Chương 267: Phá trận?
Trong mắt người thường có thể không nhìn thấy, không hiểu được lực lượng quy tắc, tất cả những điều vi phạm với quy tắc liền bị g·iết c·hết ở trong vô hình. Nhưng Lý Quân Thiên có thể thấy được lực lượng quy tắc du động đến, bám vào trên người mình sau đó bộc phát công kích.
Một khi lực lượng này có thể bị nhìn thấy, không còn vô hình nữa vậy thì hoàn toàn có cách để chống lại.
Quỷ dị, cấp Huyết có thể g·iết hàng chục người, hủy diệt một nhà một xóm. Cấp Hung có thể đồ thành diệt trấn, cấp Tai có thể đồ châu diệt phủ, cấp Kiếp mới có thể đồ diệt Thần Triều, hủy diệt thế giới.
Nhưng sức mạnh khác biệt, trên bản chất đều là một loại vận dụng quy tắc của tự thân, Lý Quân Thiên chỉ cần dùng quy tắc là có thể ngăn cản quy tắc, quy tắc đối chọi rất đơn giản thô bạo, tiêu hao mài mòn cho đến tận cùng, bên nào mạnh hơn thì sẽ chiến thắng, bên thua mất sạch.
Một sợi lực lượng quy tắc hóa thành sợi dây siết chặt cổ của Lý Quân Thiên, cũng không biết đến từ con quỷ dị nào, lực lượng quy tắc cực kỳ mạnh mẽ muốn cắt xuống đầu của Lý Quân Thiên.
Loạt xoạt!
Lý Quân Thiên cũng không chống cự lực lượng quy tắc hoàn toàn siết chặt, cắt xuyên qua da thịt của hắn, lưu lại một dất vết vô cùng rõ ràng, chia cắt đầu lâu cùng thật thể của Lý Quân Thiên. Lý Quân Thiên gật gù, trong lòng thầm nhủ.
“Quả nhiên”.
Ở trong trạng thái hóa đạo, lực lượng quy tắc không thể tạo nên ảnh hưởng quá nhiều, không phải hoàn toàn không có tác dụng nhưng hiệu quả cũng không mạnh. Dù sao hóa đạo không nhận thiên địa ước thúc, cũng đồng nghĩa với không nhận quy tắc trói buộc, cho nên tránh thoát lực lượng quy tắc t·ấn c·ông cũng không lạ.
Chỉ thấy v·ết t·hương trên cổ đang cấp tốc dính liền, chỉ mất mấy hơi thở liền biến mất, giống như chưa bao giờ b·ị t·hương. Lý Quân Thiên lại thấy lực lượng quy tắc kia một lần nữa bám đến muốn một lần nữa cắt đứt đầu của Lý Quân Thiên.
Lý Quân Thiên cong ngón tay búng ra một sợi kiếm khí, lực lượng đại đạo hóa thành kiếm khí trực tiếp chặt đứt sợi lực lượng quy tắc này. Nhưng sợi lực lượng quy tắc này giống như nối với nguồn năng lượng vô hạn, chặt đứt xong lại chưa biến mất mà chỉ suy yếu một chút.
Lý Quân Thiên tăng cường thêm lực lượng đại đạo v·a c·hạm vào cùng sợi quy tắc này, kiếm khí bừng bừng không ngừng ma diệt lực lượng quy tắc, đôi khi sẽ diễn sinh ra lực lượng cấm kỵ sau đó tiêu tán cùng với quy tắc.
Toàn bộ quá trình kéo dài vô cùng mà nhàm chán, thực tế vô cùng hung hiểm, chỉ cần bất cẩn một chút sơ sót một xíu lực lượng liền có thể khiến người gặp phải tổn thương.
Không biết trôi qua bao lâu, toàn bộ lực lượng quy tắc bị tiêu hao không còn sót lại chút nào, không thể ảnh hưởng mảy may đến Lý Quân Thiên. Lý Quân Thiên lại không định kết thúc như vậy.
Lực lượng đại đạo truy hồi bản nguyên, nghịch tìm đến phía đầu nguồn của lực lượng quy tắc. Lý Quân Thiên mơ hồ có thể trông thấy hình dáng của quỷ dị, hình dáng giống như một ngọn đèn dầu, bấc đèn mang một màu đồng cổ kính.
Mà ngọn lửa của ngọn đèn dầu này toát lên ánh sáng nhưng lại mang cho người ta cảm giác âm u, màu ngọn lửa cũng rất kỳ quái, mang một màu lam lục cực kỳ lạnh lẽo.
Quỷ Thắp Đèn.
Quỷ Thắp Đèn lại là một ngọn đèn?
Cũng không biết là loại quy tắc gì nhưng thông qua trận pháp liền bị biến đổi hiệu quả, nhưng phạm vi ảnh hưởng của nó chính là nơi mà ánh đèn chiếu đến, cũng không biết vì lý do gì mà ánh sang từ ngọn đèn lúc bao phủ cả trận pháp lại không hề thay đổi màu sắc, để người ta không nhận ra được.
Lý Quân Thiên hóa đại đạo làm kiếm, cách không chém ra lực lượng khủng bổ, nhắm thẳng quỷ Thắp Đèn. Ánh đèn lập tức tối xuống, một kiếm chưa chém đến thì ngọn lửa đã hoàn toàn dập tắt, cả chiếc đèn chìm vào trong bóng tối giống như biến mất khỏi thế gian.
Một kiếm chém xuống lại không thể trúng đích, đợi cho một kiếm qua đi vạch nát một góc thành Đông Kinh, chém vụn một phần tường thành cùng lãnh địa ngoại thành nhưng không tạo ra phá hư quá lớn.
Mà theo một cơn chấn động lung lay toàn bộ thành trì, không gian giống như bị lột xuống một lớp áo, toàn bộ không gian bên trong quỷ trận khẽ rung động, cuối cùng mơ hồ tách biệt khỏi thế giới.
Chìm sâu vào một tầng không gian, không thuộc về Thế Giới Cửu Châu.
Lý Quân Thiên thấy được không gian bị chồng lên thêm một tầng, ánh mắt quét một vòng liền không thèm để ý đến, chỉ là phong tỏa một tầng không gian, cũng không phải không thể đi ra cho nên không cần quan tâm lắm.
Lý Quân Thiên đứng dậy, bước ra một bước liền có vô số sợi quy tắc từ xa cuốn đến, chỉ là loại quy tắc này cũng không phải tác dụng lên trên người Lý Quân Thiên mà là tác động lên không gian quanh thân hắn.
Không gian xung quanh giống như phủ lên một tầng mê vụ, không thể nhìn rõ phạm vi quá xa, Lý Quân Thiên chỉ tùy ý liếc mắt một cái liền không để ý đến nữa, không có ảnh hưởng gì lớn.
Lĩnh vực của bản thân mở rộng, không gian sương mờ liền bị quét sạch, mờ mịt trong chớp mắt liền thông suốt sáng sủa. Bầu trời nhật nguyệt chói sáng, lưu tinh bay múa thành dòng, mặc dù nền trời đen kịt sâu thẳm mặt đất lại không tối tăm, trái lại sinh cơ bừng bừng.
Mặt đất có núi cao sông rộng, biển xanh mênh mông cuồn cuộn.
Lốp đốp!
Lĩnh vực chống ra ngoài cùng quỷ trận linh vực nổi lên xung đột dữ dội, mặc dù không thể hoàn toàn đột phá quỷ trận linh vực nhưng bởi vì xung đột thật lớn thậm chí vặn vẹo ra không ít lực lượng cấm kỵ, hóa thành vô số hắc lôi ở vùng t·ranh c·hấp.
Lý Quân Thiên bước ra một bước, thân hình liền dịch chuyển khỏi vô số không gian, đi đến biên giới của lĩnh vực. Ánh mắt tùy ý quét qua, cuối cùng giống như phát hiện cái gì lại ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, ánh mắt tập trung về phía mặt trời trong lĩnh vực.
Sau đó thân hình biến mất, mặt trời hóa thành một thanh kiếm đỏ rực chèm về phía bên phải.
Ầm ầm!!!
Mặt trời hóa kiếm đốt cháy một khoảng không gian, xé rách ra một cái khe. Mà thông qua cái khe thăm thẳm như thâm uyên này lại để lộ ra hình dáng một cái cửa, một cái cửa có khung làm từ xương cùng da thịt.
Vết chém vừa vặn chém đôi cánh cửa, vết chém cháy khét giống như bị đốt ra thành than, khí tức âm trầm từ trên cửa toát ra càng lúc càng dày đặc. Cuối cùng, cánh cửa hoàn toàn vỡ tan thành vô số mảnh.
Cùng một lúc, lĩnh vực của Lý Quân Thiên đột ngột mở rộng, hiện tại có thể mở rộng vạn dặm, bao trùm vạn dặm đất trời. Hắc lôi ở biên giới cũng trong chớp mắt này biến mất, giống như lĩnh vực trực tiếp xé toạc áp chế của quỷ trận linh vực khiến cho lực lượng cấm kỵ không có cơ sở sinh ra.
Nhưng Lý Quân Thiên lập tức phát hiện ra được không phải Lĩnh Vực của mình nghiền ép quỷ trận linh vực, trái lại lĩnh vực của hắn đã bị quỷ trận bao vây vào bên trong. Giống như lĩnh vực có thể tùy ý mở rộng trong thế giới, không tạo thành tranh đấu mà tạo ra lực lượng cấm kỵ.
Hiện tại quỷ trận linh vực cũng như thế, nó thuộc về tầng thứ cao hơn đồng thời khả năng gánh chịu toàn bộ lĩnh vực của Lý Quân Thiên cho nên mới không đi ngăn cản áp chế, để cho linh vực của Lý Quân Thiên mở rộng ra, hoàn toàn không phải Lý Quân Thiên áp chế quỷ trận linh vực.
“Do phá vỡ cánh cửa kia?”
Lý Quân Thiên suy nghĩ một chút, ánh mắt lại nhìn về mấy phương hướng khác nhau, cảm ứng được rất nhiều khí tức khóa chặt chính mình, khí tức trên người hắn từ từ lạnh xuống, sát khí chậm rãi tỏa ra.
...
p/s: Cầu đề cử!!!