Bất Diệt Long Đế

Chương 4003: Ra mặt




Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Bọn họ không có cơ hội truyền tống, cũng không có chiến thuyền, mãnh thú bay, chỉ có thể đi bằng hai chân.

Không nói đến dã ngoại có mãnh thú, cứ nói về tốc độ của bọn họ, có thể chạy nhanh hơn đại quân Ma Uyên không? Tất cả quân sĩ Ma Uyên được phái ra thì sức chiến đấu ít nhất đều có thể so sánh cường giả Tứ Kiếp. Tốc độ của cường giả Tứ Kiếp rất biến thái, đám bình dân đi bằng chân tuyệt đối không chạy lại bọn họ.

Cho nên giờ phút này Phi Hỏa đại lục phi thường thảm liệt, không khác gì địa ngục trần gian. Vô số tin cầu viện thông qua thám báo đưa lên, truyền đến chiến khu nam bộ, truyền vào tai đám cấp Đế, cũng truyền vào tai của Thiên Tội Chân Nhân.

Nhưng...

Tất cả cấp Đế đều trầm mặc, Thiên Tội Chân Nhân cũng không có bất cứ mệnh lệnh gì, chiến khu nam bộ tập thể im lặng, chỉ có thể trơ mắt nhìn Phi Hỏa đại lục bị Ma Uyên cướp bóc. Trơ mắt nhìn vô số con dân chết đi hoặc biến thành ma nô, trơ mắt nhìn Phi Hỏa đại lục bị chiếm đóng.

Rất nhiều cấp Đế phi thường thống khổ, cũng có cấp Đế đòi xuất chiến, không nói tới có thể ngăn chặn đại quân Ma Uyên, ít nhất có thể câu giờ, cho càng nhiều con dân trốn ra.

Nhưng Thiên Tội Chân Nhân không truyền mệnh lệnh xuống, khiến đám cấp Đế đều sợ. Không ai muốn chết, nếu chết có thể ngăn trở đại quân Ma Uyên, có thể thay đổi cục diện của Tam Trọng Thiên thì chết cũng không sao cả.

Nhưng bọn họ đi chịu chết, trừ có thể cứu chút ít con dân ra không có ý nghĩa gì.

Nếu có thể nhìn thấy hy vọng, ai đều sẽ không buông bỏ, vấn đề là hiện tại không thấy được hy vọng, tự nhiên phải nghĩ cho mình nhiều hơn. Mỗi cấp Đế đều có người nhà có sự nghiệp, nhiều cấp Đế có gia tộc rất lớn, nếu bọn họ chết thì gia tộc của bọn họ cũng sẽ mất đi cột trụ.

Nếu Tam Trọng Thiên không giữ được, tất cả cường giả đều phải suy nghĩ đường lui, rút khỏi Tam Trọng Thiên cũng là một con đường, tuy đi xa tha hương rất khổ, nhưng tốt hơn gia tộc diệt vong đúng không?

Không giữ được đại gia tộc như Tam Trọng Thiên, bọn họ cần nghĩ cách giữ lại tiểu gia tộc của chính mình, đi vào bí cảnh, đi tiểu giới diện khác, đi Nhị Trọng Thiên, thậm chí đi giới diện ở Nhất Trọng Thiên đều là một con đường. Chết muộn vẫn tốt hơn là chết sớm, sống mới có hy vọng.

Thiên Tội Chân Nhân trong khoảng thời gian này rất thống khổ!

Một đệ tử chết trận đã làm Thiên Tội Chân Nhân rất bi thương, quan trọng nhất là trong lòng hắn rất mê mang, cảm giác rất vô lực, hoàn toàn không biết nên làm sao bây giờ. Kỳ vọng của nhiều người Tam Trọng Thiên biến thành một ngọn núi lớn đè lên hắn, khiến hắn không thở nổi.

Hắn rất muốn đi liều một phen, chết trận cho rồi, sẽ không còn nhiều phiền não. Hắn sống lâu rồi, hắn không e ngại cái chết.

Lý trí nói cho hắn, hắn không thể xằng bậy, không thể xung động. Hắn nhất định phải chịu nhục, giữ lại thân hữu dụng này, hắn nhất định phải nghĩ tất cả các cách khống chế được cục diện, từ từ tính tiếp. Sống chết của ức vạn vạn con dân Tam Trọng Thiên nằm trong tay hắn, nếu hắn không nghĩ biện pháp thì toàn bộ giới diện đều sẽ bị chiếm đóng. Hắn sẽ là tội nhân của nhân tộc, sau khi chết không có mặt mũi đi gặp những anh linh của nhân tộc.

Vấn đề là...

Hắn có biện pháp gì? Hắn còn có thể làm cái gì? Đây là khiến điều khiến hắn thống khổ nhất, hắn trơ mắt nhìn vô số con dân chết đi, nhưng vô năng vô lực.

Thời gian rất nhanh qua đi hai tháng, đại quân Ma Uyên đặc biệt nhanh, bởi vì có cường giả Ma Tôn giả trực tiếp dẫn dắt đại quân cưỡi truyền tống trận của nhân tộc một đường quét qua.

Phi Hỏa đại lục hiện tại đã không có cường giả, đại gia tộc rút lui khỏi rất nhiều thành trì, cho nên truyền tống qua không có bất cứ áp lực, đều không gặp cường giả, quân đội nhân tộc ngăn chặn.

Như vậy thì tốc độ tiến quân tự nhiên sẽ nhanh, hơn một trăm Ma Tôn chia nhau dẫn dắt mấy trăm vạn quân đội, liên tục không ngừng truyền tống mà đi, một đám lĩnh vực bị chiếm cứ. Mỗi khi chiếm cứ chủ thành của một lĩnh vực là Ma Tôn sẽ chia ra một phần quân đội qua đó, quét qua bốn phương tám hướng, hoàn toàn chiếm cứ lĩnh vực này.

Nhưng khiến Thiên Tội Chân Nhân cùng vô số cấp Đế kinh ngạc là, nhiều nơi trên Phi Hỏa đại lục, vô số nhân tộc bị quân đội Ma Uyên đuổi theo kịp, nhưng một tháng gần đây những con dân nhân tộc không bị giết, cũng không thay đổi thành ma nô, mà là thành tù nhân, bị đại quân Ma Uyên cầm tù.

Cầm tù nhiều nhân tộc như vậy làm cái gì? Trước kia quân sĩ Ma Uyên mà gặp phải nhân tộc, hoặc là trực tiếp đánh chết, hoặc là cho biến thành ma nô, hiện tại nổi lòng tốt tha tính mạng cho những nhân tộc này?

Căn cứ thám báo tra xét, nhân tộc bị cầm tù không phải trên mấy nghìn vạn, mà là con dân nhân tộc trong khoảng thời gian gần đây bị cường giả Ma Uyên bắt gặp, chỉ cần không phản kháng, không công kích, bọn họ đều không tùy ý giết chóc, đa số nhân tộc giữ lại mạng sống.

Ma Uyên tuyệt đối sẽ không có lòng từ bi, bọn họ làm như vậy chắc chắn mưu đồ cái gì. Nhưng tạm thời đám con dân không phải chết, đây là chuyện tốt.

Thiên Tội Chân Nhân vẫn không truyền bất kỳ mệnh lệnh gì xuống, hơn nữa hắn còn rời khỏi Lẫm Huân Thành, một người truyền tống đi Tử Dương đại lục, lại bay trở về Thánh Không Đảo.

Thiên Tội Chân Nhân về Thánh Không Đảo không phải vì muốn trốn đi, cũng không muốn lấy báu vật gì đó, hắn trở về là muốn liên hệ một người.

Ân nhân của hắn, vị cường giả thần bí năm xưa đưa hắn và ba người Tử Vân Chân Nhân vào Thánh Không Đảo.

Năm đó cường giả kia để lại một ấn ký, ấn ký đến nay còn đó. Người thần bí còn để lại một câu nói, nếu có chuyện khẩn cấp có thể hủy đi ấn ký, nếu hắn ở gần liền có thể cảm ứng được, nhưng chỉ có thể dùng một lần.

Phía trước rất nhiều lúc Thiên Tội Chân Nhân muốn hủy ấn ký, nhưng cuối cùng cố kiềm nén. Giờ phút này là khoảnh khắc hắn tuyệt vọng, mờ mịt nhất, hắn vô cùng muốn được sự trợ giúp hoặc chỉ điểm của cường giả thần bí này.

Hơn sáu vạn năm trôi qua, cường giả thần bí này vẫn luôn không ra mặt, hắn cũng không xác định người đó còn sống hay không.