Chương 292: Hồng bào
Thiên Dung Nữ Đế thấy dòng lũ máu từ trong hư không sinh ra, giống như vô căn cứ xuất hiện, cuồn cuộn không dứt, liên miên bất tuyệt. Nàng vung tay lên, Thiên Tử Ân từ trong tay áo bay ra, cấp tốc mở lớn đến muốn che khuất cả bầu trời.
Thiên Tử Ấn đè xuống, đóng vào trong hư không, chặn vào đầu nguồn không để dòng chảy tiếp tục tuôn trào. Khói đen phủ lên Thiên Tử Ấn, từ trên mặt ấn tuôn ra vô số dây xích tỏa ra khắp không trung, hòa vào trong dòng chảy của Huyết Kiếp, giống như Huyết Kiếp bị “đóng dấu” ghi tạc dấu hiệu của Thiên Tử Ấn.
So với dòng máu vô biên, dấu ấn của Thiên Tử Ấn tỏa ra thành từng sợi dây xích hòa vào trong dòng máu nhỏ bé giống như một con rắn nhỏ giữa dòng sông lớn, thật sự không đáng giá để nhắc đến.
Chỉ là sợi dây xích này dường như dài đến vô tận, chảy mãi theo dòng sông máu mà không đứt đoạn, xuyên suốt từ đầu đến cuối.
Đang đang! Đang đang!
Tiếng xiềng xích v·a c·hạm vào nhau, dây xích kéo căng đến từng mắt xích có dấu hiệu uốn lượn, hắc lôi từ dây xích bị bóp biến hình kia sinh ra, chỉ trong giây lát liền bao trùm toàn bộ Đại Xích Thiên.
Hắc lôi lăn lộn, trời giáng mưa máu, toàn bộ Đại Xích Thiên đang chìm xuống, đang bị hòa tan, đang chậm rãi hóa thành một biển máu dìm ngập toàn bộ bầu trời, tất cả đều hóa thành máu dung nhập vào bên trong.
Hoặc nói chính xác hơn, toàn bộ Đại Xích Thiên đang lộ ra hình dáng chân thật của nó, một mảnh máu vô biên vô hạn, vô bờ vô bến.
Biển máu vô biên bị ngăn chặn ở một bức tường vô hình, vạn dặm biển rộng có sóng cao cuồn cuộn lại không thể tràn ra ngoài một chút nào, lộ ra một phen kỳ cảnh, nhìn từ bên ngoài vô cùng hùng vĩ.
Đột ngột, biển rộng vô biên nhanh chóng co rút lại, hội tụ về phía trung tâm. Giống như có con vật gì đó mở rộng miệng lớn hút lấy biển máu tụ về một chỗ. Khí tức khủng bố giống như càng đè nén càng táo bạo, khí tức hội tụ càng dày đặc khiến cho nó trở nên kinh khủng hơn nhiều lần.
Rống!
Nơi biển máu hội tụ có một tiếng gầm truyền ra, toàn bộ không gian theo đó đều chấn động. Sau đó có một lực lượng chấn động thiên địa, không có âm thanh truyền ra lại giống như v·a c·hạm đập mạnh vào trong đầu của tất cả mọi người, xé rách cả linh hồn của người khác.
Mà từ trong rung động này, có một tin tức hiện ra ở trong đầu của đám người, giống như một tiếng quát muốn đem linh hồn của hắn xé nát.
“Ngông cuồng! Lại dám muốn khống chế ta!”
Đại Xích Thiên toàn bộ đều bị hòa tan thành huyết hải, huyết hải bị hút lại chỉ còn một mảnh hư không vô cùng vô tận, lạ có kết giới bảo vệ cho nên không có lực lượng bên ngoài tràn vào, chỉ có lực lượng quy tắc là cố định thành một dàn khung chống lại vùng không gian hư vô này.
Trống trải, không tồn tại gì, thậm chí không gian hỗn loạn cũng không tồn tại.
Ở trung tâm của vùng hư không, Huyết Kiếp ở trạng thái biển máu hội tụ lại chậm rãi hóa thành hình dáng thực thể, chậm rãi hiển lộ ra bên ngoài.
Hồng bào phấp phới đang tung bay trong hư không, tấm hồng bào giống như là một tấm lụa mỏng nguyên không có một đường chỉ may, chỉ có cắt hợp vừa vặn. Vạt áo bồng bềnh cung xuống tựa như cầu vồng từ trên mây chiếu hạ nhân gian, mềm mại mà đẹp mắt.
Không ai biết được ở dưới lớp hồng bào kia bao phủ lên một cỗ thân thể trông như thế nào. Chỉ là vạt áo khép hờ của nó lộ ra một mảnh cơ ngực cùng xương quai xanh mảnh như chỉ, cảm giác chỉ cần bóp khẽ một cái liền gãy thành mấy mảnh.
Bên trên xương quai xanh mảnh mai như thủy tinh kia là một chiếc cổ vô cùng tinh tế, nếu như nhỏ hơn một chút sẽ lộ ra gầy mà lớn hơn một chút sẽ lộ ra ngắn, yết hầu cao ngất để người không rời được ánh mắt.
Có một loại quyến rũ đặc hữu, một loại sức quyến rũ đặc biệt đến từ nam tính mà phù hợp với thẩm mỹ quan của tất cả sinh vật.
Mà chiếc cổ tinh tế này chống đỡ lên một khuôn mặt tuyệt đẹp, dung mạo như đao khắc lộ ra có mấy phần sắc bén, phong mang toát ra tràn đầy tính công kích. Đôi lông mày hơi xếch lên tràn đầy tà tính. Loại tà tính này phối hợp với khuôn mặt trắng nhỏ xinh đẹp để cho người ta cảm thấy đẹp mắt mà không yếu đuối, trái lại cực kỳ mạnh mẽ.
Đôi mắt khép hờ chậm rãi mở ra, nền mắt đen kịt tựa như bóng đêm u tối. Đồng tử mang theo màu vàng nhạt xen kẽ cùng màu lam giống như cánh bướm mở rộng, tuy rằng đẹp đẽ nhưng u tối không có ánh sáng.
Giống như vạn vật đều không thể nhập vào trong mắt của hắn, ánh mắt đạm mạc đến không quan tâm tất cả mọi chuyện trên thế gian. Vành tai của hắn lại hơi nhọn ở đỉnh, kéo dài ra phía sau một chút so với nhân loại, rất giống với tộc Tinh Linh ở trong truyền thuyết.
Tóc dài bạc trắng chảy xuôi xuống, mấy lọn tóc kéo dài lướt qua dung mạo đẹp đẽ của hắn, vắt qua đôi xương quai xanh mảnh mai càng tô điểm lên dung mạo mỹ lệ của nam tử này.
Đẹp mắt, tà tính, sắc bén lại cuốn hút.
Trên trán của hắn mơ hồ hiện ra một hình bóng cái xích vắt ngang, giống như hình xăm lại giống như vật thể tồn tại chân thực. Hình xăm này vô cùng nổi bật, đen kịt đối lập với làn trắng bệch của hắn làm cho hình xăm này dễ dàng bị nhận ra.
Nam tử chậm rãi nhấc lên cánh tay, làn da tay của hắn đồng dạng trắng đến không giống thuộc về nhân loại. Nếu như làn da có loại nhan sắc này sẽ lộ ra yếu đuối cùng bệnh trạng, nhưng xuất hiện ở trên người nam tử này lại lộ ra hài hòa, hài hòa cùng với hồng y để người ta cảm thấy đẹp đến vừa vặn.
Khác hoàn toàn với loại làn da trắng như sứ của Thiên Dung Nữ Đế, nàng đồng dạng có làn da trắng đến không giống người nhưng phối hợp mới đôi mắt trắng đục để người ta toát lên vẻ quỷ dị chứ không phải đẹp đẽ vừa vặn. Mặc dù không nhìn đôi mắt của nàng thì vẫn sẽ bị mị lực quyến rũ đến không rời tinh thần, nhưng đây không phải bởi vì nàng đẹp mà là một loại năng lực ảnh hưởng để người khác bị thu hút.
Nam tử này chỉ đơn thuần là đẹp, đẹp đến để người ta thưởng thức không thể rời mắt chứ không phải mê muội mất cả tinh thần.
Cánh tay của hắn gãi gãi trán, tựa như muốn xé ra dây xích gắn ở trên trán kia. Nhưng dây xích lại giống như chỉ là hình xăm, không thể chạm đến, không thể cắt đứt.
Buông tay xuống, ánh mắt đạm mạc quét xuống dưới chân, giống như đang nhìn xuống mấy con sâu nhỏ đang lăn lộn ở trên mặt đất. Tiếng nói giống như kim châm, đâm sâu vào trong linh hồn người khác, nghe thôi đã thấy đau nhói.
“Là ngươi muốn khống chế ta?”
Ánh mất của hắn khóa chặt đến trên người Thiên Dung Nữ Đế, áp lực cuồn cuộn từ trên trời hạ xuống giống như trời sập đè nặng lên cơ thể của nàng. Quy tắc ở trong giây phút này đông cứng, trói chặt lấy Thiên Dung Nữ Đế.
Hắc khí trên người nàng giống như gặp phải gió lớn, lập tức bị thổi tan không còn tồn tại chút nào, sức mạnh hoàn toàn không thể phát ra bên ngoài, nhất là không thể rung chuyển quy tắc đang trói buộc thân thể của nàng.
Nhưng Thiên Dung Nữ Đế đã dung hợp với lực lượng thiên mệnh, lực lượng này giống như vượt trội hơn quy tắc, áp đảo ở trên quy tắc nhưng còn chưa sánh bằng đại đạo. Dù sao nàng cũng không thật sự là Thiên Mệnh Đại Đế, chỉ có thể gọi là “ngụy đế”.
Tất nhiên yếu cũng có thể phá được trạng thái bị khống chế này, không thể chủ động dùng ra bao nhiêu lực lượng thiên mệnh nhưng tự nhiên mang theo, bị động dẫn dắt vẫn là có thể. Lực lượng trên người hơi bị điều động lên, cơ thể khẽ rung một cái liền làm cho quy tắc leng keng như xiềng xích bị kéo căng.
Sau đó nổ tung, trực tiếp bị kéo đứt.
Quy tắc cầm cố bị nàng chống lên, khôi phục lại tự do. Sau đó thân thể của Thiên Dung Nữ Đế nhanh chóng cất cao, cuối cùng đứng ngang hàng với nam tử, khuôn mặt mang theo kiêu ngạo bễ nghễ thiên hạ.
“Ngươi chính là Huyết Kiếp?”
Thiên Dung Nữ Đế dùng đôi mắt xám bạc đánh giá đối phương, không biết bởi vì nguyên nhân gì mà nàng cảm thấy lực lượng trên cơ thể mình bị áp chế vô cùng lợi hại, càng tiếp cận với nam tử này càng cảm thấy bị áp chế mạnh hơn.
Giống như quan chức nhỏ đối mặt với lãnh đạo trực tiếp, bị áp chế là chuyện không thể tránh khỏi. Nhưng không phải tất cả lực lượng đều bị áp chế, cho nên Thiên Dung Nữ Đế vẫn có đầy đủ sức mạnh ứng đối, không cần lo sợ.
Huyết Kiếp dùng đôi mắt đẹp như hoa của mình đánh giá Thiên Dung Nữ Đế, giống như có thể nhìn xuyên qua bản chất của nàng, một hồi mới lên tiếng, cũng không bao hàm tức giận như trước, giống như lạnh nhạt hơn rất nhiều.
“Ngươi...thật kỳ quái”.
...
p/s: Cầu đề cử!!!