Bất Diệt Long Đế

Chương 3923: Khí tức tử vong




Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Sau đó Lục Ly lấy ra một chút chăn mền ở trong không gian giới ra, để An Lộ Nhi trải xuống, hắn còn để An Lộ Nhi đi thu thập một chút hoa cỏ, tới trang trí phòng của nàng.

- Huyết Linh Nhi, bố trí một cái đại trận phòng hộ!

Lục Ly cân nhắc đến việc trong khoảng thời gian này hắn có thể đến Bất Lão Thụ ngồi cảm ngộ, cho nên bảo Huyết Linh Nhi đi bố trí một cái pháp trận, bảo vệ An Lộ Nhi. Mặc dù khoảng cách rất gần, lấy lực cảm giác của hắn không ai có thể dễ dàng tới gần, nhưng Lục Ly vẫn quyết định cẩn thận một chút.

An Lộ Nhi thu thập hoa cỏ trở về, còn mang theo một con chó nhỏ lang thang, Lục Ly không có trách cứ nàng, khẽ vuốt cằm nói:

- Nuôi nó đi, cho nó làm bạn với ngươi, tắm rửa giúp nó đi, thúi muốn chết!

Lần đầu tiên trên mặt An Lộ Nhi lộ ra nụ cười, nàng mang theo chó nhỏ đến bên dòng suối, Lục Ly nhìn con chó nhỏ lang thang này, lộ ra vẻ phiền muộn.

Hắn nhớ tới Tiểu Bạch, Tiểu Bạch cùng trưởng thành, cùng chiến đấu với hắn. Nhưng nó đã mất tích rất nhiều năm mà vẫn không tìm được, Lục Ly đã tuyệt vọng, cho rằng Tiểu Bạch chết rồi, nếu không không có khả năng lâu như vậy cũng chưa từng xuất hiện.

Chờ An Lộ Nhi trở về, Lục Ly lấy ra một chút thần thạch, để An Lộ Nhi đến tiểu trấn bên cạnh mua một chút đồ ăn.

Hắn không cần ăn, nhưng An Lộ Nhi lại cần ăn uống, hắn để An Lộ Nhi đi là muốn cho nó tiếp xúc với nhân loại nhiều hơn. Vừa rồi hắn cảm giác được, người dân trong tiểu trấn đều rất bình dị, hi vọng sự thiện lương của những bình dân này có thể chữa lành tổn thương trong lòng An Lộ Nhi.

An Lộ Nhi rất nghe lời hắn, ôm chó nhỏ đi vào trấn, Lục Ly thì đứng ở nơi này không nhúc nhích, thế nhưng thần niệm lại một mực tập trung vào nàng. Thẳng đến khi nàng mua xong một chút thịt trở về, Lục Ly mới khẽ vuốt cằm.

Hắn tự mình nướng thịt, làm cho An Lộ Nhi một bữa tối ngon lành, con chó nhỏ kia cũng được chia một chút, sau khi ăn xong lại khôn khéo nằm cạnh chân An Lộ Nhi.

Lục Ly gần như không ăn cái gì, chờ An Lộ Nhi ăn xong, rồi chờ nàng dọn dẹp, Lục Ly mới nghiêm túc nhìn An Lộ Nhi nói:

- Lộ Nhi, ngươi có muốn báo thù hay không?

- Muốn!

An Lộ Nhi kiên định nhìn Lục Ly.

- Vậy ngươi bái sư đi!

Lục Ly khẽ vuốt cằm, nói:

- Dập đầu ba cái, từ hôm nay về sau con chính là đồ đệ của Lục Ly ta, ta sẽ dốc túi truyên thụ sở học của ta cho con, có thể trở thành cường giả hay không, phải xem con có cố gắng hay không.

An Lộ Nhi nghe vậy, lập tức quỳ xuống, dập đầu ba cái nói:

- Bái kiến sư tôn!

Lục Ly thu An Lộ Nhi làm đồ đệ, không phải là vì muốn nuôi một cô bé để sau này thu làm ái thiếp. Từ khi cưới ba người Doãn Thanh Ti Linh Lung xong, Lục Ly đã hoàn toàn thơ ơ với tình yêu nam nữ, không yêu thêm ai nữa.

Hắn thu An Lộ Nhi làm đồ đệ, một là hắn đã nói qua muốn bảo đảm An Lộ Nhi một đời bình an, thứ hai là cho An Lộ Nhi một cái danh phận, tránh bị người nói ra nói vào. Thứ bà là cho An Lộ Nhi một chỗ dựa tinh thần, dù sao An Lộ Nhi cũng không còn thân nhân, hắn làm sư tôn cũng chính là thân nhân của nàng.

Gần tiểu trấn có thêm một thanh niên và một cô bé, nhưng không có đánh vỡ sự bình yên của tiểu trấn. Bởi vì Lục Ly thường xuyên ngồi xếp bằng dưới Bất Lão Thụ, ngoại trừ luyện công ra An Lộ Nhi sẽ chơi đùa với con chó kia, thỉnh thoảng sẽ đi lên núi săn bắt, rất ít khi tiến vào tiểu trấn.

Tiến vào tiểu trấn chỉ để mua một chút nhu yếu phẩm, nàng cũng gần như không giao tiếp với người lạ. Có mấy đứa bé trong tiểu trấn muốn đi tìm nàng chơi, nàng đều không để ý đến.

Lục Ly không truyền cho nàng thần thông hay bí thuật, mà để nàng tu luyện thần lực, đồng thời cho nàng thần dược bổ dưỡng linh hồn, hiện tại tu luyện thần thông sát chiêu, không có ý nghĩa gì, không bằng thành thật tăng cảnh giới lên. Chờ thêm mấy năm nữa cảnh giới tăng lên tới Tứ Kiếp rồi lại đi tu luyện. Coi như hiện tại truyền thụ cho nàng thần thông sát chiêu cao thâm, nàng bắt đầu tìm hiểu cũng rất khó khăn.

Hàn Âm Thánh Thể không hổ là thần thể nghịch thiên, tốc độ tu luyện rất nhanh, mỗi ngày đều có thể cảm giác được sự khác biệt. Lục Ly còn để Huyết Linh Nhi bố trí cho nàng một cái tụ linh pháp trận, khiến tốc độ tu luyện của nàng tăng lên lần nữa.

Sự thật đã sớm chứng minh, dưới lượng lớn tài nguyên bồi đắp lên, vẫn có thể bồi dưỡng ra lượng lớn võ giả Tứ Kiếp Ngũ Kiếp. Trên người Lục Ly có rất nhiều thần dược, An Lộ Nhi lại là thần thể hiếm thấy, dưới sự trợ giúp của hắn An Lộ Nhi muốn tu luyện chậm cũng khó.

Lục Ly không truyền cho nàng thần thông bí thuật, mà ném cho nàng một chút thư tịch, những cuốn sách kia không dùng để tu luyện, mà là sách dạy bảo cách đối nhân xử thế. Lục Ly hi vọng An Lộ Nhi không biến thành một cỗ máy giết chóc, vì báo thù mà sống.

Cho dù có những thứ này, An Lộ Nhi vẫn tỏ ra vô cùng lạnh nhạt, thỉnh thoảng sẽ nói chuyện với con chó nhỏ được nàng gọi là “Tiểu Đóa”, bình thường đều không nói lời nào. Lục Ly cũng một mực bế quan dưới Bất Lão Thụ, không có thời gian nói chuyện phiếm với nàng.

Lục Ly thật sự không có thời gian đi quan tâm An Lộ Nhi, bởi vì hắn phát hiện một chút đồ vật thú vị trong Bất Lão Thụ, khiến hắn có xúc động, gần đây hắn đang dung hợp sáng tạo cái linh hồn bí thuật kia.

Không ngờ bên trong Bất Lão Thụ này có một cái thiên địa thần trận, và nó đang thông qua cái thần trận này tu luyện, thọ nguyên của cây không ngừng tăng trưởng vô hạn, cho nên mới sẽ xuất hiện kết quả không già.

Lục Ly ở dưới Bất Lão Thụ, có thể cảm giác được sinh mệnh khí tức trong thiên địa đều bị cái cây này hấp thụ, cho nên xung quanh mới không có bất cứ hoa cỏ cây cối gì. Cũng may trong cái trấn nhỏ kia có người bố trí một cái pháp trận, ngăn cản cái cây này hấp thu sinh mệnh nguyên khí của cư dân tiểu trấn, nếu không thọ nguyên của người trong cái trấn nhỏ này đều thấp hơn so với người bình thường.