Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Bắt Đầu Từ Kiếm Ma

Chương 270: Tà Thiên Cấm Nhãn




Chương 270: Tà Thiên Cấm Nhãn

Mười cỗ quốc lực hừng hực phát ra từ mười tòa vương tọa khác nhau, vây kín Lý Quân Thiên về phía trung tâm, khóa chặt lấy vị trí của hắn.

Lý Quân Thiên cũng không nao núng, Quy Khư một lần nữa rơi vào trong tay trái của hắn, lực lượng đại đạo chậm rãi từ trong cơ thể tỏa ra thống ngự toàn bộ lĩnh vực, đem quốc lực ép về góc trời, giống như một tên to con chèn ép mười hai đứa nhóc, chênh lệch lớn đến không tưởng tượng nổi.

“Đây là lực lượng gì?”

Lạc Diệp Vương ngồi trên vương tọa của mình, quốc lực đang hóa thành tia sáng cấu tạo lại tay chân cho hắn, tốc độ tái tạo vô cùng nhanh chóng, nhưng tinh thần của hắn đã bị cỗ áp lực khổng lồ từ trên người Lý Quân Thiên đè ép đến ngột ngạt khó thở, không tự chủ được thất thố.

Lạc Đức Vương nâng lên cánh tay, quốc lực ngưng tụ làm tiễn, mặc dù chỉ có một mũi tên nhưng cô đọng đến cực điểm, cho dù mũi tên chưa bắn ra cũng có thể khiến cho không gian bóp méo đến sụp đổ, không gian hỗn loạn hóa thành một vùng tăm tối.

Lạc Đức Vương âm trầm nói.

“Bản lãnh của hạ giới, cho ta cảm giác tương tự với Đại Đế”.

Lạc Huy Vương tuổi tác giống như lớn nhất, râu tóc đều bạc trắng nhưng khí thế vẫn bễ nghễ thiên hạ mà không lộ vẻ già nua. Hắn gật đầu, lên tiếng âm vang trầm ổn, vững chắc như núi.

“Không sai, có thể tương đương với Đại Đế, nhưng không cùng một nguồn gốc”.

Nói đến đây, mười mấy vương giả đều không thể che giấu được ánh sáng trong mắt, ánh sáng tràn đầy sự tham lam.

Lực lượng tương đương với Đại Đế, ai mà không thèm?

Bọn hắn có thể nói là những người mạnh hàng đầu ở dưới Đại Đế, hiện tại đây là cơ hội tiến thêm một bước, có thể cùng Đại Đế bình khởi bình tọa, thậm chí không sợ Thần Triều áp chế.

Tuy nói Đại Đế đại biểu cho vô địch, nhưng mười tám vương giả vốn đã không yếu, lại thêm Thất Linh Thí Tiên Trận, không phải không có cơ hội chém g·iết Đại Đế.

Lại nói Đại Đế có sự áp chế đặc thù đối với Vương Giả, nhưng đối phương chỉ là lực lượng tương đương mà thôi, không phải Đại Đế, cho nên phần thắng thậm chí còn lớn hơn Đại Đế thông thường.

Cho nên so với e ngại Lý Quân Thiên thì tham lam to lớn hơn đến chiến thắng tất cả cảm xúc khác.



Lý Quân Thiên quét mắt một vòng, kỳ thực cũng không có gì e ngại, một đám người này đúng là không yếu, ở dưới trạng thái hắn trọng thương có thể gây nên rắc rối không nhỏ, liên hợp lại thậm chí có thể uy h·iếp được hắn, may mắn nhất định không biết chừng có thể chém g·iết hắn.

Nhưng không may chính là v·ết t·hương đại đạo của Lý Quân Thiên khôi phục được ba thành, đã có thể coi như cao thủ chứng đạo thành công, hàng thật giá thật cao thủ Võ Thiên Cảnh, cho dù chỉ tương đương vừa vào Võ Thiên Cảnh cũng không phải cùng một cấp bậc.

Cho nên mấy người hiện tại tụ tập lại, cũng không có sức uy h·iếp gì. Mặc dù khó g·iết một chút, cũng rất chán ghét mấy kẻ chém mãi không c·hết nhưng không cần quá mức để tâm.

“Hử?”

Hơi thở hơi nặng một hơi, tay trái cầm kiếm phất ra xuyên thẳng qua không gian, lực lượng đại đạo hóa thành cột sáng đập thẳng vào quỷ Thắp Đèn. Quỷ Thắp Đèn vừa rồi đã trốn được một kiếp, nhưng hiện tại khoảng cách của Lý Quân Thiên với quỷ Thắp Đèn cũng không quá xa, điều động lực lượng đại đạo cũng thật nhiều.

Quỷ Thắp Đèn không kịp tránh thoát một đòn này, bị một kiếm xuyên qua không gian quất vào trên mặt, một kiếm đem ánh lửa u lam cùng thân đèn chia ra làm hai bộ phận. Cột sáng đại đạo theo sát mà đến, đem hai nửa quỷ dị ấn xuống hai vị trí khác nhau trên mặt đất, đục ra hai cái hố sâu.

Khóa vào trong hố, dìm ngập vào trong đại đạo, đánh đến mất đi năng lực phản kháng, thậm chí trực tiếp mất đi hình dáng, lít nha lít nhít quy tắc thần văn ẩn hiện mơ hồ có dấu hiệu đ·ánh c·hết trở về bản nguyên.

Quỷ Thắp Đèn giống như mạnh hơn quỷ Gọi Người, không có bị một kiếm trảm diệt nhưng cũng không thể kéo dài quá lâu. Phất nhẹ một kiếm, Lý Quân Thiên lại lạnh nhạt nhìn mười cỗ quốc lực kia, chờ đợi.

Chờ đợi bọn hắn có thể bày ra chiêu thức như thế nào, bởi vì Lý Quân Thiên đang dần mất đi kiên nhẫn. Nếu như không bày ra chiêu thức gì đáng để chú ý, Lý Quân Thiên không ngại ném ra thần thông chấm dứt mấy chuyện vớ vẩn này.

Quả nhiên, có thể đạt đến cấp bậc cao thủ này, lại sống lâu như vậy có không ít thủ đoạn, vừa vặn có thể lấy ra được vào lúc này.

Chỉ thấy Lạc Tạo Vương bước ra ngoài, vóc dáng của hắn giống như một thiếu niên mười một mười hai tuổi, không khác gì một đứa trẻ ngây thơ. Nhưng các Vương Giả đều biết được, tuổi tác của hắn không nhỏ, thậm chí tương đối lớn, ở trong các vương giả cũng coi như nguyên lão, không phải lớn thứ ba chính là thứ tư.

Âm thanh của hắn không hùng hồn thậm chí mang theo một chút lanh lảnh như trẻ con.

“Các vị, chớ có chần chờ rồi”.

Nói xong gân lạc quanh mắt nổi lên giống như sơn mạch, bộ mặt lộ ra dữ tợn vô cùng. Ánh mắt chậm rãi thay đổi, toàn bộ tròng mắt đen kịt giống như muốn chảy ra nước, hắc vụ hóa thành từng đám mây nhỏ trôi qua trôi lại ở trong tròng mắt.



Đồng tử hơi mở rộng ra, giống như một đóa hoa nở căng hết cỡ, hoa văn trong đồng tử vẽ thành một cái đồ án phức tạp mà đẹp đẽ, yêu dị đến thu hút khiến người khác không rời được ánh mắt.

Mấy vị vương giả khác cấp tốc hành động, vương tọa tỏa ra vô số quốc lực, quốc lực hóa thành dòng nước truyền vào trên người Lạc Tạo Vương. Theo vô biên quốc lực trút xuống, đôi mắt của Lạc Tạo Vương giống như căng rộng, mở lớn ra.

Lạc Tạo Vương ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời, máu tươi nổ tung, đôi mắt bay về phía bầu trời, con mắt cấp tốc mở rộng ra khắp bầu trời, che phủ cả một vùng không gian.

Tà Thiên Cấm Nhãn!

Đoi mắt tràn đầy tà dị u lãnh, lại có một vẻ đẹp đến yêu dị để người ta muốn chìm sâu vào trong đoi mắt ấy, muốn từ đôi mắt nhìn ra cái gì đó.

Mà ánh mắt mở ra, khóa chặt Lý Quân Thiên, một luồng lực lượng cấm kỵ vô hình vô chất, vô thanh vô tức tràn vào trong cơ thể Lý Quân Thiên, muốn đem hắn xóa đi khỏi thế giới này.

Tà Thiên Cấm Nhãn, vây mà có thể điều động lực lượng cấm kỵ, cũng không biết nguồn gốc của con mắt này từ đâu mà đến lại có thực lực như vậy, lại là loại quỷ dị gì có thể sinh ra lực lượng như vậy.

Nhưng lấy quốc lực làm nhiên liệu, lấy con mắt làm ánh lửa bộc phát ra lực lượng cấm kỵ tràn đầy khí tức hủy diệt, cuồng bạo xông vào trên người Lý Quân Thiên, điên cuồng phá hư, muốn đem Lý Quân Thiên xóa đi, quay trở về hư vô.

Lý Quân Thiên mặc dù có Kiếm Thần Thể, có đại đạo hộ thân nhưng lực lượng cấm kỵ cũng không phải dễ đối phó như vậy. Lực lượng cấm kỵ vừa tràn vào trong người liền tiến hành phá hư, giống như vô số con kiến thi nhau gặm cắn từng phần chút cơ thể, Kiếm Thần Thể dễ dàng bị công phá, mặc dù sức chống cự tương đối đáng kể, không phải chạm vào tức hóa thành hư vô.

Lý Quân Thiên hừ một tiếng, bộc phát ra khí tức hóa đạo. Đại đạo vô hình, đạo tiêu dao, thiên địa không thể trói buộc. Lực lượng cấm kỵ có thể hao mòn một bộ phận lực lượng đại đạo, nhưng Lý Quân Thiên hiện tại là hiện thân của đại đạo, giống như bị bốc hơi mất mấy giọt nước trong toàn bộ bể nước mà thôi, không đáng nhắc đến.

Mặc cho lực lượng cấm kỵ không ngừng nghỉ tuôn ra, giống như nắng hè phơi hồ nước, tuy có tác dụng nhưng mà không nhiều, không biết phải bơi bao nhiêu ngày tháng mới có thể hoàn toàn sấy khô hồ nước.

“Không tệ”.

Lý Quân Thiên lạnh nhạt đánh giá, thanh âm phiêu miểu như xa như gần, giống như từ thiên ngoại vọng đến lại giống như thì thầm bên tai. Hắn nâng lên Quy Khư, lực lượng đại đạo dọc theo kiếm, nửa đường liền cấu tứ ra hình dáng một bông hoa sen.

Hoa sen mười hai cánh nở rộ trong đại đạo, giống như toàn bộ thế gian đều áp súc vào trong đóa hoa này, tỏa ra hào quang sáng chói sắc sỡ.

Thần Thông – Táng Đế Liên!

Lý Quân Thiên chuẩn bị dùng một đòn này, đem tất cả đ·ánh c·hết một lượt, nhưng không nghĩ đến thần thông chưa thành đột nhiên lại giải thể, hóa thành vô số sợi dây. Giống như bông hoa này đang được dệt tạo thành hiện tại bị rút chỉ mở rộng ra, quay trở về như cũ.



Quay trở về lực lượng đại đạo chảy ra xung quanh, bao bọc lấy Lý Quân Thiên. Mà từ trong bông hoa sen giải thể, Thí Thiên Nghĩ đột nhiên phóng ra ngoài.

Tựa như nó ngủ say ở bên trong Táng Đế Liên, hiện tại hoa sen bị duỗi sợi khiến nó được thả ra, mà vừa thả ra giống như đang rất đói lại thấy được món ngon bày trước mặt, chớp mắt đã bay thẳng đến con mắt khổng lồ kia.

Lý Quân Thiên hơi nhíu mày một cái, lực lượng đại đạo bị giải thể kia bị hắn điều động đánh ra, vô biên vĩ lực quét ngang lĩnh vực, trực tiếp đem năm con quỷ dị đánh đến chấn động, vương tọa cũng bị lay đến rung chuyển không ngừng.

Thí Thiên Nghĩ bay vào trong Tà Thiên Cấm Nhãn, há miệng hút mạnh một hơi, muốn đem tất cả con mắt nuốt vào trong bụng. Đừng nhìn hình thể của nó nhỏ bé nhưng cả một con mắt khổng lồ che khuất bầu trời nhanh chóng bị rút nhỏ xuống, giống như một cái bể tự nhiên bị đục thủng cái lỗ ở dưới đáy.

Phốc!

Lạc Tạo Vương phun ra một ngụm máu, không phải phun ra từ miệng mà là từ lỗ mũi cùng với hốc mắt đồng loạt bắn ra một cột máu, máu tươi nồng đậm lại mang một loại cảm giác lạnh lẽo, vô cùng tanh hôi.

Thân thể của Lạc Tạo Vương giống như trúng phải trọng kích, bay ngược về phía sau, lưng đập vào vương tọa lại một lần nữa phun ra một ngụm máu, khí tức cấp tốc uể oải xuống, treo ở trên lưng tựa của vương tọa.

Chín vị vương giả còn lại đồng dạng như nhận lấy phản phệ, quốc lực cấp tốc hao hụt đi mất một khoảng lớn, không còn hùng hồn như trước. Mà lực lượng đại đạo của Lý Quân Thiên quét ngang, mang đến sức áp bách lập tức tăng mạnh gấy mầy lần, làm cho bọn hắn càng lộ ra thêm chật vật.

Cũng không biết có phải bởi vì lực lượng đại đạo quét trúng hay không, con quỷ Lội Nước lúc này lại đột nhiên hiện ra, bọt nước lõng bõng bám vào chân của Lý Quân Thiên.

Chân ngọc mềm mại, mịn màng như bạch ngọc đột nhiên cảm thấy một cỗ cảm giác âm lãnh nhớp nháp xâm lấn vào ngón chân cùng lòng bàn chân của mình, khiên cho gai gốc toàn thân của hắn nổi hết lên. Trong lòng dâng lên cảm giác kinh tởm khiến cho Lý Quân Thiên muốn nhe răng, vội vàng điều động lực lượng đại đạo, mũi chân điểm xuống di đi di lại.

Phốc phốc!

Mặt nước bị kiếm khí xoắn tan, đừng nói là giọt nước thừa, cho dù là hơi nước cũng không sót lại chút nào. Lý Quân Thiên di xuống mũi chân mang theo lực lượng đạo đạo cực kỳ hùng hậu, gần như là giới hạn mà hắn có thể bùng nổ ra mà không xúc động v·ết t·hương.

Quỷ Lội Nước, diệt!

...

p/s: Cầu đề cử!!!

p/s: Trạng thái không đúng lắm, gõ chữ có cảm giác hơi rời rạc không liền mạch, có lẽ sẽ chậm rãi sửa đổi lại!