vũ đại nhân lục tục rời đi, chỉ còn một mình Lục Ly ngồi trong đại điện.

Lục Ly cầm xấp tư liệu, xem nửa canh giờ mới thở dài thườn thượt nói:

- Trận chiến này không đơn giản như trong tưởng tượng, Bối Áo rốt cuộc bày cục ở chỗ nào?

Cô Nguyệt Thành rất lớn, vốn có hơn ba trăm vạn dân cư, hiện tại lại biến thành một tòa thành trống rỗng. Bên trong chỉ còn lại một nghìn quân đội, còn có Bối Áo cùng với mười chí cường giả.

Hôm nay một nghìn quân đội đều phái đi ra, hình thành một vòng cảnh giới đơn giản cách thành hai nghìn dặm, trong phạm vi hai nghìn dặm không được có bất cứ võ giả đi vào.

Đương nhiên, trong khoảng thời gian này dù cho võ giả khác đi vào thì cũng không ai dám vào, bởi vì tin tức đã truyền ra, Lục Tiểu Bạch đến, đại chiến lập tức phải bạo phát.

Các chiến thuyền trong mười mấy tòa tiểu thành quanh đây bay lên cao, bay về phía Cô Nguyệt Thành. Còn có vô số võ giả bay tới, khi mặt trời lên cao thì bên này đã tụ tập nghìn vạn võ giả. Đa số là võ giả của Bắc Cảnh, hầu hết đến cổ vũ cho Bối Áo, chứng kiến cuộc chiến vương giả trẻ tuổi.

Võ giả ở phía nam Cô Nguyệt Thành là đông nhất, có mấy nghìn chiếc chiến thuyền, rất nhiều chiến thuyền đều là cỡ lớn xa hoa, bên trong có rất nhiều cường giả, rõ ràng đều là cường giả của đại tộc đến xem cuộc chiến.

Bốn phía cũng phi thường náo nhiệt, từng đội võ giả tụ tập lại với nhau, líu ríu nghị luận, giống như có mấy ức con ong bay vù vù xung quanh.

- Mau nhìn, Ảnh Điệp tộc đến! Nghe nói đệ nhất tiểu thư của Ảnh Điệp tộc rất mến mộ Bối Áo công tử, không biết vị tiểu thư đó có đến không?

- Đệ nhất công tử của Hố tộc cũng đến, các ngươi xem, là công tử đứng trên chiến thuyền thứ sáu. Nghe nói công tử này là bằng hữu tốt với Bối Áo công tử, không biết có tham dự chiến đấu hôm nay không?

- Không thể nào tham dự, bọn họ chỉ đến trợ uy, đây là cuộc chiến vương giả trẻ tuổi, dù là Bối Áo công tử đều sẽ không cho phép bọn họ nhúng tay.

- Mọi người xem bên phải, Quan Sơn Lão Ma đến, là một bóng sáng đó kìa, đó là tuyệt kỹ độc môn của Quan Sơn Lão Ma, Diệu Thế thần thuật. Nếu Quan Sơn Lão Ma vận dụng hết sức thì tất cả võ giả lân cận sẽ không thấy cái gì nữa, phỏng chừng hắn cũng đến trợ uy cho Bối Áo công tử?

- Hôm nay bảo thủ có mấy trăm cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn đến trợ uy? Chờ con tiên thú Đông Cảnh đến nhìn thấy trường hợp này, có khi nào sợ tới mức chân mềm không?

Bốn phía ầm ĩ tiếng nghị luận, liên tục rộ lên tiếng la giật mình. Đại nhân vật lúc bình thường hiếm khi xuất hiện, hôm nay đến rất nhiều, có thể thấy bóng dáng nhiều đại tộc Bắc Cảnh.