Bất Diệt Long Đế

Chương 4572: Ta đi thử xem




Nghĩ thông điểm này, Lục Ly nở nụ cười, Tiểu Bạch vẫn là Tiểu Bạch, vẫn là đệ đệ tốt nhất của hắn.

Lục Ly nhì nquét bốn phía, thản nhiên nói:

- Lúc trước ta đi Thần Khải Thành bái phỏng, nói ta cùng Tiểu Bạch là người quen cũ, là bằng hữu. Chắc đa số các ngươi đã biết, hiện tại có thể chứng minh điểm này chứ? Ta đến đây cũng không có ác ý, chỉ muốn nhìn xem có thể cứu hắn ra được không. Các ngươi không nghĩ biện pháp phá cục, ngược lại bao vây ta là có ý đồ gì? Thời gian quý giá, nếu Tiểu Bạch bởi vì các ngươi chậm trễ mà chết đi, Đông Cảnh Chi Vương nổi giận, các ngươi có mấy cái đầu?

- Ưm...

Mấy cường giả bao vây Lục Ly liếc nhau, không dám làm bậy. Không nói cái khác, chỉ bằng vào Lục Tiểu Bạch vừa rồi biểu lộ thái độ với Lục Ly thì bọn họ không dám xằng bậy, nếu không thì về sau Tiểu Bạch được giải cứu ra, biết việc này, bọn họ đều khó sống.

Một đám cường giả ánh mắt nhìn Vũ đại nhân, chờ đợi Vũ đại nhân hạ lệnh, Vũ đại nhân suy nghĩ một hồi xua tay nói:

- Mặc kệ hắn, tiếp tục nghĩ biện pháp đi.

Mấy cường giả rút về, thái độ đối với Lục Ly hơi thay đổi, ít nhất Lục Ly cùng Lục Tiểu Bạch là bằng hữu, rất có sức nặng. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì Tiểu Bạch về sau sẽ trở thành Đông Cảnh Chi Vương. Ai dám đắc tội bằng hữu của Đông Cảnh Chi Vương? Nịnh bợ còn không kịp.

Lục Ly cũng mặc kệ đám cường giả này, ánh mắt của hắn nhìn đài cao, chậm rãi bước tới, đến dưới đài cao thì hắn khép mắt lại cảm ứng. Thứ Lục Ly cảm ứng được đầu tiên là như bầu trời đè đầu, ngọn nguồn áp lực đến từ cái đỉnh kia.

Lục Ly thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng cái đỉnh kia, hắn cảm ứng được hơi thở giống như Vô Ngân Đao từ cái đỉnh đó, rõ ràng nó là pháp bảo của một cường giả Đại Viên Mãn, trong đỉnh có chân ý pháp tắc và đạo mà Đại Viên Mãn khắc họa.

Lục Tiểu Bạch và tám cường giả ở trên đài đều là cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, báu vật có thể trấn áp bọn họ thì khỏi đoán cũng biết là thần binh của Đại Viên Mãn. Thật ra trấn áp bọn họ không phải thần binh, mà là chân ý pháp tắc và đạo của cường giả Đại Viên Mãn.

- Khó trách một đám cường giả bó tay không biện pháp!

Lục Ly khe khẽ thở dài, cảm giác rất là hóc búa, thần binh Chí Tôn của cường giả Đại Viên Mãn, trên cơ bản không thể nào phá hủy, rất có thể đám cường giả này hợp sức công kích cũng không thể nào khiến đỉnh kia di động nửa phần. Nếu không thì di chuyển cái đỉnh là nhóm Lục Tiểu Bạch được cứu rồi.

Lục Ly trầm ngâm giây lát, hỏi một câu:

- Các ngươi công kích đỉnh, không có hiệu quả sao?

- Chúng ta không dám công kích!

Một cường giả cười gượng nói:

- Nếu chúng ta công kích đỉnh thì lực lượng trấn áp từ đỉnh kia sẽ càng mạnh, nhóm tiểu chủ càng thảm.

- Vậy các ngươi có thử đi lên chưa?

Lục Ly hỏi:

- Đi lên đó tìm cách mang Tiểu Bạch xuống?

- Không được...

Cường giả kia lắc đầu nói:

- Chúng ta đều thử đi lên, chỉ có một số võ giả có thể đi lên, hơn nữa đi lên không thể làm được gì, áp lực quá lớn, chúng ta đi lên không thể nhúc nhích thì sao cứu tiểu chủ?

- Để ta đi thử.

Lục Ly trầm ngâm giây lát, quyết định đi lên thử xem. Tình huống của Tiểu Bạch rất tệ, không thể kéo dài nữa, mặc kệ đi lên có hữu dụng hay không thì hắn phải thử.

Cứu Tiểu Bạch chỉ có hai con đường, hoặc là dời đỉnh hoặc mang Tiểu Bạch đi. Nhiều cường giả như vậy đều không thể dời đỉnh, vậy hắn chắc chắn cũng không làm được, cho nên hắn chỉ có thể nghĩ biện pháp mang Tiểu Bạch đi.

Lục Ly có vô ngân đạo, thân thể tương đương hóa thành hư ảnh, có lẽ hắn có thể chống cự áp lực từ đỉnh? Chỉ cần chống cự được thì dễ mang Tiểu Bạch đi.

Lục Ly nói phải đi lên thử xem, có mấy cường giả trong mắt lóe tia sáng, càng nhiều cường giả lại cười khẩy.

Tất cả cường giả đã đi lên thử, đều không chịu đựng nổi áp lực, hoàn toàn không cách nào di động. Lục Ly chỉ là một cấp Đế hậu kỳ, đi lên làm cái gì?

Không đúng... hắn có thể đi lên sao?

Ngược lại không có bất cứ võ giả hoài nghi Lục Ly đi lên mưu hại Lục Tiểu Bạch, xem thái độ vừa rồi của Lục Tiểu Bạch thì Lục Ly là bằng hữu tốt của hắn, vậy chắc chắn sẽ không hại hắn.

Lục Ly vạn dặm xa xôi theo Thần Khải Thành đến nơi này chỉ vì hại Lục Tiểu Bạch? Hơi vô lý. Hơn nữa nhi tử của Đông Cảnh Chi Vương, cho Lục Ly mấy lá gan cũng không dám làm bậy.

Cho nên Lục Ly muốn đi lên, chúng cường giả đều không có phát biểu bất cứ ý kiến, ngay cả Vũ đại nhân cũng không nói gì. Nếu Lục Ly có thể cứu ra Tiểu Bạch là chuyện tốt, Vũ đại nhân không chỉ là người trông chừng Lục Tiểu Bạch, cũng thật lòng yêu thương Tiểu Bạch.

Đài cao hình trùy, có từng bậc thang đá, trông giống như Kim Tự Tháp không có chóp. Có chín bậc thang đá, Lục Ly trực tiếp bước lên bậc thứ nhất.

Răng rắc!

Lục Ly bước lên bậc thang đá thứ nhất, cảm giác như bị một ngọn núi lớn đè, lưng hắn còng xuống, xương toàn thân kêu răng rắc, suýt chút đứng không vững quỳ sấp mặt.

- Trọng lực này quả nhiên biến thái!

Lục Ly hít sâu một hơi, hắn nhấc chân tiếp tục bước lên trên, rất nhanh đứng ở bậc thang đá thứ hai, thân thể của hắn run nhè nhẹ, cảm giác đứng không vững.

Hắn tạm dừng giây lát, thế này mới tiếp tục đi lên, đến bậc thang đá thứ ba hắn vẫn bước tiếp. Nhưng Lục Ly không thể đứng thẳng nữa, hắn chỉ có thể cắn răng thả ra Bác Long thuật cùng Thần Long Biến.

Áo rách toạc, toàn thân Lục Ly mọc vảy màu bạc, mọc ra đuôi rồng, cánh rồng, sừng rồng, khí huyết ngút trời, biến thành một người rồng.

- Ô...

Các võ giả sửng sốt, nhưng không để bụng, Lục Ly biến thành người rồng, chút thực lực ấy vẫn không đủ xem. Ở trong lòng bọn họ thì vẫn có thể dễ dàng làm chết Lục Ly.

Sau khi Lục Ly biến thân thì lực lượng tăng nhiều, hắn nhấc chân bước lên trên, một hơi leo lên hai nấc thang đá. Lên nữa trở nên có chút khó khăn, Lục Ly vẫn cắn răng leo lên, khi leo đến bậc thứ bảy thì hắn rất khó khăn leo lên.