Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly truyền âm nói:
- Huyết Linh Nhi, Thánh Sơn có thể biến nhỏ không? Nếu có thể khống chế biến nhỏ thì thu nhỏ nó lại, tiếp đó khống chế bay về phía tây.
- Được!
Huyết Linh Nhi truyền âm một câu, theo sau Thánh Sơn rung mạnh, cả tòa núi thân sáng lên một luồng sáng vàng, Thánh Sơn thu nhỏ với tốc độ mắt thường có thể thấy, chỉ vài giây đã to cỡ đầu người.
- Cái này!
- Làm sao có thể!
- Chủ Thần ở trên trời, Thánh Sơn, Thánh Sơn...
Bốn phía thoáng chốc một mảnh xáo động, tất cả hoàng tộc Ma Uyên rung động trợn mắt há hốc mồm. Thánh Sơn to như vậy, phạm vi vạn dặm, hiện tại biến thành cỡ đầu người? Vị trí chỗ Thánh Sơn xuất hiện một lỗ đen xấu xí, giống như một vết sẹo trên da người, thoạt trông đặc biệt xấu xí.
- Phụt!
Trước mắt Quang Thánh Tổ tối đen, phun ra một ngụm máu, thân thể run lên suýt rớt xuống. Hoàng tộc bình thường không hiểu điều này có ý gì, hắn thì biết rất rõ. Thánh Sơn đã bị Lục Ly khống chế, chí bảo của tộc quần bọn họ bị một nhân tộc bắt lấy.
- Quang Thánh Tổ!
Mấy Ma Tôn lập tức sợ hãi bay đi, vây quanh Quang Thánh Tổ nâng hắn dậy. Quang Thánh Tổ phất tay, hắn hít một hơi thật sâu, lau miệng, thần niệm của hắn quét qua, khóa chặt Lục Ly trong Thánh Sơn.
Tuy Thánh Sơn này biến nhỏ nhưng bên trong tự thành một giới, Lục Ly không thu nhỏ, không gian trong Thánh Sơn rất to.
Quang Thánh Tổ tập trung vào Lục Ly, trầm ngâm giây lát, nói:
- Càn Ly, ta có thể nói chuyện một bữa với ngươi được không? Chỉ cần ngươi để lại Thánh Sơn, ngươi muốn cái gì đều có thể bàn lại.
Lục Ly vẫn còn ngồi xếp bằng trong Thiên Trì, khóe môi lộ ra nụ cười nhẹ, truyền âm ra:
- Ta muốn Càn Tinh cũng được?
- Có thể!
Quang Thánh Tổ cơ hồ không có bất cứ do dự liền đồng ý, đừng nói một Càn Tinh, dù muốn tất cả mỹ nữ của hoàng tộc thì hắn đều có thể đưa cho Lục Ly. Một ít mỹ nữ có đáng gì? Trăm năm sau mỹ nữ sẽ liên tục trưởng thành, Càn Tinh đúng là một thiên tài tuyệt đỉnh, Thánh Uyên không thiếu thiên tài, chỉ cần có Thiên Trì thì thiên tài sẽ không ngừng sinh ra.
- Vậy ta muốn ngươi tự sát cũng được sao?
Lục Ly lại truyền âm hỏi:
- Ta muốn tất cả Ma Tôn các ngươi tự sát đều được?
- Ta có thể tự sát!
Quang Thánh Tổ truyền âm khiến Lục Ly một lần nữa bị bất ngờ, hắn nói:
- Đa số Thánh Tổ của Thánh Uyên chúng ta tự sát cũng được, chỉ cần để lại một Thánh Tổ là được. Thậm chí ta có thể đồng ý với ngươi, đại quân của Thánh Uyên lập tức rút khỏi Trung Vương Giới, chúng ta sẽ hủy tất cả đường hầm. Những đường hầm này đều là tiêu phí mấy chục vạn năm mới đánh thông hàng rào không gian, cho nên ngươi yên tâm... chỉ cần đường hầm bị hủy thì ít nhất trong mấy chục vạn năm, Thánh Uyên chúng ta không cách nào tiến công Tam Trọng Thiên.
- A?
Trong lòng Lục Ly giật nảy mình, hắn tuyệt đối không ngờ Quang Thánh Tổ đưa ra điều kiện hậu đãi như vậy, chỉ để lại một Thánh Tổ, tất cả Thánh Tổ khác đều có thể tự sát? Thậm chí rút hết đại quân trong Tam Trọng Thiên?
Lục Ly đánh giá thấp tầm quan trọng của Thánh Sơn đối với Ma Uyên, Thánh Sơn quan trọng hơn tất cả. Đám người Quang Thánh Tổ chết không đáng lo, chỉ cần có Thánh Sơn thì về sau có thể liên tục không ngừng sinh ra Thánh Hoàng, nếu không có Thánh Sơn, không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì Ma Uyên bộ tộc chắc chắn sẽ từng bước biến yếu, vĩnh viễn khó sinh ra Thánh Hoàng, cuối cùng từ từ tiêu vong.
Lục Ly trầm ngâm giây lát, hắn truyền âm nói:
- Chuyện đàm phán sẽ nói sau, ta muốn đi Tam Trọng Thiên, ngươi mở đường đưa ta đi Tam Trọng Thiên, cũng là đến Trung Vương Giới!
- Không được!
Lần này Quang Thánh Tổ không chút do dự, chém đinh chặt sắt nói:
- Ngươi không được đi đâu hết, vừa rồi ta đã hạ lệnh phong tỏa tất cả đường hầm nối với Tam Trọng Thiên, ngươi muốn mang theo Thánh Sơn rời khỏi Thánh Uyên? Chuyện đó tuyệt đối không thể nào!
Quang Thánh Tổ không ngốc, có thể tu luyện đến cấp bậc Thánh Tổ thì không ngốc chút nào. Quang Thánh Tổ biết rõ Lục Ly đi Tam Trọng Thiên, Thánh Sơn có lẽ sẽ biến thành Thánh Sơn của Tam Trọng Thiên. Mặc kệ bất kỳ tình huống gì, Thánh Sơn tuyệt đối không thể rời đi Thánh Uyên, dù sao Lục Ly không dám ra ngoài, hắn có thể mang theo Thánh Sơn bay đi đâu?
- Vậy là không bàn được?
Giọng Lục Ly trở nên lạnh, hắn cười nhạt truyền âm nói:
- Ngươi có tin là ta khống chế Thánh Sơn nổ tung? Ngươi có tin là ta khống chế Thánh Sơn đánh chết tất cả Ma Uyên bộ tộc các ngươi không?
- Không nổ được!
Quang Thánh Tổ rất chắc chắn nói cho Lục Ly:
- Thánh Sơn không thể bị hủy, đừng nói với thực lực hiện tại của ngươi, cho dù cường đại gấp trăm lần đều không thể phá hủy. Ngươi đánh chết tộc nhân chúng ta? Ngươi mà dám ra đây thì chúng ta sẽ nháy mắt chấn chết ngươi. Cho nên, vì tốt cho ngươi, tốt cho chúng ta, ta nghĩ mình nên bàn lại.
- Uy hiếp ta? Vậy khỏi bàn nữa!
Lục Ly cười một tiếng, sau đó lập tức truyền âm với Huyết Linh Nhi:
- Khống chế Thánh Sơn đi, trực tiếp bay hướng tây!
Oong!
Thánh Sơn rung lên, theo sau hóa thành một luồng sáng bay hướng phương xa, tốc độ nhanh dọa người, nháy mắt bay đi nghìn vạn dặm xa, tốc độ ước chừng mau hơn Ma Tôn gấp chục lần.
- A a a!
Quang Thánh Tổ ngửa mặt lên trời gầm lên ba tiếng, râu tóc dựng đứng, trên người sát khí cuồn cuộn, đôi mắt đỏ máu, giống như người điên. Hoàng tộc ở bốn phía sợ tới mức vội vàng quỳ trên mặt đất, khủng hoảng không thôi, sợ Quang Thánh Tổ nổi giận xé xác tất cả hoàng tộc.
Vù vù vù!
Qua đủ thời gian một nén hương, Quang Thánh Tổ mới bình tĩnh lại, hắn khép mắt lại nghỉ ngơi giây lát, nói:
- Càn Hổ, ngươi lập tức đi Trung Vương Giới thỉnh mấy vị Thánh Tổ trở về hết, ngươi đừng nói gì, chỉ bảo Thánh Sơn có biến. Càn Cổ, ngươi phát động tất cả con dân, một đường truy tung sưu tầm Thánh Sơn, tuyệt đối đừng để Thánh Sơn biến mất trong tầm nhìn của chúng ta. Càn Thích, ngươi phong tỏa phạm vi trăm vạn dặm xung quanh, bất cứ con dân không được ra vào!
Quang Thánh Tổ liên tục hạ mấy mệnh lệnh, theo sau thân thể hóa thành một luồng sáng bay hướng tây, rõ ràng là đuổi theo Thánh Sơn.