Bất Diệt Long Đế

Chương 4136: Tiêu đời rồi




Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Kết quả khiến nó không ngờ chính là, không chỉ có vô số thần tài, thần dược được truyền tống tới đây, đến cả Ung Hoàng Kích cũng được truyền tới...

- Lần này phát tài rồi!

Lục Ly vui vẻ ra mặt, vung tay lên, thu vào tất cả đống thần tài, thần dược này, những thứ thần tài này ít nhất chất đầy được hành lang mấy trăm mét, bán đống thần tài này đi chắc hẳn cũng đủ mua được tòa hào trạch lớn nhất bên trong Thánh Thành Phi Tiên Giới rồi.

“Được rồi, có thể chạy rồi!”

Lục Ly truyền âm cho Huyết Linh Nhi, nói:

""Huyết Linh Nhi, truyền tin cho nó, đưa chúng ta ra ngoài, trực tiếp truyền tống ra bên ngoài Ung Hoàng Mộ.”

Huyết Linh Nhi trao đổi với thủ mộ giả, nhưng lời thủ mộ giả truyền âm tới lại khiến Lục Ly có chút đau đầu, rằng Ung Hoàng Mộ chỉ có hai lối ra, lối thứ nhất là cửa đi vào kia, cái thứ hai chính là tế đàn truyền tống trong đại điện kia.

Nó hết cách truyền tống trực tiếp Lục Ly đi ra hai cửa kia, chỉ có thể giải thần văn ở hành lang, để Lục Ly đi từ hành lang tới đại điện.

- ...

Lục Ly không biết nên nói gì, từ hành lang đi ra, một đám Thánh Hoàng ở bên ngoài, hắn như vậy chẳng khác nào tự chui đầu vào lưới đó sao?

Ung Hoàng năm đó khi bố trí vậy mà có rất nhiều ước định với thủ mộ giả, không thể để cho Ung Hoàng Mộ bị hủy diệt, như vậy khẳng định là nguyên tắc cơ bản nhất, nếu không ý nghĩa tồn tại của thủ mộ giả ở đâu? Ung Hoàng tuyệt đối cũng không cho phép sau khi hắn chết rồi, địa điểm hắn an nghỉ bị kẻ khác hủy diệt hoàn toàn.

Thủ mộ giả kia không thể chủ động đánh chết người xông vào, đây cũng là sự thực mà Lục Ly đã xác nhận, nếu không Lục Ly và Huyết Linh Nhi đã sớm bị thủ mộ giả đánh chết rồi. Lục Ly xác định hai điểm này cơ bản đã được xác lập ở khu vực bất bại rồi.

Lục Ly cũng vì lẽ đó mới dễ dàng có được Ung Hoàng Kích như vậy. Cướp đồ ăn từ trong miệng của Ly tiểu thư, đương nhiên cũng là vận khí tốt, nếu như trễ thêm chút thời gian nữa, sợ là Ung Hoàng Kích sẽ không còn rồi.

Lục Ly cũng thoải mái có thể ra khỏi hành lang rồi, nhưng hành lang này lại không có lối ra, thủ mộ giả cũng không có cách nào trực tiếp truyền tống hắn ra ngoài, điểm này khiến bi của Lục Ly hơi nhức rồi...

""Thủ mộ giả này có phải cố ý hay không? Cố ý không truyền tống ta ra ngoài, để cho ta đi chịu chết, tiện đà trả thù ta?""

Lục Ly nghĩ đến một khả năng, hắn trầm ngâm trong khoảnh khắc, rồi để Huyết Linh Nhi truyền âm qua, mãnh liệt yêu cầu thủ mộ giả nghĩ mọi vách trực tiếp truyền tống hắn ra ngoài, nếu không sẽ khiến cho Ung Hoàng Mộ sụp đổ.

Vì Ung Hoàng Mộ năm đó được xây dựng là một chỉnh thể, nói cách khác, nơi này thật ra là một tiểu thế giới độc lập, hắn chỉ nắm trong tay một phần thần văn của Ung Hoàng, không phải nắm cả tiểu thế giới trong tay.

Hành lang này bị đóng kín, không có lối ra, chỉ có thể lui về từ đường tới, cho nên Lục Ly muốn ra ngoài vẫn chỉ có thể trở lại đại điện kia mà thôi.

Lục Ly có chút buồn bực mà bĩu môi, nhưng hiện tại không có cách, hắn có thể làm gì đây? Hắn chỉ có thể cầm Ung Hoàng Kích muốn thu về.

Ai ngờ nhẫn không gian vừa sáng lên, hắn vậy mà không có cách nào thu Ung Hoàng Kích vào, hắn lập tức rất kinh ngạc. Hắn muốn lấy Thánh Sơn ra, muốn cùng truyền tống cả Thánh Sơn vào, nhưng mà hắn đi vào, Ung Hoàng Kích không cách nào đi vào được, rơi xuống mặt đất, cảm giác giống như Ung Hoàng Kích mãnh liệt kháng cự giãy khỏi tay hắn vậy.

""Tiêu đời rồi!""

Thân người Lục Ly vọt ra ngoài, cầm lấy Ung Hoàng Kích cẩn thận dò xét, trầm tư một lát, hắn để Huyết Linh Nhi truyền lời cho thủ mộ giả kia, hắn rất nhanh có được đáp án, Ung Hoàng Kích này trời sinh có linh, trước khi chưa được luyện hóa thì không cách nào thu vào trong nhẫn không gian và Thần Khí không gian.

""Cái này...""

Lục Ly nhức đầu, hắn không thể nào cứ đeo Ung Hoàng Kích chạy khắp thế giới đó chứ? Ngoài ra Ung Hoàng Kích cũng không vào được Thánh Sơn, vậy nếu gặp phải nguy hiểm, hắn vào bên trong Thánh Sơn thì Ung Hoàng Kích này chỉ có thể vứt bỏ thôi. Nếu như hắn cầm Ung Hoàng Kích, sự an toàn của hắn sẽ không được đảm bảo rồi.

Chỉ có thể luyện hóa Ung Hoàng Kích trước thôi!

Lục Ly liền ngồi xếp bằng, dù sao cũng không vội, thời gian dài như vậy, cường giả bên ngoài còn chưa có vào, thời gian ngắn có thể cũng sẽ không vào đây đi?

Hắn quán chú ít thần lực thử luyện hóa Ung Hoàng Kích, luyện hóa nửa canh giờ lại phát hiện không có bất cứ biến hóa nào, hắn chỉ có thể vận chuyển nguyên lực, thử dùng nguyên lực luyện hóa.

Lần này có phản ứng!

Nhưng phản ứng rất chậm, luyện hóa nửa canh giờ Ung Hoàng Kích chỉ có một chút biến hóa, muốn hoàn toàn luyện hóa chắc hẳn cần thời gian rất dài, ít nhất cũng phải mười ngày nửa tháng.

""Luyện hóa đi!""

Lục Ly chỉ có thể để Huyết Linh Nhi giám sát tình huống bốn phía xung quanh, hắn dùng tâm luyện hóa Ung Hoàng Kích. Thần binh này không cần nhìn cũng biết là cấp thánh binh, một khi luyện hóa uy lực chắc hẳn siêu phàm.

Thời gian mấy ngày trôi qua rất nhanh, một bên khác của hành lang, một đám cường giả rất nhanh bay tới, tốc độ của bọn họ trông có vẻ rất nhanh, thật ra chậm như ốc sên, hành lang này xác thực có không gian và thời gian pháp tắc cường đại, đó là thành quả nghiên cứu vô số năm của thủ mộ giả.

Hành lang này không hề dài, nơi đây là một không gian độc lập, pháp tắc không gian và thời gian nơi này cũng thay đổi, cho nên đi lại ở bên trong cảm thấy rất nhanh, thật ra rất chậm.

Một đám cường giả cũng cảm thấy không được bình thường, tốc độ chạy của bọn họ nhanh như vậy, hành lang này cho dù có dài hơn cũng phải đến cuối rồi đi?

- Nơi này quả nhiên tà môn!

Nguyên lão Hoang tộc tỏ vẻ ngưng trọng, khi ở bên ngoài hắn cũng cảm thấy rất nguy hiểm rồi, sau khi đi vào hắn cảm giác càng nguy hiểm hơn, nơi này mặc dù không có nguy hiểm trí mạng, lại có thể khiến bọn họ vĩnh viễn bị nhốt ở bên trong này.

- Tiếp tục bay, ta cũng không tin hành lang này sẽ không có điểm cuối!