Chương 253: Long Nhân Hóa
Ý nghĩ lệch ra không phải bởi vì muốn ăn thử thịt rồng, chỉ là hiếu kỳ thịt rồng cũng có thể ăn? Đồng thời hơi kiếu kỳ nhìn về phía Lý Thanh Thanh, nhìn đến Lý Thanh Thanh không có ý tứ.
Tướng quân không đầu lại không nhìn Lý Thanh Thanh, giống như không nhìn ra được Lý Thanh Thanh có một chút đặc điểm của loài rồng vậy. Lý Quân Thiên không hiểu nhiều, tạm thời chưa quan tâm lắm.
Lý Quân Thiên đưa chú ý đến trên người Đông Hải Thần Hoàng, hỏi.
“Ta rất hiếu kỳ bộ dáng hiện tại của ngươi vì sao lại là dạng này?”
Đông Hải Thần Hoàng hơi sững sờ một chút, phải mất một hồi mới hiểu ra ý của Lý Quân Thiên, cười nói.
“Nơi này là cố hương của ta, năm đó chính là ta ôm đầu trở về đến nơi này, kỳ thật ta cũng không biết lúc đó ta là sống hay c·hết, đã linh hóa hay chưa, ý thức về sau cũng lâm vào trong hỗn loạn”.
Nghe đến chuyện này, Lý Quân Thiên hết sức bất ngờ. Bị chém đầu còn không c·hết đúng là chuyện tương đối khó khăn, nhất là cơ thể của ngự linh sư cũng không quá mạnh, hơn hẳn người thường nhưng cũng không phải bất tử bất diệt, đại đa số người b·ị c·hém đầu vẫn sẽ c·hết.
Mà có thể giữ đầu chạy trở về quê nhà, đúng là không đơn giản, nếu không phải năng lực đến từ “linh” thì chỉ có thể chứng tỏ người này phi phàm.
Trò chuyện một hồi vẫn rất vui vẻ, hơn nữa người ta dẫu gì cũng là cường giả được “phong thần” thân mang chức tước đàng hoàng, lại là tiền bối công hiến cho đất nước, sau khi c·hết còn bảo hộ một phương chứ không phải dạng cô hồn dã quỷ họa loạn thế gian.
Cho nên Lý Quân Thiên đã bỏ đi ý định động thủ từ lâu, hiện tại hắn muốn thông qua dự trữ tri thức của Đông Hải Thần Hoàng trong khoảng thời gian dài dằng dặc để hiểu hơn về lực lượng của Thiên Mệnh Đại Đế.
Đáng tiếc, Đông Hải Thần Hoàng là quan võ, là tướng quân, hắn không hiểu rõ những chuyện bí ẩn này, hắn chỉ biết tiến quân ra sa trường, chém g·iết, đánh trận chứ không hiểu rõ nhiều về sức mạnh thiên mệnh.
Không hỏi ra được quá nhiều điều hữu dụng, Lý Quân Thiên chuẩn bị rời đi. Đông Hải Thần Hoàng mặc dù có thể rời đi địa bàn của mình, thậm chí có thể tuần du Đông Hải nhưng chung quy lại không thể rời đi quá lâu.
Cuối cùng hai bên chia tách trong vui vẻ, tướng quân không đầu vẫn rất đáng tiếc chuyện Lý Quân Thiên không chịu đến ghé thăm phủ viện của mình. Đông Hải Thần Hoàng lên ngựa, cưỡi ngựa chậm rãi đi xa, từng bước từng bước giống như thật chậm lại giống như bước qua tầng tầng không gian, không giống như đi xa mà là đi sâu vào bên trong.
Chiến trường nhanh chóng rút đi, giống như nắng sớm vẽ ra bóng râm đang theo ánh mặt trời dâng lên mà bóng dáng rút đi, trả lại khung cảnh trong sáng, thôn xóm chậm rãi hiện ra.
Lý Quân Thiên lúc này liền hiểu, chiến trường là linh vực của Đông Hải Thần Hoàng, không tồn tại ở trong một tầng không gian mà là cách mấy chục tầng không gian ở phía sâu, đứng ở trên mặt vĩ độ cao hơn.
Thật là không tầm thường.
Lại nói không trực tiếp đụng độ nhưng Lý Quân Thiên có thể ước lượng được cấp bậc sức mạnh ẩn chứa trên người Đông Hải Thần Hoàng, quả nhiên không ngoài dự đoán của Lý Quân Thiên, tương đương với Đạo Thiên Cảnh đỉnh phong, chấp chưởng chín phần mười quy tắc.
Rất mạnh.
Quay trở lại thôn xóm, Lý Thanh Thanh không còn cảm ứng được khí tức của Đông Hải Thần Hoàng mới lên tiếng hỏi Lý Quân Thiên.
“Cô cô, ta có thể nghiên cứu cự long kia không?”
Lý Quân Thiên không biết Lý Thanh Thanh vì sao lại nhấc lên chuyện này, nhưng cũng không quan trọng lắm, có lẽ muốn nghiên cứu để tăng tiến thêm cảnh giới gì đó. Dù sao Thần Long Biến có thể tương đương với chứng đạo, nếu như nghiên cứu ra cái gì thì có thể trợ giúp nàng hoàn thiện Thần Long Biến cũng là chuyện tốt.
Lý Quân Thiên không keo kiệt nhưng hiện tại chưa có biện pháp để khống chế được cự long, hắn nghĩ nghĩn liền điều động Bạch Tuyết kéo xe bay đến một vùng núi rừng không người, trực tiếp đem cự long thả ra.
Cho Lý Thanh Thanh đi quan sát trực tiếp, hắn ở một bên giá·m s·át là được. Cũng không sợ bị những người khác dò xét thấy, Đông Hải Thần Hoàng rất mạnh, tuy không sánh bằng Trần Vệ nhưng tuyệt đối không yếu hơn bao nhiêu, là cao thủ hàng đầu của thế giới này.
Đã nắm tính toán không sai biệt lắm về sức mạnh của thế giới này, Lý Quân Thiên cảm thấy mình có thể đối phó bất cứ ai, cho nên không lo lắng gì, trực tiếp thả ra phong ấn cự long cũng không sợ có người đến gây chuyện.
Thậm chí ẩn ẩn cầu mà không được.
Đánh mấy người, lột xuống một chút “linh” tăng cường lực lượng cho A Cửu.
Rống!!!
Long uy cuồn cuộn hóa thành vô biên đại thế trấn áp xuống, tiếng gào to lớn xé toạc không khí đổ ập về phía Lý Thanh Thanh. Khí tức của Lý Thanh Thanh cực kỳ nổi bật, giống như một cái kim chọc vào trong tròng mắt của cự long, tất nhiên bị chú ý ngay lập tức.
Há ra miệng lớn hơn cả một căn phòng căn về phía trước nhưng lực lượng nặng nề vô biên vẫn ép vào trên người cự long, chưa hề tiêu tán đi. Ngao Liệt vùng vẫy không có tác dụng quá lớn, tức giận quát.
“Đám thú hai chân đáng c·hết các ngươi, thả ta ra nếu không Long Đình chắc chắn sẽ san bằng giới này”.
Ngao Liệt không biết mình bị đưa đến nơi nào nhưng hắn vẫn cho rằng mình bị người hạ giới trói buộc lại, cho nên vừa thẹn vừa giận mà đe dọa. Lại sợ đám người này không biết Long Đình, liền tiếp tục nói.
“Long tộc bọn ta chính là bá chủ giới này, các ngươi dám vô lễ với ta, đợi lấy Long Đình g·iết sạch đám ngu muội các người đi”.
Cuối cùng tầm mắt hơi chuyển, khóa chặt trên người Lý Thanh Thanh, trong mắt ẩn chứa một chút mờ mịt nghi hoặc lại tràn đầy miệt thị nói.
“Tạp chủng ngươi nhìn thấy bản điện hạ còn không hành lễ, cũng không biết tạp nham làm sao có thể sinh ra, vấy bẩn huyết mạch long tộc”.
Lý Thanh Thanh dù muốn duy trì vẻ ngoài lạnh nhạt nhưng trên trán đã nổi lên gân xanh, hiển nhiên lửa giận đã không thể áp chế. Lý Thanh Thanh vốn định động thủ để nghiên cứu một phen, hiện tại lại có thêm một lý do để động thủ.
Hóa Long Thất Biến – Long Nhân Hóa – Bá Huyết - Liệt Thiên Bá Quyền!
Lý Thanh Thanh nâng tay, long tức từ trên cánh tay bốc lên giống như liệt diễm xung thiên, kéo thành một ánh mây đỏ rực như lửa kéo dài mấy nghìn thước. Một quyền đấm ra ngoài, một quyền giống như muốn xuyên thủng cả không gian, kéo rách cả thiên địa.
Long Nhân Hóa có thể tùy ý vận chuyển song hành lực lượng của các biến khác, Liệt Thiên Bá Quyền là vận dụng lực lượng của Bá Huyết Biến kết hợp với lực lượng từ Liệt Thiên Phản Huyền Giác hình thành lực lượng dung vào trong quyền pháp.
Đây là chiêu thức mà Lý Thanh Thanh mới sáng tạo ra sau khi v·a c·hạm với Ngao Liệt lần trước, tiêu hao ít hơn cùng với đem lực lượng bản thân đánh ra mức tối đa.
Đông!
Một quyền vững vàng đập xuyên qua không trung, rơi vào giữa trán của Ngao Liệt vang lên một tiếng v·a c·hạm vô cùng rõ ràng. Vô cùng lực lượng đập xuống khiến cho toàn bộ long khu chấn động một cái, cơ bắp trên thân rồng giống như co rút lại.
Toàn bộ long khu từ trên không trung đập xuống, trực tiếp gạt mở nửa ngọn núi, sụp đổ cả một vùng rừng. Lý Thanh Thanh cũng không có ý định chỉ ra một quyền, thế công liên miên bất tuyệt, sẽ không ngừng lại.
Đầu tiên là cơ thể hóa thành lôi đình, lôi đình xanh thẳm vọt đến lại nở rộng ra, bao trùm vạn trượng đánh lên toàn bộ long thân.
Long Nhân Hóa – Vạn Pháp – Lôi Vũ!
Lôi đình cuồn cuộn lại không thể đả thương được Ngao Liệt, chỉ có thể không ngừng tô điểm đánh bóng cho vảy giáp của long thân. Nhưng Lý Thanh Thanh giống như dùng lôi đình để hành tẩu, che giấu tung tích của mình mà thôi.
Lôi đình vừa rút đi, thân hình của Lý Thanh Thanh hiện ra, hai tay hóa thành trảo, móng vuốt sắc bén như kim kiếm đã ngưng tụ một luồng long tức khổng lồ, phong duệ phát xạ ra cũng đủ làm người cảm thấy đau nhói.
Long Nhân Hóa – Duệ Phong – Thiên Đoạn!
Phốc!!!
Long trảo của Lý Thanh Thanh phát ra kim quang chói lọi giống như mặt trời, nhưng lại không có sức nóng trái lại vô cùng lạnh, rét lạnh thấu xương. Một trảo hạ xuống trực tiếp cắt xuyên vảy giáp của Ngao Liệt, thuật thế xé xuống một khối thịt rất lớn, tốc độ nhanh mà sắc bén đến người khó mà phản ứng kịp.
Ngao ngao!!!
Ngao Liệt hét lên đầy đau đớn, một tảng thịt rất lớn ở trên cổ bị đào xuống, máu tươi phun ra cuồn cuộn, một mảnh đỏ thẫm cực kỳ nổi bật với lớp vảy giáp óng ánh của hắn.
Lý Thanh Thanh hơi nhếch lên khóe miệng, thu hồi lấy tảng thịt mình vừa mới xé được, cực kỳ hài lòng với thành quả này.
...
p/s: Chương tiếp theo vẫn còn đang gõ... Cầu đề cử