Bất Diệt Long Đế

Chương 4110: Trương mê cung




Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Huyết Linh Nhi giải thích rằng:

“Rất có thể kẻ địch có viện quân, một cao thủ phá trận đến. Bảy, tám cánh cửa trước đó tốc độ phá giải rất chậm, về sau tốc độ thoáng chốc tăng lên, nửa ngày có thể phá một cánh cửa, chắc chắn là cao thủ thần văn siêu mạnh đã đến.”

- Ừm!

Lục Ly nhẹ gật đầu, đứng lên hỏi thăm:

- Phá giải được thần văn của cây này chưa?

Nhận được câu trả lời, Lục Ly lấy một thanh thần binh lợi khí ra, đào mặt đất quanh cây lớn phạm vi trăm trượng, sau đó đột nhiên bứng cây lên đưa vào Thánh Sơn.

Lục Ly đặt cây này bên cạnh Thiên Trì, rễ cây trực tiếp đâm vào lòng đất, lòng đất có thần văn nhưng vẫn bị đâm xuyên.

- A...

Lục Ly còn phát hiện rễ cây này nhanh chóng vươn hướng Thiên Trì, tất cả rễ cây đều tới gần Thiên Trì. Quan trọng nhất là rễ cây bắt đầu hấp thụ năng lực trong Thiên Trì, nhưng lượng hấp thu rất nhỏ.

“Hưm, cây này hấp thu năng lượng trong Thiên Trì, có khi nào trở nên càng thêm cường đại?”

Trong lòng Lục Ly động ý niệm, nhưng giờ phút này hắn không có thời gian để ý nhiều, mà là lập tức khiến Huyết Linh Nhi khống chế Thánh Sơn bay sâu vào sơn cốc.

Vù vù vù!

Thánh Sơn động, vô số cây ở bốn phía đều động, không phải cây động mà trong cây giấu nhiều rắn to màu xanh chen chúc bò ra, vô số cái đuôi to quét hướng Thánh Sơn.

Lục Ly ra lệnh cho Huyết Linh Nhi:

- Mặc kệ đám rắn kia, lao ra, tìm lối ra!

Thánh Sơn va đụng lung tung mà đi, trong sơn cốc này có quá nhiều rắn, không biết sức chiến đấu như thế nào. Phòng ngự của Thánh Sơn rất mạnh, đám rắn này không cách nào phá vỡ phòng ngự. Nhưng Lục Ly tra xét thoáng qua, tốc độ của đàn rắn rất nhanh, hơn nữa còn có thể phun độc. Lục Ly không biết chất độc mạnh tới mức nào, nhưng rắn có thể xuất hiện ở trong này thì sức chiến đấu sẽ không quá thấp.

“Hy vọng bầy rắn này có thể ngăn trở truy binh ở phía sau một thời gian!”

Lục Ly âm thầm cầu nguyện, sơn cốc này rất lớn, phạm vi mấy vạn dặm mênh mông. Dạo một vòng ở bên trong nhưng không tìm được cửa.

- Cửa đâu?

Truy binh ở phía sau sắp đến, Lục Ly có chút sốt ruột, khiến Huyết Linh Nhi khống chế tốc độ của Thánh Sơn đạt đến nhanh nhất, hắn thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng tình huống bốn phía.

Lại lần nữa dạo một vòng, Lục Ly rốt cuộc tìm được lối ra, lối ra này giấu rất sâu, không nằm ở vách đá bốn phía mà là trong lòng đất, dưới một gốc cây. Quanh cây kia toàn là rắn độc, rậm rạp ít nhất mấy vạn con.

- Huyết Linh Nhi, đi phá giải cửa này!

Huyết Linh Nhi vừa ra ngoài đã rụt về, chất độc của rắn độc thể thương tổn nó. Lục Ly không có biện pháp, chỉ có thể thả ra Thần Long Biến và chiến giáp Nguyên Lực xông ra ngoài.

Ầm ầm ầm!

Lục Ly vừa ra ngoài liền ném ra Trật Tự Thần Liên. Trật Tự Thần Liên quét qua, phát sinh chuyện khiến Lục Ly ngạc nhiên, nhiều con rắn độc bị đánh bay, nhưng không con nào chết, lực phòng ngự của rắn độc mạnh đến đáng sợ.

Ù ù!

Lục Ly lấy ra Hào Giác, thả ra công kích linh hồn. Nhưng công kích linh hồn vô hiệu với đám rắn độc, chúng nó rậm rạp từ bốn phương tám hướng bay tới, vô số chất độc ồ ạt tuôn ra, chiến giáp Nguyên Lực của Lục Ly nhanh chóng bị ăn mòn.

Oong!

Lục Ly có chút không chịu nổi, thân thể cấp tốc chui vào Thánh Sơn, hắn suy nghĩ một hồi khống chế Thánh Sơn trực tiếp đụng phía dưới, đánh bay cây đó và rắn ở xung quanh, đụng mặt đất thủng cái hố to, trực tiếp đụng vào cánh cửa.

Giờ thì được rồi!

Thánh Sơn dán sát cánh cửa, Huyết Linh Nhi xuyên qua Thánh Sơn liền có thể chui vào cánh cửa, phá giải dễ dàng hơn.

Vù vù vù!

Nhiều con rắn từ bốn phía chen chúc mà đến, nhưng đều bị Thánh Sơn ngăn trở, bầy rắn không thể công kích Huyết Linh Nhi.

Qua nửa ngày, cánh cửa bị phá, Thánh Sơn thoáng chốc bay đi vào, lại xuất hiện trong một đại điện.

Huyết Linh Nhi truyền âm hỏi:

“Chủ nhân, có bố trí không?”

Trước đó mỗi cánh cửa đều sẽ bố trí.

Nhưng Lục Ly lắc đầu, nói:

- Không cần bố trí, chúng ta bố trí cần thời gian dài như vậy, bọn họ phá giải quá nhanh, bố trí cũng như không, đi!

Huyết Linh Nhi chỉ biết vài loại thần văn, cường giả ở phía sau hiểu rõ rồi thì càng dễ phá giải. Đã vậy thì không cần bố trí thần văn nữa, tranh thủ thời gian chạy trốn mới là lẽ phải.

Đại điện này cũng có hai cánh cửa, xem tình huống thì sau một cánh cửa chắc chắn có không ít thần tài hoặc là thần dược. Lục Ly không còn quan tâm mấy thứ đó, giờ phút này đất trống bên cạnh Thiên Trì chất đống thần tài, thần dược như núi, hiện tại hắn lấy thần dược thần tài cũng không có tác dụng gì.

- Phá giải cánh cửa này!

Lục Ly chỉ hướng một cánh cửa khác nói, mất một canh giờ phá bỏ cánh cửa, Lục Ly tra xét thoáng qua thì mắt sáng rực.

Bởi vì trong cánh cửa có một hành lang, đầu bên kia rõ ràng có ngả rẽ, có mấy con đường.

Nếu như là lúc trước thì không có ý nghĩa gì, nhưng bây giờ thì khác, Thần Dịch thuật đã đại thành, hơi thở của hắn có thể hoàn toàn giấu đi. Thiên Cẩu tộc chắc chắn cũng không cách nào truy tung hơi thở của hắn, nếu không thì năm đó Tiêu Ma đã sớm bị giết.

Oong!

Lục Ly lao ra Thánh Sơn, cất vào, hơi thở trên người hắn chậm rãi biến mất, ngay cả hơi thở sinh mệnh cũng biến mất, giống như không khí, nhưng vẫn còn đây.

Vèo!

Lục Ly chậm rãi bay đi, bay tới trước, hắn dạo một vòng ba đường hầm, sau đó đi vào đường hầm bên trái.

Bay mấy trăm dặm, đằng trước lại xuất hiện ba đường hầm, Lục Ly mừng rỡ. Đường hầm càng nhiều, kẻ địch truy tung càng khó khăn hơn.

Tiếp tục phát sinh việc khiến Lục Ly mừng như điên, hắn không ngừng bay tới trước, cũng không ngừng xuất hiện ngả rẽ, nơi này là một mê cung.

- Không đúng... mê cung!

Lục Ly đột nhiên tỉnh ngộ lại, mê cung nghĩa lả bản thân hắn cũng rất khó tìm được lối ra? Hắn cũng sẽ bị nhốt trong này?

Truy binh phía sau rất nhanh sắp đến, đến lúc đó lòng vòng trong mê cung sớm muộn gì sẽ chạm mặt truy binh.

- Huyết Linh Nhi, ngươi đi tra xét xem có thể tìm được đường không.