Bất Diệt Long Đế

Chương 4264: Khiến ngươi tâm phục khẩu phục




Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Huy chương bọn hắn đeo trước ngực cho thấy đại bộ phận đều là kim bài Tử Thần tương tự như Vũ Dương, xưng hiệu này không phải cứ dựa quan hệ là lấy được, mà phải thông qua các lần thực hiện nhiệm vụ, giành được chiến công sau đó tính gộp lại.

Vậy nên bọn họ đều có năng lực cảm ứng rất mạnh, sức phán đoán cũng vô cùng nhạy cảm và chuẩn xác, bọn hắn có thể cảm giác được rõ ràng, Lục Ly còn rất trẻ, Lục Ly mới chỉ là một tên cấp Đế. Nếu chỉ một võ giả thì còn có thể cho rằng cảm giác sai, nhưng tất cả võ giả đều cảm giác Lục Ly chỉ là cấp Đế.

Không nghĩ thông!

Vậy nên đám tinh anh tại trường mới không khỏi mơ hồ, chế độ Tử Thần vô cùng hà khắc, xưng hiệu vương bài Tử Thần tuyệt đối không khả năng ban phát lung tung. Dù có mua thông mấy vị chấp pháp nguyên lão đều không thể, bởi vì xưng hiệu này cần được một vị cự đầu gật đầu.

Chế độ của Tử Thần là do chín đại cự đầu chế định, bọn hắn không khả năng để cho Lục Ly đi cửa sau, làm vậy sẽ chỉ khiến nội bộ Tử Thần bát nháo.

Tiếng nghị luận xì xào không ngừng, tất cả các tinh anh đều lộ vẻ kinh nghi, thậm chí có tinh anh mắt lộ chiến ý, tựa hồ muốn thử thăm dò thực lực Lục Ly một phen.

- Ha ha.

Lục Ly bật cười, mở miệng nói:

- Các ngươi không cần đoán, ta đích thực là cấp Đế, lại không phải đi cửa sau để giành lấy xưng hiệu. Còn về vì sao có thể thành là vương bài Tử Thần, đó là bởi vì ta có tư cách này. Nếu ai trong các ngươi có thể gõ ra được hai trăm ức từ chỗ Diên tiểu thư, nàng còn phải ngoan ngoãn đưa tới ngươi, đồng thời không dám trả thù, vậy các ngươi cũng có tư cách như ta.

Hoa!

Toàn trường bỗng chợt sôi trào, bọn hắn tất nhiên nghe qua về tiếng tăm Diên tiểu thư, đây chính là đệ nhất tiểu thư Thiên Loạn Tinh Vực, chiến lực mạnh hơn Vũ Dương nguyên một cấp. Gõ ra hai trăm ức từ nàng? Thế chẳng phải đâm đầu tự sát?

Vũ Dương khẽ gật đầu nói:

- Việc này ta có thể làm chứng, Diên tiểu thư quả thực thiếu nợ Lục huynh hai trăm ức. Hơn nữa còn bị Lục huynh dọa cho xụi lơ trên đất, tất cả Tử Thần đi chấp hành nhiệm vụ lần này đều tận mắt chứng kiến, ha ha ha!

Lục Ly không muốn lộ ra bài tẩy, lại cũng không muốn mặc cho đám tinh anh tuổi trẻ Tử Thần xem thường, như thế ngày sau ở trong Tử Thần sẽ rất khó sống.

Muốn sau này không có ai tìm đến hắn gây sự, vậy thì nhất định phải hiển lộ thực lực đủ mạnh, bởi thế hắn mới dời ra Diên tiểu thư. Rốt cuộc việc này có truyền đến tai Diên tiểu thư cũng không sau, hai người đã thù sâu vậy rồi, còn để ý chút chuyện nhỏ này làm gì?

- Hừ!

Có tiếng hừ lạnh vang lên, nữ tử khoác chiến giáp màu vàng, bộ dạng xinh đẹp lại lạnh lùng như băng ngồi ở vị trí đầu đột nhiên mở miệng nói:

- Ngươi có miệng như hoa sen, thổi đến ngàn hoa bay loạn cũng vô dụng thôi. Có được hay không, phải đánh mới biết. Nếu ngay cả bản tiểu thư đều không thắng được, ngươi dựa vào đâu mà có xưng hiệu vương bài Tử Thần?

Tiểu thư vừa lên tiếng tên là Loan Tịch, tuổi tác chưa đến một ngàn tuổi, cảnh giới chỉ là Thánh Hoàng sơ kỳ, chiến lực lại chỉ kém Vũ Dương một chút, nàng là một chủng tộc đặc thù, thiên phú thần thông của tộc này rất biến thái.

Chúng công tử tiểu thư tới tham gia yến hội thường thường đều mặc trường bào váy dài hoa lệ, tiểu thư này lại khoác một thân kim giáp, dẫn lên người khác chú ý dị thường. Từ sớm Lục Ly đã chú ý tới nàng, bởi vì người này cũng là một đóa kim hoa, khí chất tướng mạo đều vô cùng ưu tú.

Khiêu chiến trong nội bộ Tử Thần là chuyện hết sức bình thường, chỉ cần không tổn hại đến tính mệnh đối phương, không đánh nhau ở hay cứ điểm Tử Thần thì đều không sao cả. Ngoài ra chỉ cần không phải lúc chấp hành nhiệm vụ, một tên Tử Thần ám sát một tên Tử Thần khác, tổng bộ cũng sẽ không quản.

Tử Thần không phải thế lực có tính ước thúc quá mạnh mà chỉ là một tổ chức tương đối lỏng lẻo. Bởi thế Loan Tịch vừa phát ra khiêu chiến, ánh mắt đám công tử tiểu thư còn lại đều sáng lên, ai nấy đều mong đợi trận chiến này.

Lục Ly lại không muốn khai chiến, bởi vì hắn thấy Loan Tịch không giống tiểu thư bình hoa, ngược lại còn mang đến cảm giác hết sức nguy hiểm. Thế nên muốn đè ép Loan Tịch thì nhất định phải dùng tới một ít bài tẩy, mà bài tẩy thường chỉ dùng trong trường hợp tuyệt sát hoặc cứu mạng, há có thể nhẹ nhàng lộ ra được?

Nhưng mà...

Với tình huống bây giờ, nếu không ép chặt Loan Tịch, đám tinh anh thế hệ trẻ Tử Thần kia tất sẽ không phục, đến lúc đó e rằng sẽ kéo theo rất nhiều phiền phức. Lục Ly đang tính ở lại thời gian dài trong Tử Thần, hắn không hi vọng để xảy ra xích mích gì cả.

- Lục Ly!

Đúng lúc này Vũ Dương truyền âm đi qua nói:

- Loan Tịch thân phận tôn quý, là hậu nhân của vị cự đầu mạnh nhất, chiến lực của nàng cũng vô cùng cường hoành, ta đề nghị ngươi đừng nên khai chiến với nàng. Ngươi không toàn lực ra tay thì khó mà đấu được, nhưng nếu toàn lực ra tay, vạn nhất giết chết nàng, phiền toái sẽ càng lớn.

Lời này của Vũ Dương khiến Lục Ly không khỏi đau đầu, hắn trầm mặc không nói, bên kia Loan Tịch lần nữa mở miệng nói:

- Thế nào? Thân là vương bài Tử Thần, chẳng lẽ lại sợ một kim bài Tử Thần khiêu chiến? Chuyện này mà truyền đi ra ngươi còn làm sao đặt chân được trong Tử Thần?

- Muốn đánh cũng được!

Lục Ly hạ quyết định, bình tĩnh nói:

- Có chỗ riêng tư nào thích hợp không, ta không muốn có người ngoài nhìn xem.

- Có!

Loan Tịch đáp ứng rất sảng khoái, đám tinh anh quanh bốn phía lập tức không giấu được vẻ thất vọng, bọn hắn rất muốn được mở mang kiến thức một phen, xem vị Tử Thần mới gia nhập này có chỗ nào khác thường, nhưng giờ có vẻ khó mà thấy được rồi.

- Theo ta tới quyết đấu trường!

Loan Tịch đi trước ra ngoài, Vũ Dương cười khổ dẫn Lục Ly đi theo, tất cả tinh anh còn lại cũng đi. Mặc dù không thể quan sát chiến đấu, nhưng bọn hắn đều muốn biết được kết quả nhanh nhất có thể.