Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Dị tộc nhỏ gầy trợn to mắt, tốc độ này khủng bố như vậy, hắn có chạy gãy chân cũng đuổi theo không kịp.
Lục Ly bay một khoảng cách thì khống chế Thánh Sơn ngừng lại, theo sau chui ra ngoài, bay nhanh hướng Hắc Hồ Sơn.
Hắc Hồ Sơn rất dễ tìm, tiêu phí hai ngày, Lục Ly tìm đến nơi. Ngọn núi này không quá to, nguyên ngọn núi đều là nham thạch màu đen. Bề ngoài trông giống một con hồ ly màu đen nên mới được đặt tên là Hắc Hồ Sơn.
Lục Ly vòng quanh núi mấy vòng, xác định xung quanh không có võ giả ẩn nấp, hắn lập tức lao đi miệng núi, bên kia có một sơn động, rõ ràng là lối vào.
Đi vào cửa hang, Lục Ly dọc theo đường núi, không đi bao lâu liền trông thấy một cánh cửa lớn, nhưng cửa đã bị phá vỡ.
Vào trong đại điện, bên trong một mảnh hỗn độn, rất nhiều chỗ đều bị đánh nát, một ít vách tường bị đào ra cái hố to, hẳn là mấy thứ như dạ minh châu gắn trên tường bị moi ra.
Đi tiếp, dọc đường đều là đại điện, hành lang thiên điện, nhưng đều đổ nát, bị đào rỗng, rất nhiều thần văn đều bị hủy. Nơi này bị phát hiện thời gian dài như vậy, vô số cường giả đi vào sưu tầm nên như vậy là bình thường.
“Huyết Linh Nhi, nhờ vào ngươi.”
Lục Ly lười đi tìm kiếm, nơi này có rất nhiều đại điện, giống như mê cung. Lục Ly lòng vòng một hồi thì choáng váng, chẳng bằng khiến Huyết Linh Nhi đi tra xét.
Huyết Linh Nhi chỉ cần đi tra xét một lúc, thần văn chỗ nào không bị phá hỏng thì trong đại điện chắc chắn sẽ có trọng bảo, thần văn bị phá thì không cần đi vào tìm.
Sự thực chứng minh, biện pháp đó của Lục Ly cực kỳ có hiệu quả, cũng rất chuẩn xác.
Chỉ mất nửa ngày Huyết Linh Nhi đã đưa tin về, Huyết Linh Nhi điều tra nơi này một lần, chỉ tìm được hai đại điện thần văn còn chưa bị phá vỡ, nếu không phá vỡ, bên trong tự nhiên là có báu vật.
Lục Ly đi theo Huyết Linh Nhi đi lòng vòng bên trong, cuối cùng đi tới một ngõ cụt. Nếu như là tình huống bình thường, người bình thường xem nơi này không có đường chắc chắn sẽ quay về, không biết nơi này còn có một đại điện ẩn giấu.
“Chủ nhân, chờ một chút!”
Huyết Linh Nhi tra xét giây lát, truyền lời lại:
“Nơi này không chỉ có thần văn phòng ngự cường đại, còn có sát trận, ước chừng ta cần thời gian nửa tháng mới có thể toàn bộ phá vỡ.”
“Không vội!”
Lục Ly ngồi xếp bằng tại chỗ tu luyện, thời gian nửa tháng qua trong nháy mắt, trong lòng hắn có chút mong đợi, không biết trong đại điện có cái gì?
Nửa tháng sau, bức tường đổ nát này đột nhiên sáng lên, tiếp đó xuất hiện một cánh cửa, Lục Ly chậm rãi đẩy mở, thần niệm vươn vào, phát hiện bên trong là một tiểu điện.
Trong tiểu điện hơi trống trải, không có nhiều đồ vật, Lục Ly chỉ trông thấy năm cái lu to, bên trong lu chứa chất lỏng màu lục, còn có vòng bảo hộ thần văn còn phong kín.
- Đây là thần dịch gì?
Lục Ly đi vào trong đại điện, nhìn chằm chằm vại nước một lúc, hắn ngẫm nghĩ rồi kêu Huyết Linh Nhi:
“Phá thần văn xem thử.”
“Đây chỉ là một tiểu thần văn, xong ngay!”
Huyết Linh Nhi truyền âm một câu, không lâu sau đã phá thần văn kia, mùi hương nồng nặc khuếch tán ra.
“Huyết Linh Nhi nhanh phong ấn thần văn!”
Mùi quá nồng, tương đương có vô số dược lực tỏa mùi, Lục Ly không muốn lãng phí, vội kêu Huyết Linh Nhi bố trí thần văn.
Loại tiểu thần văn này bố trí rất nhanh, một lát sau một màn hào quang sáng lên, tiếp đó hương vị biến mất. Lục Ly cũng không xem, thu năm cái lu vào nhẫn không gian.
Tìm kiếm một vòng trong tiểu điện, xác định không có thứ gì khác, Lục Ly khiến Huyết Linh Nhi đi phá vỡ đại điện khác.
Đại điện kia nằm ở tận cùng lòng đất, thần văn vô cùng cường đại, phá giải hơn một tháng, Huyết Linh Nhi rốt cuộc phá mở thần văn.
Vèo!
Lục Ly còn chưa lao vào cửa lớn, một luồng gió nhẹ thổi qua, một bóng người lao nhanh vào điện.
- Muốn hái trái?
Lục Ly giận tím mặt, trong tay Ấn Thạch ghi lại cảnh này, theo sau lập tức thả ra bí thuật linh hồn.
- A!
Sức chiến đấu của võ giả không cường đại, sức chiến đấu cỡ cấp Đế bình thường, thoáng chốc trúng chiêu, tốc độ giảm đi, vẻ mặt thống khổ.
Lục Ly sải bước đi, mắt lạnh khóa chặt người này nói:
- Ngươi dám cướp báu vật của ta? Ngươi muốn chết sao?
- Hừ, ngươi dám ra tay trong Phi Tiên Giới?
Đó là một người đầu nhọn như vỏ trái bắp, hắn đùa cợt nhìn Lục Ly nói:
- Ta nhất định sẽ báo việc này cho Huyền Vũ Phủ, đến lúc đó ngươi chết chắc!
- Cướp báu vật của ta mà còn đương nhiên quá nhỉ?
Lục Ly cầm Ấn Thạch nói:
- Hình ảnh vừa rồi bao gồm hiện tại đã bị ta ghi lại, dựa theo luật thép của Phi Tiên Giới, dù ta bị thương nặng ngươi thì Huyền Vũ Phủ sẽ không truy cứu ta. Có xéo không? Không xéo đi thì ta phế ngươi!
Võ giả kia rụt đầu lại, nghiến răng nói:
- Coi như ngươi giỏi!
Võ giả chạy mất, Lục Ly đi vào trong đại điện, khiến Huyết Linh Nhi lập tức đóng kín thần văn đại điện này, tránh cho còn có người xông vào.
Cấp Đế vừa rồi rất kỳ dị, không có bất cứ tiếng động, Lục Ly không nhận ra, cấp Đế này đã xuất hiện ở bên cạnh hắn. Nếu như bị người này đánh lén, hơn nữa sức tấn công của người này đủ mạnh thì có lẽ vừa rồi Lục Ly đã chết.
Mấy trăm chủng tộc, rất nhiều đều có thiên phú thần thông, trong tinh vực này vực nếu coi thường kẻ địch, sợ là chết như thế nào cũng không biết.
Đại điện rất lớn, bên trong đặt rất nhiều thần binh lợi khí và báu vật, Lục Ly nhìn thoáng qua lại rất nhanh bĩu môi, nơi này thoạt nhìn có nhiều báu vật, chất mấy đống, nhưng không phải bảo bối hàng đầu, chỉ có một ít thần binh thần giáp thông thường, không có một món đế binh.
- Hưm? Bên kia có ba cái hộp?
Lục Ly nhìn lướt qua, thấy trong góc có mấy cái hộp, hắn vội vàng đi qua, trong hộp đều có thần văn, nhưng Huyết Linh Nhi lướt qua liền mở ra.
- May thật!
Lục Ly mở ba cái hộp ra, trong lòng có chút an ủi, bên trong đựng đế binh, một món binh khí, một món chiến giáp, còn có một hạt châu.
Lục Ly thu tất cả thần binh lợi khí, theo sau tìm tòi toàn bộ đại điện, xác định không có báu vật thì ra ngoài.