Bất Diệt Long Đế

Chương 4511: Chết cũng không phục




Hai ngày sau, Lục Ly tỉnh lại, hắn đi ra bên ngoài, chuẩn bị tìm hiểu tin tức, hắn mang theo Tử Hề ra khỏi cửa. Đoàn Nghê ở trong thành, Lục Ly không yên tâm Tử Hề. Cô bé mang theo áo choàng, dù sao bề ngoài của cô bé rất xinh đẹp, sợ bị đoán ra thân phận Thiên Dạ tộc.

Lục Ly vừa bước qua ngưỡng cửa khách điếm thì một bóng người từ bên ngoài lao nhanh vào, mặt say xỉn. Lục Ly phản ứng khá nhanh, kéo Tử Hề né qua một bên, tránh đi con ma men này.

Không ngờ ma men nghiêng người va chạm vào Lục Ly, còn đạp lên chân Tử Hề, phả hơi rượu vào khiến Lục Ly nhíu chặt chân mày.

Tử Hề cũng kêu đau một tiếng, Lục Ly có chút bất mãn trừng võ giả này, nhẫn trong tay hắn lóe tia sáng, âm thầm lấy một viên Ký Ức Tinh Thạch ra ghi lại cảnh này.

Đoàn Nghê ở gần đó, Lục Ly không thể không cẩn thận, lỡ như đây là một trận âm mưu thì sao?

- Nhìn cái gì? Tìm cái chết hả?

Ma men này là Thánh Hoàng, trông có vẻ khá say, hắn trợn trừng mắt nhìn Lục Ly nói:

- Nhãi ranh, còn nhìn nữa thì có tin là ta móc mắt của ngươi ra không?

- Xin lỗi, đại nhân!

Lục Ly rất lễ độ nói:

- Đại nhân, là lỗi của chúng ta, người là người lớn rộng lượng, đừng so đo.

Ma men sửng sốt, theo sau cả giận nói:

- Ngươi nói không so đo thì phải bỏ qua thật sự? Ngươi là cái thá gì? Quỳ xuống!

- Quả nhiên!

Trong lòng Lục Ly trầm xuống, hắn biết ngay ma men này có vấn đề, rõ ràng đến gây sự. Ở trong thành không thể động võ, một khi động võ hai bên đều sẽ bị bắt lấy. Một khi bị bắt thì sự sống chết của Lục Ly bị người khác điều khiển.

- Đoàn Nghê mua chuộc một vị cầm quyền của Vân gia!

Trong đầu Lục Ly thoáng qua một suy nghĩ, đồng thời bắt đầu phân tích cách phá cục. Hắn tuyệt đối không thể bị bắt vào, nếu không thì chắc chắn sẽ bị cầm tù, tiếp đó bí mật đưa ra khỏi thành, cuối cùng rơi vào tay Đoàn Nghê.

Đi vào trong Pháp Giới?

Trong thành nhiều cường giả như vậy, giờ phút này bên này ầm ầm, đã dẫn tới một ít võ giả chú ý, không chừng còn có cường giả âm thầm quan sát.

Lục Ly đảo tròng mắt, suy nghĩ một hồi lắc người, trực tiếp theo cửa sổ bay ra ngoài, đứng giữa đường cái, hắn cười tươi nói:

- Đại nhân, đang trong thành, người đừng xằng bậy. Nếu không thì sẽ bị Thành Vệ Quân bắt, đại nhân đã say, hãy về nghỉ ngơi đi.

Giọng của Lục Ly rất to, hắn cố ý. Trên đường cái có nhiều võ giả, bốn phía đều là khách điếm. Hắn cố ý lấy hình tượng kẻ yếu, vì để võ giả trong thành làm chứng cho mình.

Quan hệ giữa Đoàn gia và Vân gia không tốt, cho nên Lục Ly tin tưởng chí cường giả của Đoàn gia chắc chắn không còn cách nào mua chuộc người cầm quyền thật sự của Vân gia, tối đa mua chuộc một trưởng lão bình thường.

Trưởng lão bình thường trong Vân Vương Thành không thể một tay che trời, cho nên Lục Ly muốn làm lớn chuyện, khiến đối phương không dám xằng bậy.

Quả nhiên con ma men do dự, kịch bản này không giống như hắn nghĩ, dựa theo tình huống bình thường Lục Ly nên cãi cọ với hắn trong khách điếm, sau đó Thành Vệ Quân chạy tới, bắt cả hai về, chuyện sau đó không liên quan đến hắn.

Hiện tại Lục Ly ở bên ngoài kêu to, nhiều võ giả vây xem, hơn nữa vẻ mặt Lục Ly vô tội, giờ thì diễn tiếp như thế nào?

Ma men suy nghĩ một hồi, lần này đứng ở phía sau hắn chính là một vị thống lĩnh của Thành Vệ Quân.

Việc này chứng minh cái gì?

Chứng minh cấp Đế nnho nhỏ này đắc tội Vân gia, vậy thì hắn kiêng dè gì nữa? Giở trò mèo gì thì Vân gia đều sẽ đứng về phía hắn. Thế là hắn không thèm quan tâm gì nữa, thân thể thoáng chốc xông ra ngoài, tốc độ cực kỳ nhanh, một cước đá vào ngực Lục Ly.

Lục Ly vốn có thể né tránh, nhưng hắn thấy bốn phía có nhiều võ giả vây xem, mặt ngoài hắn chính là cấp Đế, nếu dễ dàng tránh thoát rất dễ dàng bị người khác hoài nghi.

Cho nên hắn bị một cước đá bay, lộn một vòng dưới đất, vẻ mặt ủy khuất nói:

- Đại nhân, tại sao đánh người?

- Phụ thân!

Tử Hề chạy nhanh qua, áo choàng rơi xuống, lộ ra khuôn mặt tinh trí, nàng vẻ mặt ủy khuất nói:

- Phụ thân có sao không? Vị đại nhân này, người đừng đánh phụ thân của ta, cầu đại nhân!

Bộ dạng tội nghiệp của Tử Hề cực kỳ dễ khiến người đồng tình. Thoáng chốc vô số võ giả ở xung quanh nhìn bằng mắt và thần niệm. Nhiều võ giả đi ra ngoài ban công của vô số khách điếm, có ít nhất trên nghìn võ giả chú ý tình huống bên này.

Vèo!

Phương xa một đội quân sĩ lao nhanh đến, là mười Thánh Hoàng, người mặc chiến giáp màu bạc. Mười Thánh Hoàng bao vây Lục Ly và ma men, một Thánh Hoàng lạnh lùng quát:

- Các ngươi thật to gan, dám động võ đánh lộn trong thành? Bắt lấy, mang về hết!

- Ha ha!

Trong lòng Lục Ly cười lạnh, quả nhiên giống hệt như phỏng đoán của hắn, hắn đứng lên trầm giọng quát:

- Chậm đã, chư vị đại nhân, chúng ta không phải ẩu đả, mà là ta đơn phương bị đánh, ta hoàn toàn không có động võ, các võ giả có mặt ở đây đều có thể làm chứng.

Tử Hề cũng gật đầu nói:

- Đúng vậy! Là người xấu này đánh phụ thân của ta, phụ thân của ta không ra tay, các vị thúc thúc đừng bắt phụ thân của ta.

Hộ vệ sửng sốt, bọn họ thu được mệnh lệnh chốc nữa trong thành có người động võ, bắt hai người đưa vào phủ thành chủ. Bọn họ biết việc này chắc chắn có màn đen, nhưng loại cục diện này dường như không theo kịch bản? Thật ra bọn họ ở gần đó quan sát rồi, Lục Ly quả thực không có động võ.

- Có lời gì đi phủ thành chủ rồi nói!

Một Thánh Hoàng lạnh giọng nói:

- Phủ thành chủ sẽ phán xử công bằng, nếu ngươi không có tội, tự nhiên sẽ không làm khó dễ ngươi, mang đi!

- Không!

Vẻ mặt Lục Ly kiên cường nói:

- Ta không đi với các ngươi, ta hoài nghi các ngươi chung một phe, ta hoài nghi các ngươi cố ý hại ta. Ta từ đầu đến cuối đều không ra tay, xung quanh có nhiều võ giả có thể làm chứng, tại sao phải bắt ta? Dựa vào cái gì bắt ta? Ta xúc phạm điều khoản luật thép nào trong thành? Nơi này chính là Vân Vương Thành được gọi là thành trì luật phép nghiêm ngặt nhất, vậy mà các ngươi muốn dùng thủ đoạn tồi tệ vô sỉ như vậy! Muốn ta đi phủ thành chủ cũng được, nhưng ta muốn gặp Chấp Pháp Trưởng Lão của các ngươi, nếu không thì ta chết cũng không phục!