Bất Diệt Long Đế

Chương 3985: Niềm vui bất ngờ




Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Bên trong đám quả cầu đen này đều là năng lượng cường đại, có lẽ hắn có thể đánh nát, nhưng quả cầu năng lượng nổ thì sóng xung kích mạnh mẽ sẽ hất hắn rớt xuống dễ dàng.

Bùm!

Pháp tướng và quả cầu đen thứ nhất va chạm vào nhau, quả nhiên phát sinh vụ nổ lớn, không gian bốn phía bị xé rách, nếu không phải dưới đất có thiên địa thần văn cường đại thủ hộ, phỏng chừng ngọn núi này đã bị nổ sập.

Tuy Lục Ly cố gắng ổn định thân hình, nhưng không thể tránh khỏi bị đẩy lui mấy trăm trượng, mà giờ khắc này quả cầu đen thứ hai lại lăn xuống, phía sau có quả cầu đen liên tục lăn xuống.

- Lùi!

Lục Ly biết nếu hắn không lùi thì chờ đợi hắn sẽ bị nổ thành trọng thương, thậm chí sẽ bị nổ chết. Loại công kích này của Càn Cương quá bá đạo, rất thích hợp địa hình như ở đây, lợi hại còn hơn công kích băng tầng của Càn Lưu.

Lên núi khó, xuống núi thì nhanh, Lục Ly lắc người đã lui xuống, nhanh chóng tránh qua một bên. Một đám quả cầu đen lăn xuống dưới núi, thanh thế làm cho người ta sợ hãi.

Ầm!

- A!!!

Lúc này bên dưới đột nhiên có một Ma Tôn đi lên, trong phút chốc phản ứng không kịp bị quả cầu đen đụng vào, thoáng chốc bị nổ rớt xuống, hắn vô cùng u oán rống to:

- Càn Cương, chúng ta không oán không thù, tại sao ngươi muốn công kích hả?

Oong!

Đống quả cầu đen đột nhiên tan biến, Càn Cương cũng không ngờ rằng giờ phút này có Ma Tôn đi lên, hắn lập tức xuất hiện ngay tại chỗ, ngượng ngùng vuốt sống mũi, nhưng không giải thích. Địa vị của Càn Cương trong Ma Uyên rất cao, cho dù ngộ thương Ma Tôn này cũng không tính cái gì, Ma Tôn kia tối đa chỉ dám nói ngoài miệng.

- Đi!

Lục Ly lại xông lên, hắn không nghĩ ra cách phá giải quả cầu đen, nhưng hắn phải xông lên, hắn cần đánh yểm trợ cho Huyết Linh Nhi. Càng kéo dài thời gian càng dễ bị Càn Cương phát hiện.

Lục Ly quát to:

- Càn Cương, có ngon thì để ta tới gần thêm chút nữa, ta có thể bóp chết ngươi dễ như chơi! Ngươi chiếm cứ địa lợi thì là anh hùng hảo hán gì?

- Ha ha ha!

Càn Cương cười lớn nói:

- Được thôi, ngươi lên đi, ta cho ngươi tới gần một chút, xem ngươi làm sao giết ta?

Lục Ly sải bước vọt lên, trong tay lấy ra một số thứ kỳ lạ, đó là các món báu vật, thí dụ như một cây Cửu Bảo Liên Đăng xoay tròn quanh hắn, thí dụ như một cây quạt lông vũ lấp lánh thần quang.

Mấy thứ này đều không có tác dụng quá lớn, Lục Ly chỉ dùng để hấp dẫn Càn Cương chú ý. Chắc chắn Huyết Linh Nhi đang bố trí pháp trận thần văn, Lục Ly phải giúp Huyết Linh Nhi tranh thủ thời gian.

- Ha ha!

Càn Cương nhìn thấy Lục Ly lấy ra báu vật, vẻ mặt xem nhẹ, hắn còn lấy ra một linh quả ung dung nhai, biểu cảm châm chọc đến đỉnh.

Hai nghìn trượng, hai nghìn năm trăm trượng!

Càn Cương quả nhiên không công kích, Lục Ly chuẩn bị linh hồn chi kiếm, còn lấy ra Hào Giác, lại lên hai trăm trượng, lúc hắn đang chuẩn bị công kích thì Càn Cương lại biến thành hư ảnh, biến mất không còn dấu vết.

Bùm bùm bùm bùm!

Tiếp đó lại là một đám quả cầu đen đột nhiên xuất hiện, mang theo khí thế kinh thiên lăn xuống, Lục Ly liên tục thả ra công kích đánh nổ hai quả cầu, nhưng hắn một lần nữa bị chấn lui xuống. Cuối cùng hắn không còn cách nào, chỉ có thể lùi nhanh xuống, tránh sang một bên.

Giọng nói đùa cợt của Càn Cương vang lên:

- Tiếp tục lên đi chứ!

Lục Ly lộ biểu cảm rối rắm, nếu pháp trận thần văn của Huyết Linh Nhi vô dụng, có Càn Cương canh giữ ở bên trên thì Lục Ly không thể lên được, không có bất cứ cơ hội.

Đòn công kích quả cầu đen của Càn Cương trong địa thế ở đây thì không thể phá được. Cho dù sức chiến đấu ngang ngửa Càn Cương, miễn là hắn ở bên trên, cường giả ở dưới không bao giờ lên được. Quả cầu đen nổ tung cực kỳ khủng bố, còn liên tục không ngừng lăn xuống, có thể chịu đựng vài quả cầu, ngươi có thể chịu đựng mấy chục, trên trăm cái không? Ước chừng Càn Cương có thể thả ra vô tận, ai có thể đi lên?

Lục Ly không có nghỉ ngơi, tiếp tục đi lên, tốc độ của hắn thả chậm, như vậy có thể câu giờ nhiều hơn. Một canh giờ nói dài thì rất dài, nói ngắn thì cũng ngắn, liên tục trùng kích khoảng mười lần, phỏng chừng Huyết Linh Nhi thành công bố trí.

Lần thứ ba không có gì ngoài ý muốn xảy ra, thất bại, Lục Ly còn bị thương.

Không phải Lục Ly không thể lùi nhanh xuống, hắn cố ý bị thương, vì tê liệt Càn Cương, vì khiến Càn Cương ‘vui vẻ’, vì khiến Càn Cương đặt sự chú ý vào hắn chứ không phải lòng đất.

Lục Ly còn chửi lộn với Càn Cương. Càn Cương nhìn thấy Lục Ly bị thương, có chút hưng phấn, khiêu khích Lục Ly tiếp tục đi lên.

Lục Ly ăn mấy viên dược chữa thương, nghỉ ngơi thời gian nửa nén hương, dường như ‘không nhịn được’ lại xông lên, lần này hắn thả ra Trật Tự Thần Liên liên tục công kích quả cầu đen, đánh nát bốn cái, nhưng hắn cũng bị chấn lui xuống, tình trạng vết thương càng nặng một chút.

- Ha ha ha!

Càn Cương rất vui vẻ, cười to không thôi, hắn cho rằng Lục Ly càng giống như tên hề, hắn ở dưới sân khấu ném đồng tiền, khiến tên hề lăn lộn dưới đất chọc hắn cười.

- Nhãi ranh Lục Ly!

Tra xét được Lục Ly ăn dược chữa thương ngồi xếp bằng trên mặt đất chữa thương, Càn Cương tiếp tục khiêu khích nói:

- Còn dám đi lên không?

Lục Ly tức giận mở mắt ra nói:

- Con ngoan Càn Cương, ngươi chỉ biết một chiêu công kích này sao? Có ngon thì thả ra công kích khác ngăn trở ta xem?

- Có gì không dám?

Dường như Càn Cương sợ Lục Ly không dám lên, hào sảng nói:

- Được rồi, ngươi lên đây đi, lần này ta không thả ra Hắc Nguyên Cầu!

- Tốt, ngươi chờ đấy, xem lần này ta có đi lên làm chết ngươi không!

Lục Ly tức giận rống to một tiếng, nhắm mắt ngồi xếp bằng chữa thương.

Lần này chữa thương mất khoảng một nén hương, hắn lại lần nữa đứng lên. Chờ Lục Ly xông đến khoảng cách hai nghìn năm trăm trượng thì Càn Cương biến mất, theo sau trên đỉnh đầu Lục Ly xuất hiện những bàn tay to màu đen, những bàn tay liên tục vỗ xuống như Thái Sơn đè đầu.

Bùm!

Lục Ly chỉ chống đỡ giây lát thì thua, thân thể lăn xuống, bị thương nặng hơn nữa.