Chương 296:
Quy tắc đứt gãy, đại đạo sụp đổ, lực lượng khổng lồ xé toạch hư không. Hắc lôi từ trong khe nứt phun trào, trải rộng toàn bộ Đại Xích Thiên.
Lực lượng cấm kỵ phun trào một cách điên cuồng, hắc lôi quét ngang bốn phía, mặc dù chỉ trong phạm vi của Đại Xích Thiên nhưng còn chưa xông phá phong ấn cấm chế.
Hắc lôi chỉ đang hao mòn lực lượng của phong ấn nhưng trong nhất thời gian chưa thể phá hủy được, mặc cho lực lượng của phong ấn đang tiêu hao nhanh chóng.
Ở phía trung tâm, Thất Tình Thất Sát Trảm vỡ nát thành mấy mảnh, Táng Đế Liên bị chia thành hai nửa. Toàn bộ các mảnh vỡ của hai bên thần thông lập tức sụp đổ thành những cái lỗ đen sâu thẳm, hắc lôi từ bên trong điên cuồng phun ra ra ngoài, vặn vào cùng nhau hòa thành một cỗ hắc lôi khổng lồ.
Hắc lôi không những hủy diệt bất cứ thứ gì bị nó bao phủ ở bên trong, cho dù là lực lượng đại đạo vào giờ khắc này đồng dạng bị hắc lôi phân hủy một cách chậm rãi, giống như một đàn châu chấu quá cảnh, chậm rãi gặm sạch đồng lúa.
Đại đạo bị ăn mòn một cách chậm rãi nhưng những thứ khác thì không may mắn như vậy, quy tắc trực tiếp sụp đổ thành hư không. Những thứ khác không sánh bằng quy tắc thì thời gian chống cự cũng không có, trực tiếp hóa thành hư vô.
Mặc dù nơi này vốn đã là hư vô, chỉ là dưới các đòn t·ấn c·ông của Thiên Đạo cùng Huyết Kiếp chồng chất thành vô số sự vật khác nhau cho nên vào lúc này liền bị hủy diệt đi hết.
Huyết Kiếp cùng Thiên Đạo đứng ở giữa hắc lôi, lực lượng của bản thân hóa thành một lớp vòng bảo hộ, ngăn cách hắc lôi ở bên ngoài, liên tục tiêu hao lực lượng của bản thân tránh cho hắc lôi tổn thương đến chính mình.
Hắc lôi lăn lộn khắp nơi, cho dù cảnh vật đều b·ị đ·ánh thành hư vô thì hắc lôi cũng không tiêu tán. Hơn nữa quy tắc trong Đại Xích Thiên đều bị quét ngang, hắc lôi không còn thứ gì để phá hủy, lực lượng cấm kỵ cứ như vậy hoành hành tứ ngược.
Tóc dài bạc trắng của nam tử chẳng biết từ bao giờ đã hóa thành màu đỏ, càng lúc càng thẫm giống như muốn hóa thành màu đen, trái lại có mấy phần giống với ngọn tóc của Thiên Dung Nữ Đế.
Thiên Đạo lạnh nhạt, vẻ mặt vạn năm bất biến, dù đứng trước chuyện gì cũng hờ hững không để trong lòng chút nào. Thiên Đạo không thể thu hồi được Thiên Tử Ấn nhưng nó lại lấy ra Lượng Thiên Thước, tay phải nắm Thiên Tử Kiếm, tay trái nắm Lượng Thiên Thước.
Lượng thiên thước vạch một cái đem hắc lôi đẩy ra cách mình hơn trăm thước, mở ra một vùng không gian khoáng đạt. Nhưng không đến mười giây, hắc lôi liền xuyên vào trong không gian, đánh cho không gian vỡ nát cùng sụp đổ, cuối cùng hoàn toàn biến mất.
Hắc lôi một lần nữa lan đến gần Thiên Đạo, Thiên Đạo không tiếp tục để ý đến, lại lần nữa cầm Lượng Thiên Thước vạch ra một mảnh không gian, hắc lôi bị đẩy lùi. Mảnh không gian nối thẳng Thiên Đạo cùng với Huyết Kiếp.
Thiên Đạo lướt qua mảnh không gian này, Thiên Tử Kiếm vạch một cái, trên không trung liền có một đóa hoa sen nở rộ.
Táng Đế Liên!
Không biết bởi vì thuận tay vẫn là uy lực to lớn mà Thiên Đạo liên tục sử dụng Thần Thông này. Lần này Táng Đế Liên không quá lớn, vận dụng lực lượng cũng không nhiều nhưng uy lực không suy giảm chút nào.
Táng Đế Liên theo mũi kiếm chém đến, muốn hủy diệt hoàn toàn nam tử. Huyết Kiếp cũng không lo lắng, lại ngưng tụ ra một thanh hắc thương, hắc thương đâm ra ngoài.
Hắc thương chậm rãi nóng rực phát ra màu đỏ chói, đỏ chói chậm rãi chuyển sang màu vàng chói, vàng rực gần như chuyển thành màu trắng chói chang, nóng đến có thể tan chảy toàn bộ quy tắc.
Một thương đâm ra, mặc dù mang theo hào quang sáng chói, nơi đi qua lại hóa thành một mảnh đen kịt, hư không cũng bị đốt thủng ra, thậm chí không có hắc lôi phóng ra ngoài, chỉ có hư vô tịch mịch, không có bất cứ thứ gì tồn tại cho nên người khác chỉ nhìn thấy một màu đen tịch mịch.
Sát Thiên Vẫn!
Hai đòn thần thông lại một lần nữa lao vào nhau, uy năng tuy nhỏ hơn nhưng lực lượng càng tập trung, bùng nổ càng thêm sắc bén.
Táng Đế Liên đồng dạng đánh sập hư không, đem tất cả phá hủy thành hư vô, uy thế tiến đến không giảm trực tiếp v·a c·hạm vào cùng với Sát Thiên Vẫn.
Huyết Kiếp tức giận đến tóc đỏ lên, tung bay đầy cuồng dã. Một thương đâm ra thật sự có uy thế chém g·iết thiên địa, sát khí chiến cho quy tắc đứt gãy, đại đạo rung chuyển, thiên đạo cũng có thể ở dưới một thương này bị đ·ánh c·hết.
Táng Đế Liên uy thế hào hùng, nơi đi qua đều bị hủy diệt đi hết, bản thân thế giới lúc này đã đi đến cuối cùng, thế giới vào thời khắc hủy diệt, bùng nổ ra lực lượng cuối cùng phải biết mạnh đến cỡ nào.
Hai vùng hư vô sáp nhập, vào lúc này triệt để mở rộng. Toàn bộ Đại Xích Thiên vào lúc này hóa thành thế giới hư vô, không tồn tại bất cứ thứ gì.
Quy tắc đứt gãy, đại đạo tàn diệt, cho dù lực lượng cấm kỵ đồng dạng hóa thành hư vô, không còn thế gian, không còn sự vật, không có không gian, thời gian đồng dạng đứt gãy.
Giờ khắc này, toàn bộ Đại Xích Thiên chính là hư vô, không tồn tại bất cứ thứ gì. Mà Huyết Kiếp cùng Thiên Đạo đứng ở trong hư vô liền xuất hiện một loại lực xé rách to lớn.
Muốn đem hai người đứng ở bên trong xé thành nhiều phần nhỏ, thậm chí tận diệt, cuối cùng không còn bất cứ cái gì tồn tại.
Hai người hiện tại đã phải vận dụng lực lượng xé rách từ hư vô, đồng thời có một loại lực ép từ thế giới bên ngoài ép đến, muốn đem cả hai đè sập. Một bên là lực lôi kéo xé rách, một bên là lực đè ép áp bức nhưng cả hai không xung đột triệt tiêu lẫn nhau mà giống như có có sự phân chia đồng đều, hợp tác với nhau hình thành lực xé lớn gấp mấy lần.
Toàn bộ sức ép của Thế Giới Cửu Châu cùng với lực xé của Đại Xích Thiên mạnh mẽ đến cỡ nào? Chuyện này khó mà định tính được, người có thể chống đỡ thì đỡ được rất lâu, nếu như không chịu đựng được thì sẽ bị xé thành hư vô trong phút chốc.
Nếu bắt buộc phải so sánh một chút, vậy thì cường giả như Đông Hải Long Vương đứng ở nơi này sẽ bị xé thành hư vô trong phút chốc. Chưa chứng đạo thành đế, đứng ở nơi này không hề có lực phản kháng.
Cho dù chứng đạo thành đế, muốn chống chọi cũng không đơn giản, tiêu tốn không ít sức lực mới có thể chịu đựng được.
Tất nhiên Huyết Kiếp cùng Thiên Đạo hoàn toàn có thể chống đỡ loại xé rách này, lấy lực lượng của bọn hắn có thể chống đỡ được nghìn vạn năm cũng sẽ không xảy ra vấn đề.
Nhưng hai người bọn hắn sẽ không đứng yên để trạng thái đối phương ổn định, đánh ra mấy lần đại chiêu, khí tức của hai người đều lộ ra một chút bất ổn. Mà Lý Quân Thiên chỉ sử dụng ánh mắt, liền có thể nhận ra được cảnh giới của cả hai lúc này, mặc dù hắn không đứng ở trong Đại Xích Thiên.
“Đại đạo vô tướng”.
Lý Quân Thiên cực kỳ chắc chắn kết luận, Thiên Đạo đã bước nửa bước vượt lên khỏi Đại Đạo Vô Tướng, còn Huyết Kiếp cũng không sai biệt lắm. Huyết Kiếp có thể phá bỏ trói buộc từ lực lượng thời gian của Thiên Đạo, hiển nhiên đã động chạm một chút đến lực lượng thời gian.
Chỉ là phương hướng lĩnh ngộ cũng không giống nhau, Huyết Kiếp giống như có thể rút ra một đoạn thời gian trong quá khứ ảnh hưởng đến hiện tại.
Cụ thể chính là Huyết Kiếp chém ra một đao, Thiên Đạo ngưng đọng thời gian liền khiến cho một đao này dừng lại. Nhưng Huyết Kiếp lại “rút ra” một lần chém “ở trong quá khứ” làm cho một đao này tiếp tục chém ra. Chỉ cần hắn ở “quá khứ” đã từng chém ra một đao này, vậy thì đòn đánh bị “ngưng đọng” lại liền bị phá bỏ, hoàn thành toàn bộ quá trình chém ra một đao.
Bởi vì một đao này “đã chém ra” đã hoàn thành trong quá khứ, cho nên không thể ngăn cản ở hiện tại được. Ngươi có thể hất đổ mâm cơm hiện tại, nhưng điều này không thể ngăn cản được người ta ăn cơm vào tối qua.
Đều đứng ở đại đạo vô tướng tột cùng, hướng lên trên bước ra nửa bước, chạm vào lực lượng thời gian. Đại đạo vô tướng không bị ảnh hưởng bởi thế giới hư vô, nhưng người khác không được may mắn như vậy.
Võ Phi Vân đứng ở phương bắc, chỉ thấy hắn mở rộng Già Thiên Tán, nửa người tắm rửa trong máu tươi, cơ thể rách nát giống như bị một đàn chó gặm qua, không có một miếng nguyên vẹn.
Già Thiên Tán đồng dạng thủng trăm nghìn lỗ, phù văn đều bị đục thủng lỗ chỗ không còn cái nào nguyên vẹn. Dưới chân của hắn chính là các mảnh vỡ của bia đá chồng chất lại giống như một ngọn núi lớn.
Già Thiên Tán có thể tác động đến bia đá, hiển nhiên trong lúc Đại Xích Thiên bị quét sạch thì bia đá này bị hất về phía Già Thiên Tán, tụ tập lại dưới chân Võ Phi Vân, cuối cùng mới còn sót lại một chút ở rìa của Đại Xích Thiên.
Miễn cưỡng còn sống, nhưng thê thảm không dám hìn thẳng. Chỉ hứng chịu dư chấn của đòn đánh mà đế binh đã b·ị đ·ánh thủng lỗ chỗ, không sai biệt lắm gần như phế đi mất.
Hiện tại chỉ còn có thể xuất thủ một lần, sau đó đế binh sẽ hoàn toàn phế đi. Mà thời cơ thích hợp, chính là lúc này!
...
p/s: Cầu đề cử!!!