Bất Diệt Long Đế

Chương 4112: Đại điện này rất nguy hiểm




Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Ly tiểu thư phát hiện tiếp tục như vậy không được, bọn họ bay mãi cũng khó mà đi ra nơi này. Nàng vung tay lên, ấn ký hình thoi màu lam giữa hai chân mày sáng lên, vô số cảnh tượng vụt qua đáy mắt nàng.

Qua mười giây, trong mắt Ly tiểu thư lóe tia khác lạ, bất ngờ thì thào:

- Tiểu tử nhân tộc ở giới diện này? Thiên Cẩu tộc và Xích Long tộc là vì truy tung hắn? Không phải bởi vì Ung Hoàng Kích xuất thế?

Giọng thì thào của Ly tiểu thư rất nhỏ, nguyên lão ở gần không nghe thấy, nghi hoặc nhìn qua.

Ly tiểu thư phất tay nói:

- Đi theo ta đi, ta biết đường đi ra ngoài.

Ly tiểu thư mang theo một đám Thánh Hoàng đi lòng vòng, rất nhanh đi ra sa mạc hoang, đến khe núi.

Trông thấy xác quái thú nằm la liệt khắp núi, một Thánh Hoàng của đại tộc giật mình kêu lên:

- Từ lâu đã có cường giả tiến vào, những mãnh thú bị đánh chết mấy tháng rồi, xem ra cường giả Xích Long tộc và Thiên Cẩu tộc đã sớm vào trong.

- Những mãnh thú này thoạt trông rất cường đại!

Một lão già đầu nhọn giống vỏ trái bắp, mắt lóe tia sáng kỳ lạ nói:

- Nơi này rất có thể là Ung Hoàng chủ mộ, trong lời đồn lúc trước rất có thể là mộ giả, đây mới là mộ thật!

- Đi, chúng ta phải nhanh chóng đuổi theo, Ung Hoàng Kích tuyệt đối không thể rơi vào tay Thiên Cẩu tộc, Xích Long tộc!

Một đám Thánh Hoàng hưng phấn lên, cấp tốc bay tới trước, Ly tiểu thư bất đắc dĩ thở dài đi theo tiến lên, trong con ngươi tràn ngập thắc mắc, tiểu tử nhân tộc kia không chết? Lúc trước hắn làm cách nào trốn thoát?

“Chủ nhân, tìm được rồi!”

Lục Ly đang tu luyện thì một truyền âm vang lên khiến hắn tinh thần nâng cao, hắn tính thời gian, dường như đã tu luyện hơn một tháng, không biết truy binh vào chưa?

- Xa không?

Lục Ly hỏi thăm một tiếng, theo sau hỏi:

- Truy binh ở đâu? Ngươi có tra xét được không?

“Lối ra hơi xa.”

Huyết Linh Nhi đáp lại:

“Bảy truy binh vào, tản ra tìm kiếm ngươi, có hai tên cách ngươi không xa, nhưng trong này là mê cung lớn, đường ở khắp nơi. Để ta dẫn đường, bảo đảm bọn họ không đụng phải ngươi.”

- Đi!

Lục Ly mừng rỡ, Huyết Linh Nhi khống chế Thánh Sơn chậm rãi bay đi, Thánh Sơn không nhanh cũng không chậm, quẹo qua quẹo lại, Lục Ly không biết hiện đang ở đâu. Huyết Linh Nhi chuẩn xác tra xét được vị trí của những Thánh Hoàng rồi né qua.

Tiêu phí hơn một canh giờ, Huyết Linh Nhi tìm được lối ra, đó là một cánh cửa, thần văn trên cửa đã mở ra, lúc trước Huyết Linh Nhi tìm được cửa này liền mở ra thần văn.

Thánh Sơn bay vào, bên trong cũng là một đại điện, lần này Lục Ly khiến Huyết Linh Nhi bố trí thần văn, nhưng bố trí thần văn rất đơn giản, chỉ cần xác định truy binh đi ra mê cung.

- Đại điện này có bốn cửa?

Lục Ly nhìn thoáng qua thì hớn hở, bên trong bốn cửa này không thể nào đều chứa báu vật, nơi này chắc chắn có hai con đường, vậy là sẽ tăng độ khó cho kẻ địch truy tung. Lục Ly hiện tại không lộ ra hơi thở nữa, kẻ địch chắc chắn không thể căn cứ hơi thở của hắn truy tung đến nơi.

Lục Ly khiến Huyết Linh Nhi cởi bỏ bốn cánh cửa, không ngoài dự đoán của hắn, trong một cánh cửa có thần tài, ba cánh cửa khác đi thông đường khác nhau, hơn nữa đều là hành lang, thoạt trông giống y như đúc.

Lục Ly ra lệnh:

- Đóng hai cánh cửa này, bố trí thần văn y như lúc đầu, đợi lát nữa chúng ta đi vào cũng khôi phục thần văn trên cánh cửa này y như cũ.

Huyết Linh Nhi khôi phục thần văn trên hai cánh cửa, Lục Ly đi vào con đường thứ ba, Huyết Linh Nhi phục hồi như cũ, Lục Ly cưỡi Thánh Sơn bay tới trước.

Hành lang này rất dài, tối mờ, rộng lớn, rộng cỡ nghìn trượng, đi thông nơi chưa biết. Lục Ly cảm giác được một chút nguy hiểm, nhưng không để ý, nguy hiểm cỡ nào thì chẳng lẽ có thể phá vỡ Thánh Sơn?

Ù ù ù!

Tiến lên mấy nghìn dặm, đằng trước đột nhiên vang tiếng gió rít rùng rợn, thần niệm của Lục Ly vươn ra dò tìm, phát hiện một mảnh mây đen bay tới, rất rõ ràng là có yêu ma quỷ quái đến tập kích, hẳn là sinh vật âm u, không chừng có hồn thể.

Quả nhiên!

Gió đen bay tới, từng luồng năng lượng kỳ lạ bắt đầu xâm nhập Thánh Sơn, Huyết Linh Nhi lập tức cảm ứng được, truyền âm nói:

“Chủ nhân, có quái vật hồn thể đi vào Thánh Sơn, tới chỗ của ngươi.”

- Ừm!

Lục Ly cảm ứng được, hắn chủ động xuất kích, lấy ra Hào Giác, thả ra pháp tắc Thần Âm, từng đợt công kích linh hồn cường đại ập hướng đám quái vật hồn thể.

Rất nhiều quái vật hồn thể tiến vào, cỡ mấy nghìn con, những quái vật hồn thể không có hình thể, thoạt trông giống như những con sâu, thể tích cực kỳ nhỏ, dường như không có gì kỳ lạ.

Nhưng khi công kích linh hồn của Lục Ly đánh ra, hắn phát hiện công kích linh hồn vô hiệu với đám sâu, làm hắn cực kỳ giật mình.

Quái vật hồn thể thì phải thả ra công kích linh hồn mới có hiệu quả, công kích bình thường vô hiệu với chúng. Pháp Tắc Thần Âm của Lục Ly không yếu, hiện tại linh hồn của hắn cực kỳ mạnh, nhưng vô hiệu với đám quái vật hồn thể?

“Linh Trận thuật!”

Lục Ly thả ra Linh Trận thuật, lần này có hiệu quả, một con sâu dễ dàng bị giam cầm. Nhưng một lần Linh Trận thuật chỉ có thể giam một con sâu, nhưng có mấy nghìn con sâu đi vào, tốc độ đều không chậm, chờ Lục Ly giam cầm từng con thì bầy sâu đã sớm tiến tới gần.

“Làm sao đây?”

Trong đầu Lục Ly chuyển động, thật sự không được vậy chỉ có thể sử dụng một giọt Tử Thần Dịch, nếu bị đám sâu đến gần e rằng linh hồn sẽ xảy ra vấn đề.

Lục Ly liên tục thả ra Linh Trận thuật giam cầm mấy chục con sâu, còn có vô số con sâu đã đến gần Lục Ly.

Lục Ly hết cách, định lấy ra một giọt Tử Thần Dịch thì lúc này hắn phát hiện cái cây sau lưng mình sáng lên, một vòng bảo hộ màu xanh bao phủ hắn.

“Ủa?”

Lục Ly cực kỳ kinh ngạc, tại sao cây lớn này thả ra một màn hào quang, màn hào quang có tác dụng gì?

Rất nhanh vô số con sâu bay tới, che trời lấp đất, mây đen cuồn cuộn. Nhưng mà khi mây đen đến gần màn sáng thì không cách nào đi vào, cảm giác dường như bầy sâu rất sợ màn sáng, không dám tới gần.