Bất Diệt Long Đế

Chương 4265: Khiến ngươi tâm phục khẩu phục




Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Quyết đấu trường không lớn, tọa lạc trong một tòa thành bảo nho nhỏ, Lục Ly vừa tiến vào thành bảo liền biết, trong này chắc là được kết nối với mấy tiểu thế giới, quyết đấu trường thực sự sẽ nằm trong những tiểu thế giới kia.

Quả nhiên, Loan Tịch đi tới một thiền điện, trong thiền điện có cửa truyền tống, nơi này do một tên quản sự thủ hộ, thấy đám công tử tiểu thư tiến vào, trên mặt lập tức hiện vẻ khó coi.

- Trừ chúng ta ra, bất kỳ võ giả nào đều không được dẫn vào!

Loan Tịch bá đạo ra lệnh cho quản sự, sau đó liền đi vào trước, Lục Ly và Vũ Dương khẽ gật đầu, vừa định vào theo, trong đầu chợt vang lên tiếng truyền âm:

- Lục tiểu tử, mong người đừng gây hại đến nàng, cũng đừng làm nhục nàng, càng không được giết nàng, nha đầu này chính là bảo bối của điện chủ.

Đây là tiếng Nhung Hoàng, Lục Ly thoáng ngừng lại, khẽ gật đầu, sau đó bước vào cửa truyền tống.

Bạch quang lóe lên, Lục Ly phát hiện mình đã đi tới trong một mảnh hoang nguyên, Loan Tịch đứng trên một đỉnh núi nhỏ, tay cầm trường kiếm màu vàng, kết hợp với một thân chiến giáp cũng màu vàng, gương mặt xinh đẹp kiều diễm, thoạt nhìn không khác gì nữ chiến thần.

Vừa tiến vào, thần niệm Lục Ly đảo quanh một lượt, sau đó gật đầu nói:

- Loan tiểu thư, chúng ta tuỳ tiện trao đổi một chút.

- Hừ!

Loan Tịch hừ một tiếng, thần sắc lạnh lùng nói:

- Ai tuỳ ý trao đổi với ngươi? Nếu đã muốn đánh, vậy khẳng định phải toàn lực ứng phó, bất kể sinh tử. Tử Thần chúng ta hoặc là không ra tay, hoặc là ra tay tất giết, ngươi cứ yên tâm xuất thủ, nếu có thể giết chết ta, đó cũng là năng lực của ngươi, tộc ta tuyệt không truy cứu.

-...

Lục Ly tròn mắt, lệ khí cô nàng này sao nặng vậy? Hắn đâu có đắc tội nàng? Hôm nay mới gặp mặt lần đầu, sao lại có cảm giác cứ như sinh tử đại địch?

Thực ra có điều Lục Ly không biết, Loan Tịch đã liên tục xung kích vương bài Tử Thần nhưng đều không thành công, trong khi đóa kim hoa cùng nổi danh với nàng là Mạc Thiên Thiên lại thành công tấn cấp thành vương bài Tử Thần, ép cho nàng không ngẩng đầu lên được.

Bởi thế đoạn thời gian này tâm tình nàng rất không tốt, giờ đột nhiên chui đâu ra một tên vương bài Tử Thần như Lục Ly, còn chỉ là cấp Đế, tự nhiên càng khiến lửa giận trong lòng nàng được dịp bùng phát, há có thể chỉ tùy tiện trao đổi một lúc là xong?

- Chuẩn bị xong chưa?

Trường kiếm trong tay Loan Tịch sáng lên, khí tức trên thân đột ngột tăng vọt, từ một mỹ nhân yêu kiều biến thành một vị sát thần, bá khí vô cùng.

- Ta cho ngươi một lần cơ hội!

Loan Tịch giơ lên kiếm trong tay, chỉ tới Lục Ly ở phía xa, nói:

- Tộc ta không ra tay thì thôi, một khi ra tay sát lực sẽ vô cùng khủng bố. Nếu ngươi tự nhận khó mà địch lại, giờ có thể quỳ gối nhận thua, bằng không đến lúc đó chết rồi đừng trách ta.

- Ha ha!

Lục Ly bật cười, khẽ lắc đầu, tuy Loan Tịch nhìn có vẻ chiến lực rất mạnh, nhưng tính khí này lại chẳng khác Ly tiểu thư Diên tiểu thư là mấy.

- Ra tay đi!

Lục Ly nói, sau đó cả người chợt lóe, tan biến giữa trời, hắn vận dụng Thần Ẩn Thuật khoái tốc di chuyển.

- Thuật ẩn thân, đùa!

Loan Tịch phát hiện Lục Ly biến mất, trên mặt lại lộ vẻ giễu cợt, trong nội bộ Tử Thần có rất nhiều võ giả tinh thông thuật ẩn thân, đồng thời nội bộ Tử Thần cũng có được rất nhiều thần thông nhìn thấu và phá giải thuật ẩn thân. Một tên võ giả mới vừa gia nhập Tử Thần như Lục Ly lại định múa rìu qua mắt thợ, đây không phải chuyện đùa thì là gì?

Rất nhanh nàng phát hiện chuyện đùa này không được buồn cười cho lắm, bởi vì nàng liên tục phóng thích mấy loại thần thông, lại phát hiện căn bản không cách nào tra được phương vị Lục Ly, như thể Lục Ly đã truyền tống ra ngoài, không còn ở trong giới diện này.

Ông!

Tay nàng không ngừng run run, từng đợt sóng khí khuếch tán ra, thăm dò tình hình chung quanh, nhưng không gian bốn phía lại chẳng có chút dị động nào, Loan Tịch đã hoàn toàn mất đi tung tích Lục Ly.

- Không thể nào, không thể nào!

Loan Tịch một bên khoái tốc phi hành, một bên vận dụng các loại thần thông bí thuật không ngừng dò xét hành tung Lục Ly, nhưng nàng đảo quanh suốt nửa canh giờ, lại mãi không phát hiện được bất kỳ manh mối nào.

- Lục Ly!

Đợi thêm khoảnh khắc, Loan Tịch nổi giận rống to:

- Ngươi có phải nam nhân hay không? Chỉ biết trốn trốn tránh tránh thế thôi à? Có giỏi thì đi ra đường đường chính chính đánh một trận với ta?

- Ngươi... có thật là tinh anh Tử Thần bồi dưỡng ra không đấy?

Một tiếng nói mờ mịt đột nhiên vang lên, như là vọng xuống từ trên chín tầng trời, hoàn toàn không cách nào khóa chặt nguồn phát âm:

- Tử Thần chúng ta là cái gì? Là sát thủ, là thích khách. Tử Thần ra tay, ngươi lại đòi muốn đường đường chính chính? Ngươi chắc mình không nói đùa đấy chứ?

Trên mặt Loan Tịch chớp qua một tia thẹn phẫn, tròng mắt khẽ đảo nói:

- Ngươi không phải vương bài Tử Thần ư? Dùng chiến lực cường đại của ngươi trấn áp ta đi. Dù thua, ngươi cũng phải khiến ta thua tâm phục khẩu phục.

- Được rồi! Hôm nay sẽ khiến ngươi tâm phục khẩu phục!

Tiếng nói của Lục Ly truyền đến, như thần lôi nổ vang, vừa dứt lời, trong hư không đột nhiên sáng lên một đạo quang mang, tiếp đó một con cự thú khí huyết xung thiên gào thét lao ra, nháy mắt liền khiến không gian xung quanh như bị đông cứng.

Lôi Ngu Thú vừa ra, Loan Tịch lập tức cảm thấy lạnh cả sống lưng, đến cả động đậy đều không làm được. Khí huyết dị chủng thượng cổ này quá mạnh, cự ly lại quá gần, nháy mắt liền khiến Loan Tịch cảm thấy như bị một ngọn núi đè xuống, linh hồn chấn rung không thôi.

- Đây là chủng tộc gì? Không ngờ có thể biến thành cự thú khủng bố như thế?

Trong đầu Loan Tịch chớp qua một đạo ý niệm, rất nhiều chủng tộc có thể biến thân, sau khi biến thân thực lực tăng mạnh, nhưng Lục Ly không phải là Nhân tộc ư? Sao đột nhiên lại biến thành dị chủng thượng cổ.

- Không đúng, đây là Lôi Ngu Thú?

Loan Tịch rốt cục hồi thần, vội quát khẽ nói:

- Lục Ly, dừng tay, ta nhận thua!

Lôi Ngu Thú, đó là một trong mười đại dị chủng thượng cổ, không quản Lục Ly có nó bằng cách nào, nhưng nàng chắc chắn không phải là đối thủ.