Bất Diệt Long Đế

Chương 4461: Cẩu nam nữ (2)




Ly tiểu thư vuốt vuốt tóc đẹp, không hiểu ý tưởng của Loan Tịch và Mạc Thiên Thiên, có lẽ vì nàng không sinh ra trong Tử Thần nên tư tưởng quan niệm không giống nhau, có quan điểm từ nhỏ đã thâm căn cố đế.

Nàng oán hận nói:

- Bất cứ cường giả đều không đáng tin cậy, chúng ta phải dựa vào chính mình, chỉ cần nỗ lực biến mạnh thì thiên hạ này không ai có thể chúa tể vận mệnh của chúng ta.

- Nói nghe thì hay!

Loan Tịch nhún vai nói:

- Ai không muốn biến mạnh? Ai không muốn trở thành cường giả Đại Viên Mãn? Thực lực đến tình trạng nhất định dựa vào nỗ lực là vô dụng, còn phải xem vận khí, xem cơ duyên, xem ngộ tính. Thế giới này có ức vạn vạn võ giả, bao nhiêu võ giả đã rất cố gắng? Có bao nhiêu võ giả nỗ lực, tàn nhẫn với bản thân còn hơn chúng ta? Nhưng được bao nhiêu cường giả hàng đầu? Cho nên... có thứ đừng cưỡng cầu, số phận đã định thuộc về mình thì là của mình.

Ly tiểu thư không nói chuyện, xoay người rời đi, trở lại tu luyện.

Loan Tịch vẫn nhìn chằm chằm thành bảo của Lục Ly, đợi một canh giờ thấy Mạc Thiên Thiên còn chưa đi ra, nàng bĩu môi nói:

- Là vì buổi tân hôn hay thật sự dai sức như vậy?

...

Những ngày tiếp theo, nhóm Lục Ly sống rất an nhàn. Nhóm Mạc Thiên Thiên không dám đi ra ngoài, có gì cần đều kêu Vũ Dương đi mua, ở trong phạm vi Thanh Nhai Sơn thì sẽ không có bất cứ nguy hiểm.

Mạc Thiên Thiên giống như một đứa trẻ mới nếm trái cấm, mở ra cửa lớn thế giới mới, ba ngày hai lần chạy vào thành bảo của Lục Ly, ở lâu mấy canh giờ, Lê Hành nhìn mà nghiền rụng mấy chiếc răng, Loan Tịch, Ly tiểu thư câm nín.

Có vài việc khi đã làm thì Lục Ly không còn kiêng dè nữa, đóng giữ trong Thanh Nhai Sơn khá chán, Mạc Thiên Thiên là mỹ nữ tuyệt đỉnh, còn là một nữ yêu tinh, ở trên giường rất gợi tình. Nếu Mạc Thiên Thiên chủ động muốn, Lục Ly thuận theo hưởng thụ.

Huấn luyện, tuần tra, tu luyện, lăn giường!

Ngày tháng trong Thanh Nhai Sơn trở nên đầy đủ. Thanh Nhai Sơn này rất kỳ lạ, sét chưa từng đánh chỗ này, có một lần đánh xuống nơi cách Thanh Nhai Sơn vạn dặm, không thật sự đánh vào trong Thanh Nhai Sơn. Hơn nữa nhìn võ giả của Vấn Tiên Cung không chút sợ hãi, nghe nói nơi này bố trí pháp trận thần văn cường đại có thể dẫn sét đi?

Ngạc Dạ cũng chưa từng bao phủ bên này, điều này khiến Lục Ly càng thêm cảm giác kinh ngạc. Chẳng lẽ pháp trận cũng có thể ngăn cách Ngạc Dạ sao? Nếu đúng vậy thì tại sao nghe nói ngày xưa một tòa thành trì bị Ngạc Dạ bao phủ, tất cả chết hết?

Thời gian trôi qua nhanh, nháy mắt qua nửa năm.

Hôm nay, cuộc sống bình tĩnh bị phá vỡ, tam cung chủ đột nhiên triệu tập tất cả thống lĩnh và phó thống lĩnh, hạ đạt mệnh lệnh, một mệnh lệnh khiến nhóm Lục Ly hoang mang.

Tam cung chủ mệnh lệnh bọn họ chủ động xuất kích, hơn nữa chia binh ra, mục tiêu đánh lén là hai tòa tài nguyên bảo địa bị Quang Minh Điện trong năm thế lực lớn chiếm cứ.

Năm thế lực lớn không có đánh tới, bên này ngược lại muốn đánh qua? Đây là ông cụ treo cổ, chê sống lâu?

Tam cung chủ không đưa ra bất kỳ giải thích nào, là khiến bọn họ chấp hành mệnh lệnh, hơn nữa mệnh lệnh cực kỳ rõ ràng, nhất định phải đánh chiếm hai tài nguyên bảo địa này, đồ sát sạch võ giả ở bên trong, cướp hết tài nguyên rồi lập tức rút lui.

Chiến đội thứ năm rất mạnh, cho nên được đơn độc hành động, công kích một tài nguyên bảo địa tên là Tử Kim Sơn. Bên này có mười vạn quân đội trú đóng, vô số Thánh Hoàng, nhưng có thể xác định không có cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn.

Đương nhiên, bọn họ nhất định phải đánh nhanh thắng nhanh, hơn nữa không thể khiến quân địch tra xét được, nếu không thì cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn của bên địch chi viện, chiến đội thứ năm sẽ không có một người trở về.

Sau khi Lư Sắt trở về, triệu tập võ giả của chiến đội thứ năm, hạ đạt mệnh lệnh. Lư Sắt không giải thích cái gì, chỉ hạ lệnh khiến bọn họ chuẩn bị, nửa đêm hành động, ra ngoài chấp hành nhiệm vụ tác chiến.

Lư Sắt còn dặn Lục Ly, Lê Hành không được lộ ra chút tin tức nào, làm vậy là vì bảo mật. Chuyến đi này nhiệm vụ gian khổ, Lư Sắt cũng rất là đau đầu, mấu chốt là tam cung chủ không có lộ ra bất cứ tin tức.

Lần này theo lý mà nói là tổng thể tình hình cuộc chiến có đại bố cục, nếu không thì chỉ tập kích hai tài nguyên bảo địa có ý nghĩa gì?

Lúc nửa đêm, chiến đội thứ năm trừ chút ít võ giả đóng giữ ra, hai trăm ba mươi cường giả xuất động, lén rời khỏi Thanh Nhai Sơn, đi hướng đông.

Lư Sắt tự mình phái ba mươi Thánh Hoàng cường đại đi đằng trước mở đường, thanh lý thám báo quân địch, tránh cho tin tức lộ ra ngoài. Lục Ly không yên tâm, suy nghĩ một hồi chủ động xin đi, nói là muốn dọn dẹp thám báo. Lư Sắt biết rõ thuật tiềm ẩn của Lục Ly, vui vẻ đồng ý.

Lục Ly đi tối đằng trước, nhóm Loan Tịch, Mạc Thiên Thiên, Vũ Dương an tâm, có Lục Ly ở đằng trước, e rằng không có bất cứ thám báo có thể tới gần, hành tung của bọn họ sẽ không bị tra xét được, xác suất hoàn thành nhiệm vụ lần này sẽ cao rất nhiều.

Quả nhiên...

Chỉ vài canh giờ, đêm tối còn chưa qua, chiến đội thứ năm tiến lên mấy trăm vạn dặm, Lục Ly bắt mấy chục thám báo quân địch. Hắn không có đánh chết, tất cả đều bị phong ấn linh hồn ném vào Thần Khí không gian, như vậy tránh cho đánh rắn động cỏ.

Tử Kim Sơn cách bên này một khoảng, nếu là một mình Lục Ly đi với tốc độ nhanh nhất thì chỉ cần một ngày rưỡi. Nhiều người nên tốc độ không thể nhanh được, còn phải che giấu hành tung.

Cho nên khi màn đêm qua đi, đại đội mới đi một nửa chặng đường, giờ thì tra xét càng khó khăn, bởi ban ngày dễ bị dò tìm ra.

Lư Sắt lại phái ra hai mươi Thánh Hoàng, Lục Ly càng khẩn trương, một người ở đằng trước đi nhanh, chỉ cần có thám báo sẽ bắt hết ném vào nhẫn không gian.

Toàn quân cũng bắt đầu tăng tốc đi tới, nhiều thám báo biến mất, thời gian lâu quân địch chắc chắn sẽ phát hiện, cho nên cẩn thận một sẽ tốt hơn.