Bất Diệt Long Đế

Chương 4493: Cô bé thần bí (2)




Lục Ly mơ hồ nhíu mày, bỗng con ngươi co rút. Mấy ngày trước đúng là hắn nghe thấy một tiếng thú rống, đó là tiếng rống của một con tiên thú cực kỳ cường đại, hắn bị chấn khí huyết sôi trào. Con tiên thú gầm một tiếng rồi yên lặng, khí huyết cũng biến mất, khi đó Lục Ly còn thấy lạ.

Lục Ly có chút không dám tin tưởng hỏi:

- Tiếng thú rống đó là ngươi phát ra?

- Phụt!

Tử Hề phì cười, mắt cong cong nói:

- Đại ca ca ngốc thật, tiên thú kia bị Tử Hề... trấn áp!

- ...

Lục Ly câm nín, theo bản năng cảm thấy cô bé nói đùa, tiên thú mạnh như vậy thì sao cô bé trấn áp được? Nếu cô bé có thể trấn áp tương đương với có sức chiến đấu cường đại, vậy cần gì hợp tác với hắn nữa?

Nhưng nhìn đôi mắt trong suốt của cô bé, Lục Ly cảm giác nàng không có nói dối, hắn giật mình giây lát, hỏi:

- Chẳng lẽ Tử Hề có thần thông kỳ dị trấn áp tiên thú?

- Đúng vậy!

Tử Hề rất nghiêm túc gật đầu nói:

- Tộc quần của Tử Hề có một loại thần thông cường đại, đa số tiên thú, mãnh thú đều bị trấn áp. Nhưng loại năng lực này của Tử Hề không thể trấn áp võ giả cường đại, cho nên Tử Hề mới nói hợp tác với đại ca ca là bổ sung cho nhau. Đại ca ca có thuật tiềm ẩn thần kỳ, còn có sức chiến đấu cường đại, Tử Hề có thể trấn áp tiên thú, hơn nữa... cảm giác lực của Tử Hề rất lợi hại, khi đại ca ca tiềm ẩn thì Tử Hề có thể cảm giác được.

- Ồ?

Người Lục Ly phát sáng, theo sau tiềm ẩn, lặng lẽ vòng ra sau Tử Hề. Tử Hề lập tức xoay người, đôi mắt như đá quý nhìn qua, nhìn thẳng vào mắt Lục Ly.

- Thật thần kỳ!

Lục Ly âm thầm kinh ngạc, theo sau lại lần nữa di động thân thể, Tử Hề vẫn có thể thoải mái tìm được hắn, mắt luôn tràn ngập ý cười nhìn hắn. Lục Ly trầm ngâm giây lát, lắc người đi vào Pháp Giới.

Tử Hề mơ hồ, con ngươi mờ mịt nhìn bốn phía, một lát sau nói:

- Đại ca ca, ngươi thật lợi hại, Tử Hề không tìm được ngươi, đại ca ca mau đi ra.

Oong!

Không gian hơi vặn vẹo, Lục Ly lắc người ra ngoài, hắn vẻ mặt khen ngợi nhìn Tử Hề nói:

- Tử Hề cũng rất lợi hại, ngươi xác thực có thể nhìn thấu thuật tiềm ẩn của ta. Được rồi, ta tin tưởng năng lực của ngươi. Nhưng ta có một thắc mắc, tại sao Tử Hề tin tưởng ta như vậy? Ngươi không sợ ta hại ngươi sao?

- Không sợ!

Tử Hề rất thích cười, nàng cười rất ngọt ngào, ngửa đầu nhìn Lục Ly nói:

- Tử Hề còn có một loại rất năng lực kỳ dị, Tử Hề có thể cảm thụ được thiện ác, nếu như là ác nhân, hoặc là có ác ý với Tử Hề thì Tử Hề nhìn thấu được ngay.

- Lợi hại!

Lục Ly giơ ngón tay cái lên, tò mò hỏi:

- Tử Hề là chủng tộc gì vậy? Ngươi là chủng tộc địa phương Tiên Vực sao? Và... ngươi muốn đến đâu?

Tử Hề không có che giấu, giải thích:

- Bộ tộc của chúng ta tên Thiên Dạ tộc, tên đầy đủ của ta là Thiên Dạ Tử Hề. Bộ tộc này phi thường thưa thớt, đại ca ca hẳn là chưa từng nghe qua. Tử Hề không phải đến từ Tiên Vực, mà là đến từ Thiên Minh Tinh Vực, ta muốn đi Đông Cảnh, chắc đại ca ca cũng đi Đông Cảnh đúng không?

- Thì ra là như vậy!

Lục Ly trầm ngâm giây lát, chỉ hướng Thánh Hoàng sau lưng cô bé, hỏi:

- Đây cũng là tộc nhân của các ngươi sao?

- Không phải...

Tử Hề lắc đầu nói:

- Đây là hộ vệ mà Tử Hề mời đến, nếu đại ca ca nguyện ý mang theo ta đi thì Tử Hề khiến cho hắn trở lại.

- Mời? Ngươi lẻ loi một mình đến Tiên Vực?

Lục Ly trợn to mắt, nhìn thấy Tử Hề gật đầu, hắn lại lần nữa câm nín.

Đại thế giới quả nhiên có đủ thứ kỳ lạ, cô bé quá thần bí, cũng quá thần kỳ. Đứa trẻ nhỏ như vậy mà dám một người đơn độc đến Tiên Vực? Cô bé làm bằng cách nào? Nàng có thể sống đến hiện tại cũng là kỳ tích.

Cô bé mới có vài tuổi mà người nhà có thể yên tâm khiến nàng lẻ loi một mình đến Tiên Vực như thế? Nàng đến Tiên Vực làm cái gì? Còn nói rõ muốn đi Đông Cảnh. Chẳng lẽ vì nghe nói về việc Tiên Vực, chạy đi Đông Cảnh chơi?

- Câu hỏi cuối cùng! Nếu ngươi trả lời ta được thì ta sẽ mang ngươi đi!

Lục Ly trầm tư giây lát, hỏi:

- Tại sao ngươi muốn đi Đông Cảnh?

Cô bé không suy nghĩ một giây nào, nghiêng đầu nói:

- Tử Hề luôn nghe thấy kêu gọi trong giấc mơ, khiến Tử Hề nhất định phải đi Đông Cảnh, tìm một ngọn núi, cho nên Tử Hề rất muốn đi nhìn xem...

Lục Ly lại lên đường, nhưng có thêm một tiểu cô nương thần bí, tiểu cô nương có được năng lực thần kỳ, còn có bí ẩn đầy mình, không hiểu sao phi thường tín nhiệm hắn, dám lẻ loi một mình đi chung với hắn.

Thế giới vô biên này, có đủ thứ kỳ lạ, Lục Ly cũng kiến thức vô số chủng tộc kỳ dị, có được thần thông kỳ dị. Nhưng cô bé này càng thần kỳ và thần bí hơn hắn từng thấy.

Thoạt nhìn cô bé chỉ cỡ bốn, năm tuổi, sức chiến đấu cấp Đế thì khỏi phải bàn cãi, nhỏ như vậy lại dám đến Tiên Vực? Hơn nữa cô bé có chìa khóa Tiên Vực để vào? Người nhà của nàng sao có thể yên tâm? Nàng còn thuê mấy hộ vệ, nàng không sợ những hộ vệ này giết nàng rồi cướp Thiên Thạch, hoặc là bán nàng đi sao?

Tại sao cô bé không ngừng mơ thấy ngọn núi? Ngọn núi kia còn kêu gọi nàng? Hơn nữa nàng làm sao biết ngọn núi này ở Đông Cảnh trong Tiên Vực? Con nít bốn, năm tuổi bình thường thì biết cái gì? Cô bé có thể lẻ loi một mình đi trong Tiên Vực, phải công nhận là kỳ tích, nàng hiện tại còn sống là kỳ tích.

Lục Ly mang theo tiểu nha đầu này cùng nhau bay, bởi vì tốc độ của nàng hơi chậm nên hắn đành mang theo nàng bay. Bay mấy ngày sau, Lục Ly kiến thức sự thần kỳ của nàng.

Cảm giác lực của Tử Hề thật sự là phi thường biến thái, không phải biến thái bình thường, biến thái còn hơn Lục Ly vận dụng Đại Đạo Chi Ngân gấp mười lần. Lục Ly còn chưa cảm giác được, nàng liền có thể chuẩn xác đoán trước phía trước có tiên thú tồn tại.