Bất Diệt Long Đế

Chương 4020: Mạnh mẽ




Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Khi mưa kiếm khủng bố này đâm xuống, tất cả Ma Tôn đều cảm giác linh hồn rung động, bọn họ cảm giác nếu bị mưa kiếm này đâm trúng thì sẽ không còn lại mẩu vụn.

Khiến bọn họ không ngờ là ma kiếm đâm vào Thiên Trì nhưng chỉ có thể đi vào hơn trăm trượng, sau đó tất cả kiếm đen hao hết năng lượng. Thiên Trì sâu vạn trượng, Lục Ly thì ở đáy ao.

- Cùng nhau công kích!

Một Ma Tôn hét to một tiếng, tất cả Ma Tôn đều bắt đầu công kích, mỗi người một thần thông, chỉ cần có thể đánh chết Lục Ly, thủ đoạn gì đều có thể dùng.

Quang Thánh Tổ cũng không có phản đối, lúc trước không cho đám Ma Tôn ra tay vì sợ hủy đi Thiên Trì. Hiện tại Thiên Trì có đại trận phòng ngự mạnh như vậy, chính hắn còn không hủy được thì sao đám Ma Tôn này có thể phá hủy? Hiện tại cho dù phá hư pháp trận của Thiên Trì cũng quyết phải đánh chết Lục Ly, nếu không thì Thánh Sơn sẽ ra chuyện lớn.

Một đám cường giả Ma Uyên điên cuồng tiến công, các loại thần thông được thả ra, đầy trời đều là các loại công kích khủng bố, uy áp cường đại đè xuống, bầu trời vỡ nát, tiếng gió rít sắc nhọn xuyên kim nứt đá, khủng bố lạ thường.

Chỉ tiếc...

Mặc kệ là công kích linh hồn hay công kích vật lý, hoặc là thần thông kỳ dị, tất cả công kích đều bị Thiên Trì ngăn trở. Cảm giác Thiên Trì giống như tấm chắn mạnh nhất thiên hạ, không cách nào phá hủy, không cách nào phá vỡ.

Nắm đấm đánh mạnh vào nước!

Quang Thánh Tổ tức hộc máu, cùng với thời gian chậm rãi trôi, Thánh Sơn lay động càng lúc càng mãnh liệt, lúc trước chỉ rung nhẹ, giờ thì lắc trái lắc phải. Giống như là có một người khổng lồ ôm Thánh Sơn rung lắc.

- Tiếp tục công kích!

Quang Thánh Tổ trầm giọng quát một tiếng, mang theo một đám Ma Tôn tiếp tục công kích, bọn họ công kích hơn nửa canh giờ, bọn họ thả ra các loại công kích, suy nghĩ các loại biện pháp, cuối cùng đều chịu bó tay. Bọn họ không cách nào phá tan phòng ngự nước của Thiên Trì, không thể tạo thành tổn thương gì cho Lục Ly.

- Mạnh mẽ!

Lục Ly ở bên dưới nhìn mà giật mình, trên mặt tràn ngập nét vui mừng. Thánh Sơn này quả nhiên mạnh, vượt ngoài sức tưởng tượng của hắn. Lục Ly vốn vô cùng lo lắng bị Quang Thánh Tổ phát hiện, hắn sẽ nháy mắt bị giết, nhưng không ngờ Quang Thánh Tổ bó tay với Thánh Sơn, Thiên Trì.

Lục Ly hỏi:

- Huyết Linh Nhi, còn cần bao lâu?

Trong đầu hắn suy nghĩ sau khi bắt lấy Thánh Sơn thì hắn sẽ đi đâu? Chắc chắn không thể ở Thánh Uyên rồi, phỏng chừng đám người Nguyên Thánh Tổ sẽ trở về ngay. Nguyên Thánh Tổ cường đại như vậy, lỡ như có biện pháp khống chế Thánh Sơn thì sao? Cho nên còn cần cố gắng nhanh chóng rời đi.

Vấn đề là, hiện tại hắn ở trong Thánh Uyên nên đi kiểu gì? Nếu về Tam Trọng Thiên thì sao?

Huyết Linh Nhi truyền âm:

- Chủ nhân, còn cần một ít thời gian, có lẽ cần khoảng nửa ngày. Nhưng chủ nhân yên tâm, thần trận phòng ngự của Thiên Trì đã bị ta mở ra, đám cường giả Ma Uyên này không tổn thương ngươi được. Đừng nói mấy tên này, tăng thêm gấp đôi đều vô dụng. Thiên Trì là trung tâm của Thánh Sơn, thần trận phòng ngự của Thiên Trì nhờ cậy lực lượng nguyên tòa Thánh Sơn, bọn họ công kích Thiên Trì tương đương với oanh kích Thánh Sơn, trừ phi Thánh Sơn bị đánh nát, nếu không thì không ai có thể thương tổn ngươi!

- Tốt!

Lục Ly hoàn toàn an tâm, hắn ngồi xếp bằng ở đáy ao, suy nghĩ con đường phía sau nên đi như thế nào, tuy rằng luyện hóa Thánh Sơn đã là việc không có gì bất ngờ, nhưng con đường về sau vẫn khó đi.

Thời gian trôi qua nhanh, một canh giờ sau, sắc mặt Quang Thánh Tổ rất khó xem, bởi vì vô luận hắn công kích cỡ nào, suy nghĩ đủ các cách vẫn không thể tổn thương Lục Ly chút xíu nào. Hơn nữa lúc này Thánh Sơn rung lắc kịch liệt, dường như tùy thời có thể sụp đổ, hoặc là đột ngột nhô lên từ mặt đất phá không mà đi.

Hai canh giờ sau, Quang Thánh Tổ đã tuyệt vọng, hắn biết sắp xảy ra chuyện lớn. Bởi vì... Thánh Sơn đã bay lên khỏi mặt đất, chậm rãi dâng lên cao, cách mặt đất mấy trượng rồi.

Không chỉ riêng là Quang Thánh Tổ, tất cả Ma Tôn, bao gồm mấy vạn hoàng tộc đều luống cuống. Thánh Sơn là Thánh Địa của bọn họ, là hồn của Ma Uyên, nếu Thánh Sơn bay đi thì con dân Ma Uyên cũng mất cả hồn.

- Tại sao sẽ phát sinh chuyện như vậy?

- Tại sao Thánh Sơn bay lên? Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

- Hỡi Tổ Thần vĩ đại, thỉnh người buông xuống đi, Thánh Sơn sắp xảy ra chuyện, Thánh Sơn của chúng ta sắp bay đi!

- Quang Thánh Tổ ở bên trên mà tại sao không ngăn cản? Nhiều đại nhân đều ở trên đó, bọn họ đang làm cái gì?

- Ông trời, tại sao sẽ như vậy?

Tất cả hoàng tộc đều ngây ra, không hiểu sao sẽ phát sinh chuyện như vậy, Thánh Sơn mà bọn họ cư trụ bay khỏi mặt đất, đã bay lên cao hơn mười trượng. Một tòa núi to như vậy, một tổ địa dựng dục Ma Uyên bọn họ vậy mà bay lên, xem bộ dạng có lẽ sẽ bay mất, tất cả hoàng tộc trông thấy biểu cảm buồn bã trên mặt Quang Thánh Tổ, nhìn thấy sợ hãi trong mắt các Ma Tôn.

Thời gian lại qua hai canh giờ, Thánh Sơn đã bay lên cao trăm trượng, Quang Thánh Tổ và mười mấy Ma Tôn công kích hai canh giờ, nhưng vẫn không có ý nghĩa gì, bọn họ căn bản không phá mở được Thiên Trì, càng không cách nào thương tổn Lục Ly.

Mà vào thời khắc này, Huyết Linh Nhi rốt cuộc truyền âm:

- Chủ nhân, không cô phụ kỳ vọng của ngươi, đã lấy Thánh Sơn vào tay, hiện tại ta cơ bản có thể khống chế.

- Làm tuyệt lắm!

Lục Ly mừng rỡ, truyền âm hỏi:

- Thánh Sơn này có thủ đoạn công kích không? Đánh chết Ma Tổ này cho ta!

- Có!

Huyết Linh Nhi rất khẳng định nói, nhưng câu tiếp theo làm nụ cười còn chưa nở trên mặt Lục Ly đông lại:

- Nhưng... hiện tại ta không hiểu, thần trận trong này rất phức tạp, ta còn cần lần mò rất nhiều năm, ta hiện tại chỉ có thể khống chế bay và phòng ngự.

- Tiếc thật.

Lục Ly khe khẽ thở dài, theo sau hắn có chút đau đầu, bởi vì trong mấy canh giờ này hắn vẫn chưa suy nghĩ rõ ràng làm sao thoát thân, nhưng tóm lại rời khỏi chỗ này trước, từ từ nghĩ biện pháp sau.