Bất Diệt Long Đế

Chương 3983: Mặt dày vô sỉ




Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Hắn nổi giận đùng đùng lườm Lục Ly mấy cái, hắn đứng lên đi vòng quanh, ngoái đầu nhìn Tinh đại nhân, thấy khóe môi nàng hơi cong lên, hắn đột nhiên tỉnh ngộ lại.

Phép khích tướng của Lục Ly quá lợi hại, hiện tại Càn Cương chiếm cứ địa lợi, chiếm môi trường chiến đấu mạnh hơn thì tại sao phải đi xuống đánh với Lục Ly? Chiến đấu thật sự là không cần biết mưu kế gì, có thể thắng là bản lĩnh. Nếu như là chiến đấu chân thực, đánh mất lý trí, sơ sẩy một cái là chết ngay.

Càn Cương có thể tu luyện đến cảnh giới hiện tại tự nhiên là người thông minh tuyệt đỉnh, rất nhanh bình tĩnh lại. Càn Cương không nói nhiều với Lục Ly, ngồi xếp bằng tại chỗ, không quan tâm gì nữa. Lục Ly đi lên thì hắn sẽ chặn lại, không lên thì tùy, về sau còn nhiều cơ hội trả thù Lục Ly.

Càn Cương biết rõ nếu cho Lục Ly đi vào Thiên Trì tu luyện, không chừng thực lực rất nhanh sẽ tăng mạnh, đến lúc đó muốn trả thù Lục Ly sẽ càng khó khăn.

Lục Ly cũng không có tiếp tục nói nhảm, nếu Càn Cương không mắc câu thì nói cái gì đều không có ý nghĩa. Hắn tiếp tục ngồi xếp bằng chờ đợi, so đấu kiên nhẫn với Càn Cương, cũng tìm kiếm cơ hội.

Nơi này cheo leo như phía trước, trọng lực mạnh gấp mười lần, cộng thêm Càn Cương rất có thể mạnh hơn Càn Lưu vài phần. Cho nên nơi này nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì Lục Ly tuyệt đối lên không nổi. Hắn tối đa chỉ có một lần cơ hội đi lên, hắn đang chờ đợi cơ hội này.

Huyết Linh Nhi luôn tra xét, Lục Ly suy nghĩ một hồi truyền âm hỏi:

- Huyết Linh Nhi, ngươi có biện pháp bố trí một ít thần văn ảnh hưởng Ma Tôn kia không?

- Có chút khó khăn!

Huyết Linh Nhi thành thực nói:

- Thiên địa thần văn ở đây rất cường đại, bố trí trong thiên địa thần văn thì siêu khó khăn, bởi vì thần văn ở đây có lẽ sẽ bài xích. Ta thử xem, cố gắng hết sức bố trí thử!

- Ngươi không cần bố trí thần văn đặc biệt cường đại!

Lục Ly suy nghĩ một hồi rồi bổ sung thêm:

- Ngươi chỉ cần quấy nhiễu hắn là được, cho ta đi lên là được, không cần giết chết hắn, ta chỉ muốn đi lên mà thôi.

- Hiểu rõ, ta cố gắng!

Huyết Linh Nhi truyền âm một câu, sau đó im lặng xuống. Lục Ly biết khi không nắm chắc Huyết Linh Nhi sẽ không hứa, nếu nàng nói có thể bố trí thành công thì hy vọng rất lớn.

Thời gian trôi qua nhanh, nháy mắt ba ngày đã qua, Càn Cương không có bất cứ động tĩnh, Lục Ly vẫn luôn không tìm được cơ hội, hắn cũng không có mạo muội hành động.

Ngày thứ tư, trên núi có thêm một Ma Tôn, rõ ràng là từ bên Càn Lưu. Lục Ly không bận tâm. Còn có bốn danh ngạch, hắn còn có cơ hội. Đương nhiên cho dù hắn để ý cũng không có ý nghĩa, bởi vì hắn không lên được.

Bây giờ Lục Ly đặt hy vọng lên người Huyết Linh Nhi, chỉ chờ Huyết Linh Nhi bố trận thành công, đến lúc đó hắn sẽ có một tia hy vọng. Không phải Lục Ly muốn đánh bại Càn Cương, chỉ cần có thể xông tới thì tốt rồi.

Thời gian lại lần nữa qua bốn ngày, lại một Ma Tôn đi lên, đi từ phương hướng chỗ Càn Lưu. Trong lòng Lục Ly vẫn bình tĩnh, không có một chút sốt ruột, hắn biết nóng nảy không ích gì. Hắn càng là sốt ruột, càng không lên được, Càng Cương càng vui vẻ.

Lục Ly ngồi khoanh chân như lão tăng nhập định, chờ nửa ngày sau, có người đến từ sau lưng Lục Ly, hắn cảm ứng một phen, thoáng chốc lộ ra sát ý dày đặc, bởi vì người đến đúng là Kỳ Thiên Ngữ.

Hơn nữa xem tình huống thì Kỳ Thiên Ngữ vẫn từ bên kia vòng qua, rõ ràng nhìn thấy Càn Lưu, biết không thể lên được nên đi qua chỗ này thử vận may.

Kỳ Thiên Ngữ đi lên trên, rất nhanh cũng phát hiện ra Lục Ly ở trên này, hắn dừng bước chân, khóe miệng lộ ra cay đắng.

Lục Ly không nói chuyện, cũng không có bất cứ hành động, chờ Kỳ Thiên Ngữ lên. Kỳ Thiên Ngữ trầm ngâm giây lát, vẫn đi lên, nhưng ngừng lại cách Lục Ly nghìn trượng, truyền âm nói:

- Lục Ly, trùng hợp thật, lại chạm mặt? Bên trên chắc có cường giả ngăn chặn? Hay là chúng ta lại hợp tác một phen? Chỉ cần lên đây là chúng ta đều có thể đi vào Thiên Trì.

Lục Ly rất muốn cảm khái một câu, hắn đời này đều chưa từng gặp người nào mặt dày vô sỉ như vậy, nhưng hắn suy nghĩ một hồi mặt không cảm xúc truyền âm nói:

- Được, ngươi lên trước rồi tính tiếp, chúng ta từ từ thương lượng hợp tác như thế nào.

Kỳ Thiên Ngữ ở phía dưới vẻ mặt bất đắc dĩ, hắn rất rõ ràng Lục Ly tuyệt đối không phải mời hắn đi lên thương nghị, hắn mà đi lên thì chờ đợi hắn sẽ là công kích như mưa rền gió dữ của Lục Ly.

- Lục Ly, không cần thiết như vậy, ngươi như vậy là không chính chắn. Chúng ta có thể hợp tác, cũng có thể tấn công nhau, khi hợp tác thì ta đâu có xuống tay với ngươi, đúng không nào? Hợp tác xong rồi, mọi người tranh ngươi chết ta sống, đây không phải là rất bình thường à?

- Là rất bình thường, cho nên ta nói hợp tác đi, ngươi lên đây rồi nói!

- Lục Ly, đừng xem ta như con nít, ta biết nếu ta đi lên thì ngươi chắc chắn dốc hết sức công kích ta. Không cần thiết như vậy, chúng ta tạm hợp sức đi lên, chờ lên rồi ngươi muốn công kích ta, hành hạ ta như thế nào thì ta đều không có ý kiến. Ngươi và ta không hợp tác, hai người đều không lên được.

- Ngươi nói có đạo lý, lên đây đi!

- Ài, Lục Ly, sao ngươi cứng đầu quá vậy? Hợp tác thì cùng có lợi, xé lẻ là có hại cho đôi bên, cần gì vì một chốc hờn giận ảnh hưởng tiền đồ tương lai của mình? Ngươi phải biết rằng ngươi lần này đắc tội nhiều hoàng tộc cường đại, nếu ngươi không đi vào Thiên Trì thì sau khi ra ngoài chắc chắn sẽ rất thảm, cho dù không có người giết chết ngươi, nhưng ngươi cũng sẽ chịu đựng ngược đãi không phải con người chịu được!

- Ta biết, cho nên... ngươi lên đây đi!

Kỳ Thiên Ngữ liên tục truyền âm khổ sở khuyên bảo, Lục Ly không dao động, chỉ giữ một ý là kêu Kỳ Thiên Ngữ lên. Kỳ Thiên Ngữ không ngốc, trước khi bàn bạc xong, hắn mà đi lên thì chỉ có nước ăn đòn, nơi này tùy thời sẽ có Ma Tôn lên, nếu hắn bị thương sẽ rất thảm, sẽ vĩnh viễn không có cơ hội đi lên.