Bất Diệt Long Đế

Chương 4172: Huyết tộc




Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

- Chỉ là dường như… bên phía đầm lầy cổ độc xảy ra chuyện lạ, sương độc tan đi rất nhiều, hình như lúc đó trong đầm lầy cổ độc còn phát ra một tiếng gầm rất lớn.

- Ồ?

Lục Ly không ngờ tin tức lại lan nhanh như vậy, từ đợt tấn công của con quái thú đó đến bây giờ cũng đã nửa tháng rồi, vậy mà lại truyền đến tai Quan Dương? Chỉ là ở mỗi thành trì Quan Dương đều có mật thám, nhanh chóng biết được tin tức cũng là bình thường.

Lục Ly khẽ gật đầu, cũng không nói nhiều, Quan Dương dường như nghĩ ra gì đó, hắn nói:

- Một giới diện gần đây hình như đã xảy ra chuyện lớn, bên đó phát hiện ra một bảo địa, nghe nói là khu mộ của cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn. Rất nhiều lão ma lũ lượt kéo đến, chỗ đó trở thành một mớ hỗn độn, mấy thành trì gần đây cũng bị phá hủy.

- Ồ ồ!

Lục Ly cũng không có hứng thú với những thứ đó, cho dù là khu một của cường giả Đại Viên Mãn hắn cũng không có hứng thú, hắn lại hỏi một lúc, sau đó đi vào trong tu luyện.

Thánh Sơn thần văn chưa khôi phục Lục Ly cũng chẳng dám đi đâu, hắn sẽ ngoan ngoãn chờ yên ở đây, sẵn tiện lĩnh ngộ đạo, tu luyện linh hồn và cơ thể.

Chất lỏng kịch độc trong pháp giới vẫn không ngừng được sinh ra, lúc này đã có khoảng sáu, bảy trăm giọt rồi, chất lỏng kịch độc bình thường thì có hơn năm trăm giọt, chất lỏng kịch độc màu đen phiên bản mạnh hơn thì có hơn một trăm giọt.

Thời gian một tháng lại nhanh chóng trôi qua, pháp giới vẫn không ngừng luyện chế chất lỏng kịch độc, điều khiến Lục Ly vui mừng hơn là giọt chất lỏng kịch độc cuối cùng luyện ra lại có màu đen đỏ.

Lục Ly đã hấp thu một số sương độc màu đỏ ở nơi sâu nhất trong đầm lầy cổ độc, có lẽ là do hấp thu quá ít, cho nên không thể luyện ra một giọt chất lỏng kịch độc màu đỏ, mà xuất hiện một giọt chất lỏng kịch độc màu đỏ đen.

- Độc dịch này... mạnh quá!

Thần niệm của Lục Ly lia qua giọt chất lỏng kịch độc đó, cảm giác linh hồn đang run lên, một luồng khí tức cực kỳ khủng khiếp thẩm thấu vâò, khiến linh hồn của hắn như muốn đông cứng lại, luồng khí tức đó cho hắn cảm giác như đang đối diện với con cự thú trong đầm lầy kia.

""Giọt chất lỏng kịch độc này quá mạnh, không chừng cũng có thể dễ dàng giết chết Ngao Việt bằng một đòn tấn công bất ngờ?""

Trong lòng Lục Lỵ trở nên kích động, cũng có chút tiếc nuối, nếu có thể hấp thụ thêm sương độc màu đỏ và ngưng tụ ra một giọt chất lỏng độc màu đỏ tinh khiết, vậy kẻ mạnh vô cùng thân cận với Tiêu Dao cũng có thể bị trúng độc?

Ba ngày sau, ngọc phù trong tay Lục Ly lại sáng lên, hắn cau mày thật chặt, cả người phi thân bay vào trong đại điện bên ngoài. Thần niệm của hắn quét qua một lượt, phát hiện đám người Quan Dương đang tụ tập cùng nhau, ai nấy cũng đều tức giận, sát khí đằng đằng.

- Chuyện gì thế?

Lục Ly bước vào đại sảnh, nhẹ giọng hỏi. Quan Dương chắp tay cung kính nói:

- Đại nhân, bọn ta phải xuống núi một chuyến, lần này có thể sẽ không trở về được, cho nên bẩm báo đại nhân một tiếng.

- Không trở về được?

Lục Ly đưa mắt nhìn mọi người một lượt, phát hiện mười ba huynh đệ bị thiếu mất một người, trong lòng hắn như biết được chuyện gì, liền hỏi:

- Thập nhất xảy ra chuyện rồi sao?

- Ừm!

Quan Dương đau buồn gật đầu hỏi:

- Hôm nay thập nhất đệ đến Địa Hổ Giới thu thập tin tức, xung đột với một công tử Huyết tộc, sau đó bị một đám cấp Đế Huyết tộc bao vây tấn công, giết chết ngay tại chỗ, thi thể không còn. Bọn ta định đi báo thù, không giết được tên công tử Huyết tộc đó bọn ta sẽ không trở về.

Lục Ly trầm giọng hỏi:

- Huyết tộc? Mạnh lắm sao?

- Cũng không phải là mạnh lắm!

Quan Dương lạnh lùng nói:

- Xem như là gần đây có quần tộc trung đẳng, trong tộc có ba cấp Đế đỉnh phong . Nhưng cấp Đế của huyết tộc nhiều hơn một chút, chắc cũng phải mười mấy người, nhưng bọn chúng đã dám giết huynh đệ của ta, bọn ta dù có liều chết cũng phải giết được chúng.

- Ba cấp Đế đỉnh phong ?

Lục Ly vừa nghe nói chỉ là cấp Đế thì cũng chẳng mấy để tâm, bây giờ hắn có nhiều chất lỏng kịch độc như vậy, cho dù bọn họ có xông lên hết hắn cũng có thể độc chết họ một cách dễ dàng.

Hắn trầm ngâm một lúc rồi nói: ""Các ngươi đi đi, báo được thù thì lập tức trở về, đừng làm liều.""

Lục Ly không có ý định đi giúp Quan Dương, hắn đến đây một cách âm thầm, vốn không phải đến đây xưng bá chiếm địa bàn, nếu không phải có người chọc giận hắn, thì hắn cũng không muốn quản nhiều chuyện làm gì.

""Vâng, đại nhân!""

Quan Dương chắp tay, dẫn theo huynh đệ của hắn sát khí đằng đằng rời đi, Lục Ly tiếp tục quay trở vào tầng hầm tu luyện, tiếp tục mài giũa đạo của hắn.

Thời gian thấm thoát lại một tháng nữa trôi qua, Lục Ly đang tu luyện bỗng dưng bừng tỉnh. Hắn có chút bực bội bay lên, nhưng lại nhìn thấy Quan Dương một thân đầy máu, theo sau chỉ có năm cấp Đế, còn có một người đang bị thương nặng, có vẻ như đang hấp hối.

Bịch.

Quan Dương quỳ dưới đất dập đầu lạy Lục Ly:

- Đại nhân, xin ngươi hãy báo thù giúp huynh đệ bọn ta, chỉ cần ngươi giúp bọn ta lần này, sau này huynh đệ bọn ta sẽ thần phục ngươi cả đời, an tiền mã hậu, tuyệt đối không hai lòng.

Lục Ly vẫn im lặng, trầm mặc một lát mới hỏi:

- Tình huống cụ thể như thế nào?

- Chúng tôi đã giết Huyết Vô Ngọc, ai ngờ Huyết Vô Ngọc là cháu trai của đại trưởng lão Huyết tộc, tình cờ đại trưởng lão bọn họ cũng đang ở gần đó, liền đuổi giết sáu huynh đệ bọn ta. Lúc này cường giả của Huyết tộc vẫn đang xông về phía này, chắc nửa canh giờ nữa sẽ đến Tần Vân Sơn, bọn họ có tới ba mươi mấy cấp Đế, còn có mấy ngàn tộc nhân, bọn ta… không chống đỡ nổi.

""Xông tới đây rồi sao?""

Sắc mặt Lục Ly hơi trầm xuống, nếu không đến đây, hắn cũng không muốn quản chuyện này, tuy đám người Quan Dương thần phục hắn, hắn cũng sẽ không mấy chú tâm. Nhưng Huyết tộc đã đến Tần Vân Sơn rồi, vậy hắn không thể khoanh tay ngồi yên được nữa, nơi này hắn đã ở quen, tạm thời không định đổi đi chỗ khác.

Hắn suy tư một lúc, rồi xua tay nói: ""Các ngươi đi chữa trị trước, lát nữa ta sẽ đến ứng phó.""