Bất Diệt Long Đế

Chương 4004: Một góc núi băng




Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Trở lại Thánh Không Đảo, Thiên Tội Chân Nhân đi vào tòa đạo quan kia, tìm được ấn ký đó. Thiên Tội Chân Nhân dứt khoát hủy ấn ký, tiếp đó yên lặng chờ đợi.

Thiên Tội Chân Nhân đợi nửa canh giờ, linh khí thiên địa ở bốn phía đột nhiên động, nhanh chóng tụ tập tới chỗ của hắn.

Thiên Tội Chân Nhân vào thời khắc này kích động đến mức thân thể run run, cường giả thần bí kia không chết, sắp ngưng tụ phân thần ra mặt.

Thiên địa nguyên khí không ngừng tụ tập, giữa không trung chậm rãi ngưng tụ một hình người, hình người rất mơ hồ, không thấy rõ bộ dáng cụ thể, cũng phân không rõ nam nữ, chỉ có thể nhìn thấy hình người. Hình người này hình thể không lớn, thoạt trông có chút gầy guộc.

Thiên Tội Chân Nhân trông thấy bóng người mơ hồ này thì cực kỳ kích động, bởi vì năm đó cũng là như vậy, giống y như đúc. Bóng người này không có hơi thở quá mạnh, giống như năm xưa.

Năm đó Thiên Tội Chân Nhân còn chưa đột phá Thánh Hoàng, khi đối diện người thần bí này có cảm giác như ngước nhìn núi cao, hiện tại hắn cũng giống như vậy. Cảm giác bóng người này giống như là một ngọn núi lớn, một ngọn núi mà vĩnh viễn không cách nào vượt qua

- Ân nhân rốt cuộc mạnh cỡ nào? Vượt qua cấp bậc Thánh Hoàng? Trên Thánh Hoàng là cái gì? Chẳng lẽ là Tiên Nhân chân chính sao?

Thiên Tội Chân Nhân trong đầu vụt qua mấy ý niệm, hắn rất nhanh phản ứng lại, cung kính hai đầu gối quỳ xuống, cúi xuống thật sâu. Nếu người ngoài nhìn thấy cảnh này phỏng chừng toàn bộ Tam Trọng Thiên đều sẽ khiếp sợ, Thiên Tội Chân Nhân là Chí Tôn nhân tộc.

Thiên Tội Chân Nhân quỳ xuống không chỉ bởi vì cường giả thần bí có ơn với hắn, càng quan trọng hơn là vì thực lực của người này. Thiên Tội Chân Nhân tự cảm thấy mình khá mạnh trong cảnh giới Thánh Hoàng, nhưng ở trước mặt người thần bí thì hắn giống như một đứa con nít, không khơi dậy chút chiến ý nào nổi.

Thiên Tội Chân Nhân phi thường cung kính nói:

- Bái kiến ân nhân!

Người thần bí trầm mặc giây lát, truyền lời:

- Thiên Tội, tìm ta có chuyện gì?

Giọng của người thần bí vẫn trung tính như lúc trước, phân không rõ nam nữ. Nghe thấy câu hỏi, Thiên Tội Chân Nhân càng thêm kích động, lại lần nữa vái nói:

- Đại nhân, nhiều lời tiên tri năm xưa của người đều ứng nghiệm. Nhưng hiện tại Tam Trọng Thiên gặp một hạo kiếp to lớn, bên Ma Uyên xuất hiện bốn cường giả cấp Thánh Hoàng, với năng lực của ta hoàn toàn không ngăn được. Hiện tại Tam Trọng Thiên sắp bị diệt tới nơi, ức vạn vạn con dân đều sinh hoạt trong nước sôi lửa bỏng, xin đại nhân chỉ cho chúng ta một con đường sáng!

Thiên Tội Chân Nhân không yêu cầu cường giả thần bí ra tay, dù sao trước giờ người này không ra tay, mạo muội yêu cầu thì không tốt. Mỗi người đều có ý tưởng của mình, không muốn ra sức thì cố bắt ép cũng vô ích.

Cường giả thần bí trầm mặc, qua thời gian một nén hương hắn mới nói:

- Chúng ta biết tình huống của Tam Trọng Thiên, nhưng chúng ta không thể ra tay!

Người thần bí chỉ nói hai câu, bên trong bao hàm rất nhiều thâm ý.

Chúng ta? Điều này đại biểu cường giả cấp bậc như người thần bí này không chỉ có một, có lẽ có hai người, thậm chí có rất nhiều người.

Trên Thánh Hoàng là cảnh giới gì, Thiên Tội Chân Nhân hoàn toàn không rõ ràng, giờ phút này trong lòng hắn vô cùng rung động. Cường giả cấp bậc như người thần bí không chỉ có một người, thoạt trông bọn họ có một đoàn thể? Hơn nữa bọn họ luôn chú ý tình huống của Tam Trọng Thiên.

Không thể ra tay!

Câu nói này hàm nghĩa càng sâu, câu nói này đại biểu bọn họ không phải không muốn ra tay, mà là không thể ra tay. Tại sao không thể ra tay? Nhất định là vì bị hạn chế, hoặc hay là có điều kiêng kỵ.

Ai có thể hạn chế cường giả cấp bậc như bọn họ? Ai có thể khiến bọn họ có điều kiêng kỵ? Chắc chắn là cường giả cùng cấp bậc, hoặc là thế lực càng mạnh hơn.

Đầu óc Thiên Tội Chân Nhân xoay chuyển nhanh, hắn trầm ngâm giây lát, vẫn không kiềm được tò mò hỏi thăm:

- Đại nhân, với thực lực của người thì còn có người có thể khiến đại nhân cố kỵ sao?

Người thần bí lắc đầu, thở dài:

- Thiên Tội, đại thế giới này không đơn giản như ngươi tưởng tượng, chúng ta từng giao hẹn không thể nhúng tay phân tranh của giới diện này, nếu trực tiếp tham gia thì nhân tộc của Tam Trọng Thiên có lẽ sẽ bị xóa sổ hoàn toàn. Cho nên chúng ta không can dự càng tốt hơn là chúng ta tham gia vào. Ít nhất... khi bên Ma Uyên chiếm ưu thế thì không dám không kiêng nể gì giết chóc, ngươi hiểu chưa?

- A!

Thiên Tội Chân Nhân nhớ lại trong khoảng thời gian này bên Ma Uyên cầm tù rất nhiều nhân tộc, nhưng không giết chết, cũng không biến bọn họ thành ma nô, lúc trước hắn không hiểu, hiện tại mới sực tỉnh ngộ. Xem ra bên Ma Uyên không dám không kiêng nể gì giết chóc là bởi vì có điều kiêng kỵ.

Đại thế giới này không đơn giản như ngươi tưởng tượng!

Câu nói này cũng phi thường có nội hàm, người thần bí quả nhiên bị hạn chế, không thể nhúng tay chiến đấu trong Tam Trọng Thiên, nếu không thì đám cường giả này chắc chắn đã sớm ra tay.

Tuy vẫn có rất nhiều nghi vấn, nhưng Thiên Tội Chân Nhân không dám hỏi nhiều, hắn chỉ có thể lại lần nữa vái, nói:

- Cầu xin đại nhân chỉ điểm một con đường sáng, ta hiện tại hoàn toàn không biết làm thế nào...

Người thần bí lại lần nữa trầm mặc, giây lát sau nói mấy chữ:

- Co cụm, phòng ngự, quấy rầy, chờ đợi!

- Ưm... co cụm, phòng ngự, quấy rầy, chờ đợi?

Thiên Tội Chân Nhân mờ mịt thì thào, ba từ đầu còn dễ hiểu, tinh anh nhân tộc rút về, tụ tập tại một chỗ phòng ngự, tiếp đó phái ra tiểu đội tinh anh đi khắp nơi quấy rối, khiến hậu phương Ma Uyên bất ổn.

Chờ đợi là có ý gì?

Đợi cái gì? Đợi Ma Uyên tự rút quân? Đợi cường giả đi ra? Hay đợi cái gì?

Ánh mắt Thiên Tội Chân Nhân mờ mịt nhìn người thần bí, người thần bí không nói chuyện.

Óc Thiên Tội Chân Nhân chợt lóe linh quang, hỏi:

- Đại nhân, người đang nói đến... Lục Ly?

Người thần bí không gật đầu, không lắc đầu, tạm dừng rồi nói:

- Có nhiều biến số, tất cả đều có thể, ta chỉ có thể nói cho ngươi, tiếp tục kiên trì, không đầy trăm năm sẽ có thay đổi.