Chương 215: Đếm kiến
Cuối xuân đầu hạ, Cốc Vũ mưa rào.
Đêm mưa lớn, mây đen áp đỉnh tiếng rào rào nhộn nhạo cả đêm, che lấp đi rất nhiều động tĩnh.
Thành Hải Lam đêm này biến thiên.
Vẻn vẹn năm tháng, dưới sự trợ giúp của Nội Lực Đan, Hứa gia nhiều thêm bốn mươi võ giả Khí Võ Cảnh đỉnh phong, tức là kỳ Sơ Khuy.
Kể từ khi Lý Khuynh Nguyệt hóa đạo chứng Võ Đạo thành công, võ giả lĩnh ngộ ý cảnh dễ dàng hơn rất nhiều, bước vào Sơ Khuy Kỳ thậm chí là Thác Hải Cảnh quá đơn giản, không phải chuyện gì khó khăn.
Tu luyện nửa năm có thể so với trước kia tu luyện bảy năm mười năm, người người đều bước vào kỳ Sơ Khuy.
Thiên phú cao hơn, bước vào Thác Hải Cảnh cũng không khó. Cho nên ngoài Khí Võ Cảnh ra, Hứa gia hiện tại đã có mười một võ giả Thác Hải Cảnh, thế lực gần như thôn tính trọn vẹn thành Hải Lam.
Hứa gia phát triển quá thịnh, có xu thế độc đại một thành tất nhiên động chạm đến lợi ích của một số người, liền có thế lực âm thầm đẩy Vy gia cùng Lương gia đối chọi với Hứa gia.
Minh tranh ám đấu đều không thắng được Hứa gia, hai nhà liền vận dụng thủ đoạn đơn giản nhất, chọn ngày tụ tập nhân thủ tiêu diệt Hứa gia.
Hứa gia tất nhiên có sự đề phòng cùng phản kích, đại chiến bùng nổ trong đêm.
Bởi vì thực lực đều ở cấp bậc thấp nhất, tình báo của Thiên Môn Đạo cũng không ghi chép lại tình hình chiến đấu cụ thể, Lý Quân Thiên cũng không có hứng thú đi xem mấy con gà yếu đuối mổ nhau.
Không có đặc sắc gì, xem nhàm chán tốn thời gian.
Kết quả cuối cùng là cao thủ Lương gia bị diệt hết. Tiểu thư nhỏ nhất của Vy gia Vy Thanh Chỉ trốn thoát, chạy về Phi Bằng Môn tìm kiếm đại ca Vy Thanh Sơn, cao thủ còn lại của Vy gia đều bị diệt, không ít thành viên thông thường cũng không thể bị diệt trừ.
Hứa gia tổn thất thảm trọng, vẫn lạc bốn vị võ giả Thác Hải Cảnh, đại thiếu gia của Hứa gia bị ngộ thương, đan điền bị phá hủy mất hết tu vi, có thể nói là tổn thất thảm trọng.
Đàm Thanh Chương thể hiện ra tu vi phi phàm, dũng mãnh thiện chiến cuối cùng kết hợp với Hứa gia đại tiểu thư Hứa Mãn Ngọc đánh g·iết võ giả Thác Hải Cảnh kỳ Đại Hải, chiến tích chói lọi để người nể phục.
Hiển nhiên, cũng thành công đánh ra một chút cảm tình với Hứa Mãn Ngọc, tạm thời có thể ôm mỹ nhân vào lòng, ngoài ra chưa có tiến hơn.
Nhưng đại chiến kết thúc, Phi Bằng Môn rút đi, Đại Xà Bang lại giống như chờ đợi đã lâu, cao thủ một loạt tuôn đến đánh úp Hứa gia.
Hứa gia trải qua một đêm đại chiến, bị người đánh một cái không kịp trở tay, kém chút toàn quân bị diệt. Đàm Thanh Chương dẫn đầu phá vây, lại tổn hao bốn võ giả Thác Hải Cảnh cuối cùng bỏ chạy về phía tây bắc.
Phương hướng...giống như là Long Vũ Môn.
Hứa gia vốn đã chuẩn bị từ trước, người trong gia tộc sớm rút đi, chỉ còn võ giả cùng một ít gia đinh tì nữ ở lại, trong đại chiến đã sớm tán loạn rút lui hết chỉ còn lại võ giả cho nên lần này phá vây không có vướng víu, một đường đào vong.
Lý Quân Thiên thu hồi tình báo, ngón tay gõ gõ bàn sau đó ánh mắt nhìn về phía Lý Thanh Thanh. Ánh mắt của hắn tràn đầy sâu xa, ý vị tràn đầy.
“Thanh Thanh, ngươi hiện tại đã về Long Vũ Môn chứ?”
Lý Thanh Thanh xoay người nhìn lại, bàn tay đang hóa thành long trảo vào lúc này chậm rãi rút đi, hóa thành bàn tay trắng nõn mịn màng. Nàng gật đầu, hỏi lại.
“Cô cố có chuyện gì sao?”
Lý Quân Thiên híp híp mắt, trong lòng cấp tốc nổi lên từng dòng suy nghĩ. Lý Thanh Thanh hiện tại hai mươi hai mươi mốt tuổi chứ, lại nghĩ đến tuổi tác của Đàm Thanh Chương.
Lại nhìn phương hướng của Đàm Thanh Chương dẫn người bỏ chạy.
Lý Quân Thiên: ?!!
Kỳ kỳ quái quái, giống như có bàn tay vô hình thúc đẩy cái gì. Nhưng Lý Quân Thiên có thể đảm bảo Thiên Đạo của Thương Võ Đại Lục thậm chí còn không tụ ra “linh” càng không có “trí” làm sao sẽ bày ra một trận âm mưu được.
Cho nên tất cả đều là “trùng hợp” “khí vận” sở quy đúng không?
Chẳng lẽ còn thật là “nhân vật chính” à?
Lý Quân Thiên bóp tắt tất cả ý niệm hỗn loạn, nói với Lý Thanh Thanh.
“Không có việc gì liền trở về tông môn đi, phong ba của ngươi muốn đến”.
Lý Thanh Thanh nghi hoặc nghiêng đầu, “phong ba” ở đây là chuyện gì? Ngoại trừ Thiên Môn Đạo ra làm gì còn có ai gây được “phong ba” ở trước mặt nàng. Về phần chuyện đến từ các thế giới khác, không phải Lý Quân Thiên luôn thích đi xem chuyện thú vị chạy đến giải quyết sao?
Thấy Lý Quân Thiên không định giải đáp, Lý Thanh Thanh gật đầu thoát khỏi Ma Hê Thủ La Thiên, quay trở về thế giới hiện thực, trong lòng vẫn không khỏi suy nghĩ ẩn ý trong lời nói của Lý Quân Thiên.
Cũng không dồn toàn tâm toàn trí đi suy diễn công pháp mà phân ra một luồng ý niệm lưu ý chuyện xung quanh, đợi xem có đệ tử bẩm báo cái gì không.
Lý Thanh Thanh rời đi, Lý Quân Thiên đồng dạng rời khỏi Ma Hê Thủ La Thiên, hắn vừa mới trông thấy một chuyện rất thú vị.
Người của Tài Quyết Thần Điện đi vào Thương Võ Đại Lục, bắt đầu truyền giáo, xây dựng thần điện cùng cúng bái. Người sang đến cũng không phải thực lực cao siêu gì, tu vi đủ loại từ Linh Ngưng Cảnh, Linh Cố Cảnh đến cả Linh Pháp Cảnh.
Linh Pháp Cảnh chỉ có một vị, không so sánh được với Quách Thiết Chiến nhưng cũng là Linh Pháp Cảnh, chỉ là hành sự cẩn thận, không gây nên náo động gì. Hắn vừa tiến vào Thương Võ Đại Lục thì Lý Quân Thiên đã cảm ứng được, cho nên đi ra ngoài xem một chút.
Không cần phải chạy đến tận nơi mà chỉ cần ngồi ở một chỗ, tập trung ý nghĩ liền có thể quan sát đến mục tiêu mà mình cần. Đại đạo trải khắp thiên địa, lực lượng của Lý Quân Thiên cũng rộng khắp thiên địa, không nơi nào không có, chỉ cần có thể vận dụng thì huyền diệu vô cùng.
Cao thủ Linh Pháp Cảnh kia giống như cảm ứng, toàn thân lạnh lẽo xông thẳng lên đầu, lông tơ trên người dựng đứng. Tựa như quanh thân đang bị muôn ngàn lưỡi kiếm chỉ vào, khóa chặt tại nguyên chỗ dọa cho hắn chảy mồ hôi lạnh tòng tòng.
Lý Quân Thiên liếc mắt một cái liền qua, còn không cần chủ động vận chuyển thần thông liền có thể đọc đến một chút tin tức, thấy người này không có động tĩnh quá đáng gì liền mặc kệ.
Thật sự chỉ là liếc mắt nhìn qua, thuận tiện “chấn nh·iếp” một cái.
Dù sao cái việc truyền giáo này liên quan đến hệ thống tu hành linh pháp của Thiên Linh Đại Lục, cũng là một loại thủ đoạn xâm nhập giống như Lý Quân Thiên đem Võ Đạo đánh vào trong thế giới bản nguyên dẫn dắt lực lượng của Thương Võ Đại Lục đến xâm nhiễm Thiên Linh Đại Lục vậy.
Võ Đạo độc lập lại bổ trợ cho Thiên Đạo, cách tu luyện của Linh Pháp cũng thế. Phải biết căn cơ của Linh Pháp là “linh vật” mà linh vật tạo thành từ tự nhiên, là lực lượng bản nguyên thông qua quy tắc diễn hóa tạo thành.
Cho nên có thể coi đây là một thủ đoạn xâm nhiễm, chỉ là sinh linh chủ động hỗ trợ thiên địa chứ không phải thiên địa xâm nhiễm. Nếu không phải thủ đoạn xâm nhiễm, “nhân vật chính” Đàm Thanh Chương làm sao có thể thu được “linh vật” cùng thuật luyện đan để phụ trợ cho hắn.
Sự việc quanh Đàm Thanh Chương có thể là trùng hợp, cũng có thể là thiên địa xoay chuyển cùng khí vận tạo thành, Lý Quân Thiên chỉ có thể nói là trùng hợp vì không nhìn ra dấu vết gì, cũng không muốn can thiệp quá sâu vào giai đoạn này.
Nhưng sự việc truyền giáo của Tài Quyết Thần Điện thì có người chủ sự thúc đẩy chứ không thể nào là trùng hợp được. Có năng lực thúc đẩy chuyện này, ngoại trừ Thủy ra thì còn có thể là ai.
Quả nhiên nàng ta mặc dù chịu thua nhưng sẽ không khoanh tay chịu c·hết, Lý Quân Thiên có thể đánh Võ Đạo vào trong Thiên Linh Đại Lục thì Thủy cũng có thể truyền giáo cùng Linh Thuật khắp Thương Võ Đại Lục.
Lý Quân Thiên chỉ muốn để đối phương đừng tạo thành phá hư gì thôi, còn lại thì hắn mặc kệ, cũng lười đi quản. Chủ yếu là không có chuyện lý thú phát sinh trên người những kẻ ngoại lai này, nếu không Lý Quân Thiên cũng sẽ quan sát một chút. Nói đến Lý Quân Thiên còn hơi chờ mong đám người kia làm ra chuyện thú vị gì đó.
Giống như quá nhàm chán mà bắt đầu đếm con kiến vậy, Lý Quân Thiên gần đây hơi nhàn, quan sát một mình Đàm Thanh Chương cũng không đủ g·iết thời gian, nên mới muốn quan sát nhiều chuyện thú vị hơn.
...
p/s: Cầu đề cử!!!