Bất Diệt Long Đế

Chương 4239: Phá trận




Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Một ít Thánh Hoàng bên phía Tử Thần không khỏi khó chịu, có Thánh Hoàng lạnh lùng nói:

- Ngươi định không khách khí thế nào? Hai người các ngươi tính giết sạch năm mươi người chúng ta chắc?

Bá bá bá!

Có mấy tên Thánh Hoàng Tử Thần đứng bật dậy, trong mắt ngập tràn chiến ý, ở trong đây, tất cả võ giả đều rất dễ nóng nảy phát nộ. Sát khí của cường giả Tử Thần vốn đã rất nặng, hệt như củi khô chỉ cần điểm lửa liền lập tức bốc cháy.

Vũ Dương còn tính là tương đối khắc chế, vội vàng đứng lên trách mắng:

- Làm cái gì? Ngồi xuống cả đi!

Uy vọng Vũ Dương rất lớn, đám Thánh Hoàng kia lúng túng ngồi xuống, chỉ là trên mặt không giấu được vẻ châm chọc, có mấy tên Tử Thần còn không chút kiêng dè quét mắt tới lui trên ngực trên mông Diên tiểu thư.

Cô Tô thấy tình hình không đúng, vội vàng hoà giải nói:

- Được rồi, giờ là lúc nào, các ngươi còn muốn nội chiến? Không muốn chết ở đây thì khắc chế chút, lực trường vô hình có thể ảnh hưởng tâm tính chúng ta, các ngươi đâu phải không biết điều này.

Lộ công tử cũng khuyên Diên tiểu thư mấy câu, song phương đều khắc chế lui nhường, yên ắng khoanh chân ngồi xếp bằng. Nét mặt Diên tiểu thư và Lộ công tử hiện đầy vẻ chán nản, như là trái cà tím sau mưa, khó coi vô cùng.

Vũ Dương truyền âm để Thánh Hoàng phía Tử Thần khắc chế chút, trường phong ba cứ thế qua đi. Chỉ là lúc một tên Thánh Hoàng cứ chăm chăm nhìn bờ mông Diên tiểu thư, Diên tiểu thư rốt cục nhịn hết nổi, bất thần quay đầu hằm hằm nói:

- Còn nhìn? Cẩn thận ta móc mắt ngươi bây giờ, không tin cứ thử xem?

Tên Thánh Hoàng kia không chỉ không dời mắt, ngược lại càng thêm không chút kiêng dè, lửa giận trong lòng Diên tiểu thư tức thì bùng lên, trường kiếm xuất hiện trong tay, hóa thành cuồng phong vọt về phía tên Thánh Hoàng.

Diên tiểu thư khẽ động, Lộ công tử sợ nàng chịu thiệt nên cũng động, Thánh Hoàng phía Tử Thần ngạo nghễ đánh trả, mấy Tử Thần gần đó cũng ngang nhiên phát động công kích. Nhất thời, xung quanh tràn ngập sát cơ, bầu không khí trong huyệt như như cứng lại.

- Dừng tay, dừng tay!

Cô Tô và người Ảnh tộc Tinh Linh tộc triệt để hoảng loạn, hai bên các nàng đều đắc tội không nổi, đành phải khoái tốc giật lùi ra sau, đồng thời không ngừng hét lớn.

Vũ Dương cũng khó mà trấn áp được, hắn thấy một tên Thánh Hoàng thiếu chút bị Diên tiểu thư giết chết, liền cũng nổi giận, lấy ra binh khí định nhúng tay. Bên phía Tử Thần có ba mươi Thánh Hoàng, chẳng lẽ còn không trấn áp được hai tên Thánh Hoàng Yểm tộc?

- Muốn đi ra thì mau ngưng chiến!

Đúng lúc này, một tiếng quát như lôi đình vang lên, chấn cho màng nhĩ tất cả võ giả tại trường đau nhói, lát sau, tiếng nói kia tiếp tục vang lên:

- Ta đã phá thần trận ở đây rồi, muốn đi ra ngoài thì lập tức ngưng chiến, nếu không... ta đi luôn, mặc kệ các ngươi tự sinh tự diệt.

Lục Ly vận dụng Long Ngâm thần kỹ, tiếng hô vừa ra, toàn bộ võ giả tại trường đều bất giác ngừng tay.

Lục Ly đã phá mở thần trận? Còn không ngừng đánh nhau, Lục Ly liền đi?

Không chỉ võ giả Tử Thần, Diên tiểu thư và Lộ công tử đều khoái tốc giật lùi ra sau, các nàng vốn tưởng rằng không ra được, tâm tình mới thất khống, mới gần như phát điên. Giờ nghe nói có thể đi ra, ai nấy tự nhiên đều bình tĩnh lại.

Không phải Lục Ly đang lừa các nàng, mà ngay vừa rồi Huyết Linh Nhi mới truyền âm cho hắn, nói nàng đã có thể phá được Thần Văn pháp trận, thế nên Lục Ly mới quát ngừng.

Lục Ly không hi vọng phát sinh nội chiến, thứ nhất, hắn không muốn võ giả Tử Thần chết đi quá nhiều, thứ hai và quan trọng hơn cả, hắn sợ thế cục thất khống. Đến lúc đó cả đám phát điên, hắn liền rắc rối to, dù trở về được cũng không biết ăn nói thế nào với phía Tử Thần.

Chiến đấu ngừng lại, phía Tử Thần có ba người bị thương, một người trong đó bị thương rất nặng. Chiến lực Diên tiểu thư vô cùng hung tàn, then chốt là uy lực Thánh Binh đỉnh cấp trong tay nàng quá lớn. Trên người nàng toàn là bảo vật, người phía Tử Thần bị đánh cũng toàn là Thánh Hoàng sơ kỳ, bọn Vũ Dương còn chưa kịp ra tay.

Tất cả ánh mắt đổ dồn về phía Lục Ly, Cô Tô khẽ thở phào một hơi, sau đó nhìn sang Lục Ly hỏi:

- Lục công tử, vừa rồi ngươi nói... Thần Văn được phá giải?

Trong lời Cô Tô không giấu được ý hoài nghi, bởi vì Lục Ly vẫn cứ ngồi đó, cái gì đều không làm, nếu chỉ vậy mà cũng phá giải được Thần Văn thì đúng là chuyện quái dị nhất trên đời.

Diên tiểu thư cũng kịp hồi thần, sát khí đằng đằng nói:

- Ngươi đang lừa chúng ta?

- Nếu ngươi muốn tiếp tục ở lại chỗ này thì có thể đừng theo ta!

Lục Ly nhàn nhạt nói, sau đó đảo mắt nhìn về phía mấy tên võ giả Tử Thần bị thương, nói tiếp:

- Các ngươi chữa thương trước đi, lát nữa ta mang mọi người ra khỏi tầng này.

Ánh mắt Lục Ly rất chân thành, mặc dù rất nhiều võ giả phía Tử Thần cũng không tin tưởng, song vẫn ngồi xuống tiến hành trị liệu. Vũ Dương nhìn sang Lục Ly, truyền âm hỏi:

- Lục tiểu huynh đệ, thật phá được?

Lục Ly ngước mắt nhìn hắn, khẽ gật đầu, Vũ Dương như trút được gánh nặng, trong lòng không khỏi bội phục. Cừu Phong chính là cường giả tinh thông Thần Văn nhất mà bọn hắn có, nhưng mãi vẫn không thu được bất kỳ tiến triển nào, Lục Ly lại có thể thần không biết quỷ không hay phá mở Thần Văn...

Diên tiểu thư vẫn không tin, tưởng Lục Ly chỉ đang lừa gạt nhằm ngăn nàng tấn công võ giả Tử Thần, nàng hừ lạnh nói:

- Chỉ cần phát hiện ngươi gạt ta, ta sẽ giết ngươi.

Lục Ly mắt lạnh nhìn sang, không chút khách khí nói:

- Ngươi thật tưởng mình vô địch thiên hạ? Có tin ta có thể giết ngươi không? Nếu không tin, lát nữa đừng theo ta!

- Ngươi...

Diên tiểu thư giận tím mặt, vừa nãy vốn đã đánh thật, giờ thiếu chút lần nữa phát hỏa. Nhưng nhìn ánh mắt lạnh lùng và Nguyên lực lấp lánh trên tay Lục Ly, nàng đột nhiên nhớ tới giọt chất lỏng màu đỏ khủng bố mà Lục Ly từng cầm ra trong không gian thần khí.

Cộng thêm khí thế Lục Ly bây giờ, thoạt nhìn có vẻ là thật, trong lòng nàng không khỏi có chút ngập ngừng.

Chẳng lẽ Lục Ly thật có thể phá trận?