Chương 307: Long Dạ Thần Hi
Long Đình chậm rãi mở ra, thanh quang sáng rõ từ bên trong thông qua khe cửa chiếu sáng đáy biển, ánh sáng rơi vào trên người Lý Quân Thiên nhưng không thể gây chói mắt chút nào.
Trái lại ánh sáng giống như “ngoan ngoãn” tự giác trở nên nhu hòa để không làm cho Lý Quân Thiên khó chịu, chỉ vừa vặn để chiếu sáng cảnh vật.
Cuối cùng cánh cửa hoàn toàn được mở ra, toàn bộ đáy biển đều bừng sáng giống như đột ngột hóa thành ban ngày ở trên mặt đất.
Từ trong cửa chính của Long Đình đi ra một lão giả, râu tóc bạc trắng kéo dài đến ngực, ngoại hình gần giống với Long Nhân Biến của Lý Thanh Thanh, một thân hình người bao phủ vảy giáp xanh thẫm cùng với một chiếc đuôi lớn.
Lão giả nhìn qua rất già nua, nếp nhăn đã che kín mặt lại không lộ ra vẻ suy yếu, trái lại cơ thể vạm vỡ gần ba thước vẫn toát ra uy thế áp bách cực kỳ nặng nề.
“Cường giả cấp chứng đạo?”
Lý Quân Thiên tương đối bất ngờ, không nghĩ đến sẽ gặp được cường giả cấp bậc “đại đế” hơn sức mạnh thật vững chắc, không phải mới tấn thăng. Nhưng nghĩ kỹ lại Long Đình có thể truyền thừa lâu dài như vậy, có lực lượng cấp đại đế cũng không có gì lạ.
Chỉ là không nghĩ đến còn có cấp bậc này còn sống, hơn nữa không nhúng tay vào Thần Triều một chút nào. Mặc cho hai thế lực là liên minh, hợp tác nhiều năm nhưng không phải không có ma sát.
Nếu không vì sao Dao Quang Quân lại tồn tại.
Tình hình cụ thể thì Lý Quân Thiên không biết, cũng không muốn biết. Hắn nhìn về phía lão giả này, nghi hoặc hỏi.
“Ngươi là tộc trưởng của Long Tộc?”
Lão già này quanh năm ở trong Long Đình, ngăn cách đại đạo dò xét, bản thân của lão lại là cường giả cấp đại đế, dấu vết đại đạo cũng không rõ ràng lắm. Đồng thời lão giả đã thành đạo rất nhiều năm, dấu vết đã chìm trong năm tháng từ lâu, rất khó để Lý Quân Thiên tìm hiểu ra thông tin của lão.
Tất nhiên Lý Quân Thiên cũng không đến mức vừa lên liền dùng thần thông đập vào mặt người ta, như vậy rất không có lễ phép.
Lão giả gật đầu, giọng nói vững vàng hữu lực. Ừm, là nói, mở miệng phát ra âm thanh mặc dù âm thanh xuyên qua nước có điểm kỳ lạ. Hơn nữa lão tộc trưởng không nói ngôn ngữ của nhân loại.
“Không sai. Ngươi chính là người đánh bại Huyết Kiếp?”
Tất nhiên âm thanh có truyền ra, nhưng ý nghĩa thông tin truyền đạt qua ý niệm. Lý Quân Thiên cũng không bị âm thanh chấn động đến, bình tĩnh nghe. Thấy Lý Quân Thiên gật đầu, lão giả nói.
“Sức mạnh thật đáng sợ, ta muốn đánh với ngươi một trận”.
Ngoài ý muốn nhưng không bất ngờ, khiêu chiến cường giả chẳng phải chuyện gì lạ ở giang hồ, chẳng qua cường giả hiện tại ở một cấp độ khác biệt. Đồng thời kẻ khiêu chiến không tính là người, cũng không hoàn toàn tính là người trong giang hồ.
Nhưng năm đó đứng ở võ đạo đỉnh phong, cảm giác vô địch thủ tịch mịch kia, không có đường tiến lên kia, vừa có cảm ngộ liền muốn tìm người đánh một trận luận chứng ý nghĩ của mình.
Có rất nhiều loại lý do để cường giả khiêu chiến người khác, cho dù là lý do gì thì việc khiêu chiến cũng không kỳ quái. Lý Quân Thiên không từ chối, hắn muốn đi vào bên trong Long Đình phải được lão giả cho phép.
Không cho phép thì chỉ có thể xông vào, mà xông vào cũng là đánh. Nếu được cho phép vậy thì lộ ra Lý Quân Thiên không hào phóng chứ sao.
Hắn không thèm để ý đến cái nhìn của người ngoài, nhưng mà tự bản thân cảm thấy vòng vèo như thế thật là phiền phức, trực tiếp đồng ý khiêu chiến tiết kiệm thời gian cho xong.
Lý Quân Thiên chưa bao giờ e ngại chiến đấu, hắn thích giải quyết mọi chuyện một cách đơn giản, một kiếm bình thiên hạ, thoải mái đến cực điểm.
“Có thể đánh, ở nơi này luôn à?”
Lão giả gật đầu, cánh tay vung lên một cái. Long Đình bắn ra một loại ánh sáng bảy màu rực rỡ, giống như ngọc trai nghìn năm được thắp sáng lấp lánh. Không gian dưới mặt biển bị ánh sáng này bao phủ, giống như đưa thân vào trong một tầng không gian khác biệt.
Cảnh vật trong chớp mắt biến đổi, không còn là đáy biển mà đã đi đến trên mặt biển mênh mông, bốn phía là đại dương bao la vô ngần.
Đây không phải dịch chuyển đến trên mặt biển mà là đi vào một tầng không gian khác biệt.
Bốn phía là biển nhưng không phải ở trong biển, thế giới này có nồng nặc lực lượng của đại dương, rộng lớn đến vô biên vô tận. Hơn nữa không gian này giống như thoáng hạn chế đại đạo của Lý Quân Thiên.
Không phải hạn chế lực lượng mà là đại đạo trong thiên địa cùng nơi này có một chút tách ra, không ảnh hưởng đến Lý Quân Thiên cho lắm. Đại đạo của hắn đến từ chính bản thân, cho nên nơi này ngăn cách đại đạo từ thiên địa thì hắn tự mình tỏa ra đại đạo là được.
Không có sự khác biệt nào.
Hoàn cảnh không tệ, Lý Quân Thiên lại nhìn về phía lão giả, muốn xem xem lão giả này có chiêu thức gì mà muốn đến khiêu chiến hắn.
Chỉ thấy lão giả biến mất tại chỗ, bầu trời vào lúc này tối xuống, mây trắng che thanh thiên. Biển lớn lúc này nổi sóng, sóng hất lên bọt bước trắng xóa trên nước biển xanh.
Xanh cùng trắng đan xen phân chia thiên địa, vào giờ khắc này toàn bộ thế gian như chỉ còn lại hai màu sắc.
Rống!!!
Long uy cuồn cuộn phủ xuống, một thân long khu nối liền biển cùng trời, xuyên quan sóng cùng mây như ẩn như hiện, tràn đầy cảm giác cổ lão mà thần bí, uy nghiêm mà mạnh mẽ.
Không có gì đáng kinh ngạc, là hình dáng của thần long, ngoại trừ râu tóc bạc trắng ra không dễ phân biệt sự khác nhau giữa long tộc với nhau.
Kỳ thật là có sự khác biệt, chẳng qua Lý Quân Thiên không tận lực đi phân biệt mà thôi. Dựa theo cách nhìn thông thường thì long tộc nào cũng na ná giống nhau, cũng giống như những yêu tộc khác nhìn nhân loại, đều là mấy con thú hai chân không lông, không có sự khác biệt quá lớn cho nên bọn nó không phân biệt ra được.
Lý Quân Thiên vươn tay, kiếm Quy Khư chậm rãi hiện ra, lơ lửng bên cạnh Lý Quân Thiên. Bàn tay đẹp đẽ bắt vào trên chuôi kiếm, Quy Khư hiện tại vô hình vô tướng, rơi vào trong tay của Lý Quân Thiên mới hiển hóa ra hình dáng để cho người nhìn thấy.
Lực lượng chậm rãi tích lũy, cường giả long tộc lôi kéo toàn bộ thân thể của mình tung bay ở trên không trung, khí thế không ngừng kéo cao, đồng thời lên tiếng nói.
“Thời gian không dư giả lắm, một chiêu phân thắng bại thế nào?”
Lý Quân Thiên gật đầu, rất hợp với ý nghĩ của hắn, một chiêu nhanh gọn lẹ, tiết kiệm thời gian cùng công sức. Tất nhiên Lý Quân Thiên sẽ không nhường, nếu đối phương không chịu nổi mà c·hết thì hắn cũng không áy náy chút nào.
Long tộc truyền thừa xa xưa, thể phách cùng tinh thần mạnh đến khó có đối thủ cùng sánh vai. Cho nên long tộc cũng có chiến kỹ thần thông của mình, tận dụng toàn bộ ưu thế về mặt thể phách của mình.
Lấy gân làm dây, lấy xương làm khung, lấy thân làm tiễn, một tiễn có thể phá thiên địa.
Thần thông – Long Ngâm Lạc Thiên Hoang – Long Dạ Thần Hi!
Long Ngâm Lạc Thiên Hoang chính là bộ thần thông truyền thế của Long tộc, tổng cộng có bảy loại chi nhánh khác biệt.
Long Du Cửu Tiêu!
Long Ẩn Vi Vân!
Long Khuynh Tứ Hải!
Long Ngự Thần Lôi!
Long Sinh Bất Tức!
Long Nghịch Thiên Hạ!
Long Dạ Thần Hi!
Mỗi một chi nhánh đều là một loại thần thông mạnh mẽ, lên có thể bay nhảy trên trời cao, nhanh không đuổi kịp. Xuống có thể khuấy biển tạo sóng, rơi mưa thành lũ, thậm chí khống chế sét đánh.
Kỳ bí có thể ẩn tàng thân hình cùng khí tức, giống như vô hình trong thế gian. Lại có thể từ xương trắng mọc ra thịt mới, đứt chi tái sinh.
Mà chi nhánh mạnh nhất, chính là tận dụng lực lượng thân thể của Long tộc, cũng chính là thức thần thông mà lão giả đang thi triển.
Long Dạ Thần Hi.
...
p/s: Cầu đề cử!!!