Bất Diệt Long Đế

Chương 4548: Tiểu chủ xuất quan




Trừ ba điều này ra, Lục Ly không thu được tình báo hữu dụng nào nữa. Một ít tình báo không có ý nghĩa quá lớn, thí dụ như Lục Tiểu Bạch phi thường anh tuấn, tiểu thư của vô số đại tộc điên cuồng theo đuổi hắn, thí dụ như Lục Tiểu Bạch không bao giờ dịu dàng với những nữ nhân này.

Yêu tộc đều biết biến hóa, muốn trở nên anh tuấn một ít có cái gì khó khăn? Lục Tiểu Bạch là con một của Đông Cảnh Chi Vương, địa vị hiển hách, đừng nói hắn rất anh tuấn, dù xấu lạ cũng sẽ có tiểu thư đại tộc đến tán tỉnh thôi. Cho nên mấy tình báo này thật vô nghĩa.

Lục Ly rất là đau đầu!

Lục Tiểu Bạch dường như đang bế quan? Khi nào mới chấm dứt bế quan? Nếu hắn bế quan mấy năm? Chẳng lẽ Lục Ly cứ đợi trong thành? Lục Ly làm gì có nhiều Thiên Thạch để chi tiêu?

Tiểu Bạch ở nội thành, Lục Ly tuyệt đối vào không được, với tình báo đang có thì không thể xác định Lục Tiểu Bạch là Tiểu Bạch, cho nên hắn cũng không dám đi xông. Hắn chỉ có thể tiếp tục ở trong tửu lâu, tiếp tục tìm hiểu tình báo.

Thời gian một tháng rất nhanh qua đi, Lục Ly ở trong tửu lâu một tháng, vẫn không có thu hoạch gì lớn.

Có thể chứng thực một điều, đó là Lục Tiểu Bạch quả thực đang bế quan, hơn nữa rất có thể thời gian ngắn sẽ không ra, bởi vì Lục Tiểu Bạch mới bế quan mấy năm, dưới tình huống bình thường ít nhất phải bế quan từ mười năm trở lên.

- Chỉ có thể ra ngoài đợi!

Lục Ly bất đắc dĩ thở dài, hắn không dám xằng bậy, thuộc hạ của Lục Tiểu Bạch không dè chừng ai hết, nói cái gì đều vô dụng. Lục Ly không thể vào nội thành thì không gặp được Lục Tiểu Bạch, không gặp Lục Tiểu Bạch thì Lục Ly không thể xác định có phải là Tiểu Bạch, cũng sẽ không dám xằng bậy.

Hiện tại hắn có thể làm chỉ có thể là ở ngoài thành chờ, chờ đợi Lục Tiểu Bạch thức tỉnh, chờ đợi Lục Tiểu Bạch ra khỏi thành rồi tính.

Chỉ cần Lục Tiểu Bạch ra khỏi thành là Lục Ly có thể thấy mặt, nếu xác định là Tiểu Bạch thì chuyện khác dễ tính.

Lục Ly ra khỏi thành, ngoài thành đầy thám báo, cũng có nhiều võ giả, hắn không thể ẩn nấp ngoài thành. Hắn không thể nào luôn đi vào trạng thái tiềm ẩn đúng không? Nếu không tiềm ẩn chắc chắn sẽ bị thám báo phát hiện, đến lúc đó sẽ dẫn phát rất nhiều phiền phức.

Đi vào trong Pháp Giới cũng không được, ở bên trong tu luyện thì hoàn toàn không biết bên ngoài xảy ra chuyện gì, lỡ như bế quan một lần mấy năm đã qua, Lục Tiểu Bạch rời khỏi Thần Khải Thành thì sao?

Cho nên nghĩ tới nghĩ lui, hắn quyết định đi chợ đen, nơi đó có rất nhiều phòng, chỉ cần hắn tiêu phí một ít Thiên Thạch thuê một căn phòng chắc không sao? Buôn bán kiểu gì mà chẳng được?

Lục Ly bay vút đi, rất nhanh đến thành bảo ẩn tàng kia, tìm được lão nhân đó. Lục Ly có thể an toàn đi ra, tự nhiên là vì không quậy phá trong thành. Lão nhân này sớm bẩm báo cho thống lĩnh trong thành, thống lĩnh sắp xếp một võ giả giám thị Lục Ly.

Cho nên thái độ của lão nhân đối với Lục Ly không quá kém, khi hắn nói rõ ý đồ đến, lão nhân này suy nghĩ một hồi rồi bảo:

- Vị khách quan này, ngươi thuê một phòng ở mà là cần chúng ta bảo hộ một khoảng thời gian đúng không? Chỗ chúng ta tuyệt đối an toàn, đương nhiên... tiền thuê chắc chắn không rẻ.

- Báo cái giá đi!

Lục Ly còn chút Thiên Thạch nên không quan tâm, ở đây đúng là không xem như thuê phòng, còn được hưởng thụ bọn họ bảo hộ, không chịu bên ngoài quấy rầy.

Lão nhân hỏi:

- Khách quan muốn ở bao lâu?

Lục Ly do dự.

Lão nhân nói ra tính toán:

- Mặc kệ ngươi ở bao lâu, chúng ta tính bằng năm, một năm trăm ức Thiên Thạch, ngươi cảm thấy giá cả như thế nào?

- Không có vấn đề! -

Lục Ly rất sảng khoái, bởi vì hắn không ở bao nhiêu năm, Lục Tiểu Bạch không thể nào luôn bế quan, theo như tình báo hắn tìm hiểu thì Lục Tiểu Bạch thuộc loại ngồi không yên, phỏng chừng bế quan mấy năm nữa chắc chắn sẽ xuất quan.

Lục Ly trả phí dụng hai năm, lão già đang chuẩn bị sắp xếp Lục Ly đi một gian phòng, Lục Ly vuốt sống mũi nói:

- Có thể cung cấp một tình báo giúp ta không? Ta có thể cho riêng các ngươi trăm ức Thiên Thạch!

Lão già liếc mắt hỏi:

- Tình báo gì?

- Thực không dám giấu diếm!

Lục Ly nghiêm trang nói:

- Tại hạ nhận ủy thác của tộc ta tiến đến bái kiến Lục Tiểu Bạch đại nhân, cho nên khi Lục đại nhân xuất quan thì thỉnh cầu thông báo cho ta một tiếng, ta lại đi trong thành đưa thiệp bái kiến đại nhân.

- Hưm?

Lão già sắc mặt trầm xuống, trong mắt lóe tia sáng, hắn nhìn chằm chằm Lục Ly giây lát, thấy sắc mặt của Lục Ly không có bất cứ thay đổi, hắn gật đầu nói:

- Được, nhưng ta khuyên ngươi không cần làm bậy trong Thần Khải Thành, nếu không thì chút thực lực của ngươi có thể bị nghiền chết dễ dàng.

- Ha ha!

Lục Ly cười cười nói:

- Ngươi cũng nhìn ra cảnh giới của ta, với chút sức chiến đấu này thì các ngươi tùy tiện cử một quân sĩ đều có thể bóp chết ta, ta dám làm việc ác gì? Ta có thể làm được sao?

Lão già suy nghĩ một hồi, dường như đúng thật, hắn sắp xếp một võ giả mang Lục Ly lui xuống.

Lục Ly bị mang đến một tiểu thiên điện.

Võ giả kia nói:

- Thành tổng quản nói, thỉnh đại nhân ở bên trong nghỉ ngơi, không cần chạy loạn, nếu tự tiện xông vào cấm địa của chúng ta, đến lúc đó khó nói chuyện.

- Yên tâm đi!

Lục Ly gật đầu nói:

- Ta tu luyện ở đây, không đi đâu hết!

Võ giả rời khỏi, Lục Ly mở ra thần văn trong phòng, sau đó vươn thần niệm vào, phát hiện Tử Hề còn chưa tỉnh lại, hắn cũng mặc kệ, nhắm mắt bắt đầu tu luyện nghỉ ngơi.

Nháy mắt hơn bốn tháng qua đi, bên ngoài không có bất cứ tin tức gì truyền đến, Lục Ly dừng lại nghỉ ngơi giây lát, thần niệm của hắn quét vào, phát hiện Tử Hề tỉnh lại.

Oong!

Lục Ly thả Tử Hề ra.

Cô bé vui vẻ ôm Lục Ly, nói:

- Lục ca ca, hiện tại là tình huống gì? Chí cường giả kia bị ca ca giết rồi sao?

- Ừm!

Lục Ly gật đầu, hắn vuốt đầu của Tử Hề nói:

- Yên tâm đi, hiện tại an toàn, chúng ta đang ở gần Thần Khải Thành.

- Thần Khải Thành?