Bất Diệt Long Đế

Chương 4134: Vịt đã nấu chín




Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Nếu như giờ phút này có ai có thể dò xét được cả Ung Hoàng Mộ thì người đó sẽ phát hiện trong vô số đại điện lúc này, thần văn của vô số nơi đều bị khởi động, hơn nữa còn là loại được phóng thích, một số đồ vật bên trong Ung Hoàng Mộ đều đã bị đánh nát, vô cùng loạn.

""Chủ nhân, đã có rất nhiều thần văn được khởi động rồi, còn muốn tiếp tục không?""

Huyết Linh Nhi làm loạn một hồi, hỏi thăm Lục Ly. Nàng sợ tiếp tục làm loạn nữa, thần văn cả Ung Hoàng Mộ đều sẽ trở nên lộn xộn, đến lúc đó sợ là Ung Hoàng Mộ sẽ sụp đổ, các nàng cũng sẽ chết không có chỗ chôn.

Lục Ly ngã ngồi dưới đất, luôn luôn chú ý tới tình huống xung quanh, nếu có chút nào không đúng sẽ lập tức vào bên trong Thánh Sơn.

""Tiếp tục!""

Lục Ly chờ đợi trong giây lát, thấy không có tình huống bất ngờ xảy ra, cắn răng tiếp tục hạ lệnh với Huyết Linh Nhi.

Huyết Linh Nhi tiếp tục khống chế luật động tiếp tục làm loạn thần văn cả Ung Hoàng Mộ, lần này càng có nhiều đại điện loạn hơn, có một số đại điện vậy mà trực tiếp nổ tung...

Vù!

Vào thời khắc này, một số đạo sóng vô hình lan tới, truyền tới hướng của Huyết Linh Nhi.

Huyết Linh Nhi cảm ứng một chút, lập tức kinh ngạc vui mừng truyền âm cho Lục Ly, nói:

""Chủ nhân, có một đạo ý niệm kỳ lạ từ lòng đất truyền tới, ý của đạo ý niệm là nếu như ta còn tiếp tục làm xằng làm bậy nữa, hắn sẽ giết chúng ta!""

""Quả nhiên có thủ mộ giả tồn tại, khà khà khà!""

Lục Ly cười ha ha, vô cùng cao hứng. Hắn đứng dậy hưng phấn đi tới đi lui, hắn suy nghĩ một chút, rồi truyền âm nói:

""Huyết Linh Nhi, ngươi truyền ý niệm qua rằng hắn nhất định phải thần phục ta, nếu không ta liền hủy diệt cả cái Ung Hoàng Mộ này.""

Lúc này Lục Ly đặc biệt xác nhận một điều, thủ mộ giả kia chắc chắn không dám ra tay giết hắn và Huyết Linh Nhi, nếu không cũng sẽ không truyền ý niệm tới, sẽ trực tiếp ra tay đánh giết bọn họ.

Thủ mộ bình thường nếu có quyền hạn kia thì sao có thể nhiều lời với người xông vào mộ được? Càng sẽ không chủ động dâng mình bại lộ như vậy, để người xông vào biết được sự hiện hữu của bản thân.

Cho nên Lục Ly xuất ra công phu sư tử ngoạm, nếu như thủ mộ giả kia thần phục thì cả Ung Hoàng Mộ này tương đương với đã nằm trong sự khống chế của hắn, hắn muốn ai chết, thì kẻ đó phải chết.

Huyết Linh Nhi rất nhanh truyền tin tới, thủ mộ giả kia từ chối, còn tiếp tục uy hiếp hắn.

""Ha ha ha ha!""

Lục Ly cười ha ha, trong lòng ngày càng an tĩnh hơn, hắn truyền âm nói:

""Ngươi đừng để ý tới hắn, tiếp tục khống chế luật động kích phát thần văn đại loạn, càng loạn càng tốt, nó sẽ cúi đầu thôi!""

""Rõ!""

Huyết Linh Nhi tiếp tục thông qua luật động khống chế thần văn, nó cụ thể không biết luật thế nào có thể khống chế thần văn làm cái gì, thế nào cũng vẫn làm loạn một trận, làm ra vấn đề rồi nói tiếp.

Vù! Vù! Vù!

Trong đại điện một lần nữa xảy ra vấn đề, thần văn nhấp nháy, không ngừng có sương mù tuôn ra, còn chấn động kịch liệt, càng quá đáng hơn là hòm quan tài cổ này đều đang rung chuyển, giống như Ung Hoàng muốn leo từ bên trong quan tài ra vậy.

- Tiểu thư!

Nguyên lão Hoang tộc khẽ biến sắc, bọn họ đã sợ xảy ra chuyện, vội vàng truyền âm cho Ly tiểu thư, nói:

- Tiểu thư nhanh tỉnh lại, lấy Ung Hoàng Kích lập tức đi, đại điện này trông có vẻ có thể sẽ gặp phải chuyện bất trắc rồi!

- Ngao Khí!

Một Thánh Hoàng bỗng nhiên đi tới phía Ngao Khí, chắp tay nói:

- Đại điện này có thể sẽ xảy ra vấn đề, tạo nghệ của ngươi ở phương diện thần văn rất mạnh, cùng đi giúp đỡ một chút mở phong ấn này ra đi, như vậy chúng ta có thể đi ra ngoài bất cứ lúc nào, không đến mức xảy ra vấn đề!

Ngao Khí nhìn về phía Ngao Việt, hắn khẽ gật đầu, cho dù như thế nào thì đường lui vẫn cần chuẩn bị trước cho thật tốt, xuất hiện bất kỳ vấn đề như vậy, bọn họ ít nhất có thể bảo vệ tính mạng.

Ngao Khí rất nhanh đi tới hướng tế đàn, bắt đầu phá giải phong ấn. Bên kia Ly tiểu thư đã tỉnh, sau khi truyền âm một lúc, sắc mặt của nàng hơi thay đổi, ngẫm nghĩ, một lần nữa lấy một cây Thánh Linh Thảo ra luyện hóa.

Một canh giờ sau, Ly tiểu thư đứng dậy, nhanh chóng bò tới tầng mười tám, ánh mắt tất cả Thánh Hoàng đều nhìn sang, Ly tiểu thư cắn răng bò lên, một tia sáng trắng lập tức giáng xuống, thân người mềm mại của nàng run lên, sắc mặt hơi trắng bệch.

Nhưng nàng không do dự, bò từng bước một về phía trước, vô số cột sáng giáng xuống, dựa vào mặt gương chiến giáp vẫn còn mạnh, Ly tiểu thư thành công bò lên được trên đài cao.

""Tốt!""

Hai Thánh Hoàng Hoang tộc mừng rỡ, trên gương mặt tái nhợt của Ly tiểu thư cũng nở một nụ cười.

Mặc dù nàng suy yếu, lần này lại cố chống đỡ không ngất đi, mà là thất tha thất thểu thân người đi tới hướng Ung Hoàng Kích.

Vù!

Khi Ung Hoàng Kích chỉ còn cách Ly tiểu thư một bước ngắn, một khắc sau sắp cầm được Ung Hoàng Kích trong tay, một cột sáng rực sáng cả đài cao, sau đó Ung Hoàng Kích bỗng nhiên biến mất, biến mất không còn thấy bóng dáng đâu nữa...

- Biến mất rồi?

Ly tiểu thư mở bừng hai mắt, cho rằng bản thân nhìn lầm rồi. Một đám Thánh Hoàng bên dưới cũng mơ hồ mở trừng hai mắt, sau đó đều liếc nhìn nhau một cái, đều đối mặt nhìn nhau.

Ung Hoàng Kích này vẫn luôn tốt đẹp, thời gian dài như vậy vẫn luôn đặt ở nơi đó, sau khi Ly tiểu thư đi lên, khi sắp lấy được vậy mà biến mất rồi?

Chẳng lẽ Ung Hoàng không định đưa chiến kích của hắn cho người khác, Ung Hoàng cố ý đùa bỡn các nàng sao?

Tất cả mọi người không nghĩ ra, Ly tiểu thư thì nhìn quanh tứ phía, sau có có chút nổi giận. Nàng ta trăm cay nghìn đắng đi lên, khi mắt thấy sắp tới tay rồi, con vịt đã chín vậy mà bay mất?

Tại sao lại xuất hiện tình huống này?

Không ai nghĩ ra được, Ngao Việt và Ngao Khí bên phía phá giải thần văn liếc nhau, Ngao Việt truyền âm hỏi thăm:

- Ngao Việt, ngươi cảm thấy thần văn dị thường không? Có thể kiểm tra sâu hơn Ung Hoàng Kích đi đâu không?

- Thần văn nơi này vẫn luôn xảy ra dị thường!