Bất Diệt Long Đế

Chương 4462: Không chừa một tên




Có Lục Ly ở đằng trước tra xét, nhóm Lư Sắt thoải mái hơn nhiều, tất cả thám báo ở phía trước đều bị Lục Ly tra xét ra ngay, đại quân nhanh chóng tiến lên, về mặt lý luận sẽ không bị phát hiện.

Thật ra có một cách đơn giản nhất, đó là toàn quân đi vào Thần Khí không gian của Lục Ly, hắn mang bọn họ tiến lên. Đừng nói thám báo, cho dù đối phương có đại quân đều không sao, Lục Ly có thể dễ dàng xuyên qua đại quân kẻ địch.

Đương nhiên, đám cường giả và quân sĩ chắc chắn không tin Lục Ly, Lục Ly cũng sẽ không nói ra cách này, tự chuốc nhục. Đại quân nhanh chóng tiến lên, dọc đường đi đều rất là thuận lợi, tiêu phí hơn một ngày thì đến gần Tử Kim Sơn.

- Ẩn nấp tại chỗ!

Cách Tử Kim Sơn mười vạn dặm, Lư Sắt khiến đại quân tại chỗ ẩn nấp, hơn hai trăm võ giả dễ ẩn nấp hơn. Lư Sắt mang theo Lục Ly tự mình đi Tử Kim Sơn tra xét, bọn họ đầu tiên là dạo một vòng Tử Kim Sơn, không kinh động thám báo ở gần đó. Thuật tiềm ẩn của Lư Sắt cũng không kém, thám báo ẩn nấp gần đó căn bản không cách nào phát hiện hắn.

Tra xét một phen, Lư Sắt vẫy tay với Lục Ly, nói:

- Ngươi đi về trước, ta đi vào Tử Kim Sơn tra xét.

- Ngươi tra xét không được!

Lục Ly lắc đầu nói:

- Tử Kim Sơn đầy rẫy thần văn, ngươi chờ chút, ta đã vận dụng thủ đoạn đang tra xét, rất nhanh sẽ nhận được tin.

Lục Ly đã sớm sắp xếp Huyết Linh Nhi đi tra xét, Tử Kim Sơn này có rất nhiều thần văn, cho dù Lục Ly đi vào đều có nguy cơ bị phát hiện, cho nên để Huyết Linh Nhi tra xét sẽ tốt hơn.

Huyết Linh Nhi là mị linh, là hư thể, đi vào pháp trận sẽ không bị phát hiện. Cho dù bị cường giả tra xét được, phỏng chừng cũng không để ý, càng sẽ không công kích, bởi vì bên trong Tử Kim Sơn tràn ngập thần văn, rất khó công kích, sẽ phá hủy thần văn.

Chờ nửa canh giờ, Lư Sắt khá tin tưởng Lục Ly, nên không phàn nàn cái gì, yên lặng chờ đợi. Một luồng sáng đỏ chợt lóe, Huyết Linh Nhi bay về, vụt qua đi vào trong thân thể Lục Ly.

Huyết Linh Nhi đưa tin một lúc, Lục Ly báo cho Lư Sắt:

- Lư thống lĩnh, thần văn trong Tử Kim Sơn rất mạnh, nếu cưỡng bức công kích thì tất cả chúng ta ra tay mất nửa canh giờ. Trong núi có một trăm Thánh Hoàng, gần mười vạn quân đội bình thường, mị linh của ta không tra xét có cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn hay không, cho nên không thể ước tính được.

- Tin tưởng tam cung chủ!

Lư Sắt vẻ mặt kiên định nói:

- Hắn nói không có thì chắc chắn không có, chúng ta chết cũng không mang lại ích lợi gì cho tam cung chủ. Nhưng nửa canh giờ mới có thể đánh mở thì hơi rắc rối, chúng ta sẽ khó rút lui. Một trăm Thánh Hoàng và mười vạn quân đội không phải vấn đề lớn.

Chiến đội thứ năm có hai trăm Thánh Hoàng, vài người ở lại Thanh Nhai Sơn, còn lại đều mang theo. Hai trăm Thánh Hoàng đánh với một trăm Thánh Hoàng, hơn nữa bên trong chưa chắc có nhiều Thánh Hoàng cường đại, chiến đội thứ năm có một số Thánh Hoàng cực kỳ mạnh mẽ, cho nên dư sức tiêu diệt toàn bộ cường giả và quân đội trong tài nguyên bảo địa này.

Mấu chốt là cần nửa canh giờ phá trận, chỗ này bị địch chiếm đóng, nếu cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn của đối phương phát hiện thì nửa canh giờ là tới nơi, khi đó không ai chạy thoát được.

- Để ta phá trận cho!

Lục Ly lấy ra một miếng ngọc phù, đưa cho Lư Sắt nói:

- Nếu Lư thống lĩnh tin tưởng ta thì khi ta bóp nát ngọc phù, ngươi lập tức mang đội giết lại đây, ta bảo chứng sẽ lặng lẽ phá vỡ chủ thần văn bên này, một ít tiểu thần văn càng dễ đánh mở.

- Tốt!

Lư Sắt cơ hồ không có do dự, lập tức gật đầu nói:

- Mọi chuyện nhờ vào ngươi, nếu có nguy hiểm ngươi hãy lùi lại phía sau, thông báo chúng ta đến tiếp viện.

- Tốt!

Lục Ly phất tay, Lư Sắt nhanh chóng lùi lại, rất nhanh biến mất ở phương xa. Đợi Lư Sắt đi, Lục Ly tiềm ẩn, theo sau ra lệnh:

- Huyết Linh Nhi, phá trận, chú ý ẩn khuất, đừng để bị phát hiện.

- Yên tâm đi, chủ nhân, chuyện nhỏ!

Huyết Linh Nhi chui xuống lòng đất, Lục Ly ngừng thở yên lặng chờ đợi, cảm ứng bốn phía dao động, chờ đợi đại chiến bắt đầu. Nếu Tử Kim Sơn không có cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn thì một mình Lục Ly dư sức quét ngang, cùng lắm bị thương đôi chút. Nếu có cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn thì toàn bộ đều phải chết, hiện tại phải xem tình báo của tam cung chủ có chính xác hay không.

Thời gian dần trôi qua, nửa canh giờ rất nhanh qua đi, Huyết Linh Nhi lặng lẽ lẻn tới chỗ này, truyền âm:

- Xong rồi chủ nhân, chủ thần văn đã bị ta sửa đổi, đợi lát nữa không cách nào mở ra, các ngươi tùy thời có thể công kích.

Rắc!

Lục Ly bóp nát ngọc phù, Lư Sắt ở phương xa mười vạn dặm lập tức mang theo hơn hai trăm cường giả phóng lên cao, bay hướng bên này với tốc độ cực kỳ khủng bố.

Thám báo ở gần đó không bị thanh lý, Lư Sắt vừa hành động thì thoáng chốc vang lên vô số tiếng gầm rú, từng đợt đạn tín hiệu phóng lên cao, Tử Kim Sơn thoáng chốc rối ren.

Vù vù vù!

Trong vô số thành lũy ở Tử Kim Sơn, từng đội quân sĩ cùng cường giả phóng lên cao.

Một cường giả quát to:

- Là tạp chủng Vấn Tiên Cung, mở ra thần trận, lập tức cầu viện trong điện!

Oong!

Lòng núi Tử Kim Sơn sáng lên, từng con rắn lửa chạy dọc trong lòng núi, nhanh chóng xâu chuỗi lại rồi chạy đi với tốc độ cực kỳ nhanh. Chốc lát, cảm giác nguyên ngọn núi bị lửa bao vây, một hộ sơn đại trận cường đại dường như sắp mở ra.

Tốc độ của nhóm Lư Sắt rất nhanh, giờ phút này đã đến vạn dặm, Lư Sắt từ xa nhìn thấy tình huống bên này, sắc mặt hơi trầm xuống. Chẳng phải Lục Ly nói phá mở đại trận rồi sao? Nhìn không giống như đã phá.

Bùm!

Đột nhiên hai con rắn lửa va chạm vào nhau, tiếp đó toàn bộ lòng núi rung lên, lửa bắn đầy trời, đốt chết nhiều quân sĩ, nguyên ngọn núi lớn thoáng chốc biến thành biển lửa.

- Hay!