Bất Diệt Long Đế

Chương 4291: Thoát đi




Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Lúc này Hoa Cầm Thành quả thực đang rất náo nhiệt, vô số quân đội được xuất động, các thành trì quanh vùng cũng bị phong tỏa, từng đội từng đội binh mã và trinh sát tản ra truy lùng tứ xứ.

Lục Ly dùng truyền tống trận một chiều, bởi thế chắc chỉ có thể truyền tống đến gần đây chứ không đi được quá xa. Quỳnh công tử là nam đinh duy nhất trong thế hệ này của gia tộc bọn họ, nếu chết rồi, vậy liền tuyệt hậu.

Vô số cường giả và quân đội xuất động, chỉ tiêu tốn mấy canh giờ liền tìm được Quỳnh công tử, Quỳnh công tử bị trọng thương, hạ bộ đầm đìa máu me, thảm không nỡ nhìn.

Cũng may không chết, sau khi Quỳnh công tử được cứu trở về, Hoa Cầm Thượng Tiên liền không quản chuyện này nữa. Rốt cuộc tằng tổ phụ Quỳnh công tử mất mặt, chính hắn sẽ đi đòi lại. Không chết người liền không tính chuyện lớn, bên kia cũng là công tử tiểu thư Tử Thần, làm lớn chuyện chỉ có nước lưỡng bại câu thương.

Tằng tổ phụ Quỳnh công tử phẫn nộ không thôi, mặt mũi mất sạch, tằng tôn tử bị bắt đi, còn công nhiên động võ trong thành, thế này khác gì đánh mặt hắn đâu.

Hắn phong tỏa Hoa Cầm Giới, đồng thời triệu tập mấy đội trinh sát tinh nhuệ tiến vào hư không truy lùng. Trọn cả Hoa Cầm Giới cũng có vô số đại quân và trinh sát được điều động, tứ xứ tìm kiếm tung tích đám người Lục Ly.

Đương nhiên, bọn hắn làm thế chỉ uổng công, lúc này mấy người Lục Ly đã trốn xa ức vạn dặm. Lục Ly còn từng tiến vào hai nơi tiểu giới diện, biến hóa ngoại hình và khí tức mấy lần, một đường đều là tiềm ẩn phi hành.

Ba ngày sau, Lục Ly lần nữa tiến vào một tiểu giới diện khác, lúc này hắn đã xác định không còn truy binh. Trên đường đi hắn có dừng lại một số nơi để bố trí tiểu thần văn cảnh báo, đến giờ vẫn chưa thấy bị kinh động, thế nên theo lẽ thường mà nói thì hẳn không có truy binh.

Hắn thả đám người Mạc Thiên Thiên ra, mấy ngày nay trong lòng Viên Phong và Trần Cô rất thấp thỏm, Vũ Dương và Mạc Thiên Thiên lại đều yên tâm, một mực thản nhiên tu luyện bên trong.

Vũ Dương vừa đi ra liền nhìn quét một vòng, hỏi:

- Đây là chỗ nào?

Lục Ly lấy ra địa đồ nhìn một lượt rồi nói:

- Nơi này hẳn là Hồ Lục Giới, chính là ở đây!

Vũ Dương cũng nhìn địa đồ, gật đầu nói:

- Tới đây chắc là an toàn rồi, mấy ngày nay không gặp truy binh chứ?

- Không có!

Lục Ly gật đầu nói:

- Hẳn là không có truy binh, vừa xảy ra chuyện chúng ta liền trốn ngay, tốc độ cũng nhanh. Hơn nữa chúng ta không giết Quỳnh công tử, Hoa Cầm Thượng Tiên chắc sẽ không đại động can qua.

- Lục Ly!

Mạc Thiên Thiên đắng chát nói:

- Lần này đa tạ ngươi, tính là ta thiếu nợ ngươi một lần nhân tình.

Lần này Mạc Thiên Thiên có chút xung động, nhưng EQ IQ đều rất cao, nên nàng mới không đánh giết Quỳnh công tử. Nàng rất rõ ràng lần này nếu không nhờ Lục Ly, dù nàng không chết thì cũng sẽ rất mất mặt. Đến lúc đó bị cao tầng Mạc gia tới lĩnh người, danh dự hay uy tín đều bị ảnh hưởng cực lớn.

Viên Phong và Trần Cô lại đều thờ ơ, Mạc Thiên Thiên mắt lạnh nhìn sang, nói:

- Hai người các ngươi không cảm ơn Lục Ly? Nếu không nhờ hắn, lần này các ngươi đều phải chết!

Vũ Dương cũng gật đầu nói:

- Hai người các ngươi không biết cảm ân à?

Mạc Thiên Thiên Vũ Dương đều lên tiếng, mặc dù trong lòng có chút không phục, song Viên Phong và Trần Cô vẫn khom lưng nói:

- Đa tạ Lục đại nhân!

- Đi thôi, hoàn thành nhiệm vụ rồi tính sau!

Lục Ly khoát tay, cả đám xung thiên mà lên, bay ra khỏi giới diện này. Tới hư không, Vũ Dương lấy ra một chiếc chiến thuyền, chúng nhân cứ thế bay thẳng tới Cổ Nguyệt Giới.

Phi hành bảy ngày, chiến thuyền đi tới phụ cận Cổ Nguyệt Giới, trên đường Lục Ly một mực theo dõi cục diện bốn phía, một khi có không gian ba động dù là rất nhỏ, hắn liền sẽ để Vũ Dương điều khiển chiến thuyền chuyển hướng. Bảy ngày qua, dưới chỉ dẫn của Lục Ly, chiến thuyền không chạm mặt bất cứ võ giả hay chiến thuyền nào khác.

Loại năng lực này của Lục Ly khiến chúng võ giả càng thêm lau mắt mà nhìn, Lục Ly đúng là sát thủ trời sinh, đủ loại năng lực kỳ dị trên thân hắn đều là thần thông thủ đoạn mà sát thủ mơ tưởng muốn có được.

- Rời thuyền, đi Cổ Nguyệt Giới!

Mạc Thiên Thiên thấy được giới diện to lớn trước mặt liền phất phất tay, Lục Ly lại lạnh lùng hỏi:

- Đi Cổ Nguyệt Giới làm cái gì?

- Làm cái gì?

Mạc Thiên Thiên ngơ ngác nói:

- Tất nhiên là đi liên hệ cố chủ, không thế thì tới đây làm gì, du sơn ngoạn thủy chắc?

-...

Lục Ly và Vũ Dương nhìn nhau, trong lòng không khỏi hoài nghi Mạc Thiên Thiên làm sao mà tấn thăng lên được thành vương bài Tử Thần?

Lục Ly lười phải giải thích, Vũ Dương ôn tồn nói:

- Quân đoàn lưu phỉ kia tới lui tự nhiên giữa các giới diện quanh đây, lại là lưu phỉ bản thổ, rất có thể có được nội ứng trong Cổ Nguyệt Giới, thậm chí có đại tộc trong Cổ Nguyệt Giới là nội gián của bọn chúng. Vậy nên chúng ta không thể đi tìm cố chủ, làm thế chẳng khác gì nói cho quân đoàn lưu phỉ biết chúng ta tới diệt bọn hắn, khi ấy không chừng sẽ bị mai phục ngược.

Mạc Thiên Thiên là người thông minh, vừa nghe liền hiểu, mặt thoáng đỏ lên, hỏi:

- Vậy các ngươi nói xem giờ phải làm sao?

- Dễ thôi!

Lục Ly mở miệng nói:

- Trực tiếp đánh tới cứ địa bọn chúng, trước tìm tới ám sát một nhóm rồi tính!

Vũ Dương cũng gật đầu nói:

- Lúc ta ở Hoa Cầm Giới, Tình Báo Đường cho ta một phần tình báo, nói lúc này quân đoàn kia hẳn đang ở Tu Di Giới, chúng ta trước đi Tu Di Giới tìm xem sao.

- Được, nghe các ngươi!

Mạc Thiên Thiên rất sảng khoái nói, chiến thuyền tiếp tục phá không lao đi, Vũ Dương lấy ra một phần tư liệu đưa cho Lục Ly, nói:

- Ngươi xem qua tư liệu Tu Di Giới đi.

Lục Ly lấy ra nhìn một lượt, chợt khẽ nhíu mày, sau khi xem xong hắn liền ném tư liệu cho Mạc Thiên Thiên, Mạc Thiên Thiên xem xong lại ném cho bọn Viên Phong.

Tu Di Giới là một giới diện tương đối kỳ dị trong vùng này, địa hình nơi đây cực kỳ phức tạp, có thể nói là một hiểm địa. Đây cũng là nguyên nhân quân đoàn kia một mực không bị tiêu diệt, chứ nếu các giới diện xung quanh liên thủ lại, số lượng cường giả hoàn toàn vượt xa so với quân đoàn lưu phỉ kia.