Chương 207: Chìm xuống
Lý Quân Thiên tán đi hai bên thần thông, thu hồi căn cơ võ đạo vào trong khí hải, thân thể chậm rãi hạ xuống.
Kích thước của hai bên thiên địa không sai biệt lắm, lực lượng quy tắc đồng dạng. Lý Quân Thiên vận dụng thần thông thật cũng chỉ tương đương với Thủy mà thôi, không phải thật sự mạnh hơn.
Chẳng qua chiến đấu trong không gian bản nguyên này, Thủy có lợi thế nhất định, thần thông của Lý Quân Thiên lại có tính đả kích hủy diệt. Thời gian ngắn thì không ai có thể tiêu diệt người nào, cho nên chiến đấu chỉ có thể kéo dài.
Có thể đến cuối cùng Lý Quân Thiên sẽ tiêu hao hết mà bị trấn áp, nhưng kéo dài đến lúc đó thì không gian bản nguyên cũng sẽ bị Lý Quân Thiên chém thủng trăm nghìn lỗ. Không gian bản nguyên bị tàn phá có thể khiến cho Thiên Linh Đại Lục tổn thất nặng nề, thậm chí trực tiếp khiến cho linh khí khô cạn, văn minh thụt lùi, t·hiên t·ai liên tiếp cũng không phải nói chuyện giật gân.
Còn chưa kể đến việc không có gì chắc chắn rằng Thủy có thể tiêu hao c·hết Lý Quân Thiên, nói không chừng bị hắn đánh nổ không gian bản nguyên cũng không biết chừng. Ít nhất hai chiêu thần thông kia đánh xuống, Thủy cũng không thể ngăn cản được, cùng lắm là bảo vệ tính mạng không lo thôi.
Chưa hoàn toàn phân ra thắng bại, nhưng Thủy đã bị bức ép nhận thua.
Trên mặt hồ lại nổi lên bộ bàn trà, trời xanh mây trắng nối liền với mặt hồ giống như vô biên vô tận, bao la vô cùng.
“Vậy, nhập vào bọn ta, nhỉ?”
Lý Quân Thiên thấy Thủy lại bắt đầu châm trà thì lên tiếng nói. Động tác của Thủy hơi ngừng lại một chút, sau đó rót đều hai chén trà, ngưng trọng nói.
“Ngươi có thể cảm nhận được sao?”
“Cái gì?”
Lý Quân Thiên nhíu mày, không biết Thủy đang đề cập đến cái gì. Tinh thần của hắn trải rộng ra, đơn thuần lấy tinh thần cảm ứng thiên địa, dung hợp tự nhiên, chăm chú cảm nhận xem Thủy đang định nói về cái gì.
Mơ hồ, Lý Quân Thiên có thể trông thấy một cái bóng mờ, giống như quy tắc đan dệt lại thành một bóng hình lại xen giữa vô hình cùng hữu hình.
Thần Thông – Toàn Tri Kiến Giải.
Lý Quân Thiên lập tức thi triển thần thông, muốn kiến giải xem bóng hình mơ hồ kia là cái gì. Mà Toàn Tri Kiến Giải vừa thi triển, Lý Quân Thiên vậy mà có thể nhìn rõ ràng hình dáng kia, thậm chí hình thành một mối liên kết đặc thù, cả hai có thể đối thoại với nhau.
“Thiên đạo?”
Không sai, bóng hình trước mặt này chính là “thiên đạo” hiển hóa. Vạn vật có lĩnh, thiên địa đồng dạng có linh, linh của thiên địa chính là “thiên đạo”. Thiên đạo không hoàn toàn là “linh” hơn nữa “linh” đại biểu cho tồn tại, nhưng không có nghĩa là thiên đạo có trí.
Ở dưới thiên đạo chúng sinh bình đẳng, không có tồn tại đặc thù, chúng sinh bình thường đều bị bao phủ bên trong, coi như có thể tiếp xúc đến nhưng muốn trông thấy được hình dáng cụ thể cần phải có sức mạnh nhất định.
Vừa vặn, võ giả chuẩn bị chứng đạo đúng là có tư cách nhòm ngó đến Thiên Đạo này. Chẳng qua Thương Võ Đại Lục cũng không có “linh” thiên đạo diễn hóa ba nghìn quy tắc lại không có hình dáng cụ thể, chỉ từ biểu hiện suy ngược đến đầu nguồn chứ không thể nhìn thấy trực tiếp.
Thứ không tồn tại làm sao có thể nhìn đến được.
Về phần “thiên đạo” của Thiên Linh Đại Lục, không nghĩ đến đã hiển hóa ra hình dáng, tồn tại tựa như “linh” nhưng càng giống như sinh động ở tầng thứ duy độ khác biệt, chỉ có thể dùng biện pháp đặc thù xâu chuỗi lực lượng quy tắc đột phá tầng thứ duy độ mới có thể thấy đến.
Trừ khi thiên đạo có trí tuệ của bản thân, có ý thức tự chủ, chủ động hiện ra trước mắt sinh linh vậy thì sinh linh có thể gặp đến.
Lý Quân Thiên cùng Thủy không sai biệt lắm là trường hợp phía trước, hiểu thấu quy tắc thiên địa dùng thủ đoạn sắp xếp cuối cùng tìm gặp được thiên đạo.
Nhưng mà Thủy chỉ có thể trông thấy mơ hồ, cảm ứng mơ hồ, tiếp nhận thông tin tương đối ngắt quãng cùng khó hiểu, không thể diễn dịch rõ ràng.
Lý Quân Thiên thì khác, trực tiếp kết nối, vừa hỏi liền có thể nhận được đáp án chính xác. Hắn có thể câu thông thiên đạo mà biết rõ cổ kim, vạn sự vạn vật bên trong thiên địa.
Thiên đạo của Thiên Linh Đại Lục tồn tại hữu hình, tuy chưa có “trí” nhưng có vẻ như nó đã hoàn thành một loại thăng hoa từ sắp xếp quy tắc, cho nên có thể nói nó “mạnh hơn” thiên đạo của Thương Võ Đại Lục.
Tuy nói quá trình dung hợp lực lượng bản nguyên đồng hóa lẫn nhau, quy tắc bao trùm lẫn nhau, bù đắp cho nhau. Nhưng nếu như “thiên đạo” của Thiên Linh Đại Lục mạnh hơn thì rất khó làm, quy tắc của Thiên Linh Đại Lục có thể sẽ bao trùm Thương Võ Đại Lục, coi như chiếm cứ chủ động.
Lý Quân Thiên thử hỏi thăm một chút thiên đạo của Thiên Linh Đại Lục, vậy mà có một số tin tức thú vị phản hồi đến. Loại tin tức này giống như in ấn ở chỗ sâu xa của thiên địa, giống như khởi nguyên của thiên địa liền chứa đựng thông tin này.
Không gian hỗn loạn bên ngoài thế giới cũng không phải vô danh vô tự, thực tế nó là biển không gian hỗn loạn, gọi là “Hỗn Không Hải” từng không chảy hỗn loạn của không gian nhìn như không có phương hướng, không có mục đích gì nhưng thực tế ở phương diện vĩ mô thì có một phươn hướng chung.
Có thể tính là dòng chảy hơi hướng lên trên cao.
Mà mỗi một thế giới giống như một cái đảo nổi trôi theo dòng chảy, thế giới càng nhỏ, quy tắc yếu đuối, trọng lượng càng nhẹ sẽ bị dòng nước cuốn đến càng cao. Mà thế giới hợp nhất, thế giới mạnh lên sẽ khiến cho thế giới chìm xuống.
Chìm đến cuối cùng, có lẽ sẽ đến nguồn gốc của Hỗn Không Hải hoặc là nơi nào đó. Lý Quân Thiên không có câu trả lời, bởi vì Thiên Đạo không có thông tin.
Làm rõ thông tin này, Lý Quân Thiên nghĩ nghĩ, khí thế trên người đột nhiên biến chuyển, lực lượng của đạo đột ngột cộng minh với cái gì, vượt ngang thời không, vượt ngang thế giới, kéo dài xuyên qua Hỗn Không Hải giáng lâm đến trên người Lý Quân Thiên.
Hình dáng của Thiên Đạo lúc này vậy mà đột ngột bị bóp méo, giống như có lực lượng vô thượng đang chèn ép đến Thiên Đạo, khiến cho hình dáng của nó thoáng bị bóp thay đổi, không thể duy trì trạng thái ổn định.
Lý Quân Thiên hơi câu lên khóe miệng, lực lượng “võ đạo” hàng lâm trên thân thể tán đi, thần thông đồng dạng kết thúc thi triển, toàn bộ tinh thần tập trung trở về thân thể.
Nhìn như Lý Quân Thiên đã thất thần rất lâu, giao lưu cùng thiên đạo rất lâu nhưng thực tế thời gian chỉ vừa qua mười giây đồng hồ từ khi Thủy nói về cảm nhận đến thiên đạo.
Ở bên ngoài chỉ vẻn vẹn mười giây mà thôi, nhưng trong tâm trôi qua rất lâu cũng là chuyện bình thường. Lý Quân Thiên có thể sử dụng Lạc Chân Nhập Mộng để người ta trải qua cả một đời trong mơ mà bên ngoài mới một tích tắc, không phải chuyện hiếm lạ gì.
“Thế nào?”
Thủy nhấp một ngụm trà hỏi, nàng không biết Lý Quân Thiên có nhìn thấy Thiên Đạo hay không nhưng Lý Quân Thiên thi triển Toàn Tri Kiến Giải bùng nổ ra sức mạnh bị cảm nhận đến rất rõ ràng.
Dù sao Lý Quân Thiên cũng không có ý định che lấp gì, người có năng lực liền có thể cảm nhận đến thôi.
“Hợp nhất đi, mọi chuyện thuận theo tự nhiên là được. Đạo của ngươi có thể làm lại một lần, thành ‘thần’ càng hoàn mỹ hơn”.
Thủy gật đầu, đánh thua vốn chính là chấp nhận mất đi quyền làm chủ. Mà từ đầu thì Thủy cũng lưu lại đường lui cho mình rồi, mặc dù sức mạnh sẽ bị ảnh hưởng một chút nhưng nàng có thể trùng tu, hoàn thiện cách đột phá Linh Thần Cảnh, từ đấy không còn bị trói buộc ở một thế giới nữa.
Đánh thắng thì mạnh hơn, đánh thua thì làm lại, lựa chọn bên nào cũng có thua thiệt nhất định nhưng đến cuối cùng đều sẽ có lợi với nàng.
“Được rồi”.
Thủy giống như có động tác nào đó dẫn động lực lượng quy tắc của toàn bộ không gian bản nguyên nhưng cuối cùng không sinh ra hiệu quả gì. Lý Quân Thiên không biết nàng đang làm gì, cũng không ngăn cản mà lẳng lặng chờ đợi.
Một hồi sau, Thủy mở mắt ra, lạnh nhạt nói.
“Hiện tại hợp nhất như thế nào?”
Khí thế trên người Lý Quân Thiên hơi biến đổi, trở nên càng thêm lạnh nhạt cùng nhẹ nhàng đồng thời còn mang theo một loại cảm giác bá đạo bễ nghễ thiên hạ, cùng với một loại uy nghiêm thâm sâu để người ta không tự chủ được tin phục.
Mượn thân phận “Lý Khuynh Thiên” bùng nổ sức mạnh “Võ Đạo” trở thành cường giả sau chứng đạo, đứng ngang hàng với thiên địa. Đưa tay phải ra, lực lượng võ đạo ngưng tụ vào trên lòng bàn tay, quy tắc từ thể nội bị rút ra chậm rãi đan dệt, cuối cùng hóa thành một cái hạt giống.
“Mặc dù không phải chính phẩm nhưng cũng không sai biệt lắm”.
“Đạo của ngươi?”
Thủy hơi nhíu mày lại hỏi thăm, hiển hiên cách làm này cũng không quá liên quan đến việc hợp nhất hai thế giới, hoặc ít nhất trong hiểu biết của Thủy thì cũng không cảm thấy chuyện này có liên quan gì, càng giống như Lý Quân Thiên chuẩn bị phổ đạo của mình cắm vào trong Thiên Linh Đại Lục.
Lý Quân Thiên cười khẽ, cũng không trả lời mà cấp tốc bùng nổ khí tức của mình, giống như câu thông lấy cái gì, đồng thời tay trái đảo một cái lấy ra bốn cái lá cây, hơi vận lực lượng một cái đem bốn cái lá cây bóp thành tro tàn, từ trong tro tàn rút ra từng sợi lực lượng bản nguyên sau đó đánh những sợi lực lượng này vào trong hạt giống.
Hạt giống tựa như cây khô được tưới nước cấp tốc bừng lên sức sống, bất cứ lúc này cũng có thể nảy mầm hóa thành đại thụ.
Đột ngột, một loại cảm giác bị khóa chặt hiện ra, giống như có thứ gì đó vừa phủ xuống, đem cả không gian bản nguyên này bao trùm. Mà từ bên trong hạt giống cũng bắn ra một cỗ lực trường chống lại sự bao phủ này.
“Thiên đạo phản ứng kịch liệt thật”.
Lý Quân Thiên khẽ lẩm nhẩm, trên thân cũng không bùng nổ lực lượng gì, chỉ là hai cỗ uy thế cũng không thể lay chuyển hắn chút nào. Cảm thấy thời cơ không sai biệt lắm, Lý Quân Thiên đem hạt giống ném vào trong lòng hồ.
Rõ ràng hắn đang dẫm ở trên mặt hồ giống như đi trên đất bằng, không có gợn sóng cũng không có bị chìm xuống. Nhưng lúc này hạt giống lại có thể xuyên thấu vào trong hồ nước, chìm xuống đến đáy hồ, chậm rãi bén rễ này mầm.
Thủy vào lúc này lên tiếng.
“Ngươi yên tâm như vậy? Không sợ đồ vật đó bị Thiên Đạo gạt bỏ sao? Hơn nữa ta có thể cảm nhận được hạt giống cần rất nhiều dinh dưỡng mới có thể trưởng thành”.
Lý Quân Thiên tản đi lực lượng “võ đạo” trạng thái quay trở về bình thường mới lên tiếng nói.
“Thuận theo tự nhiên thôi, ta chỉ xúc tiến hai thế giới gặp mặt cùng dung hợp, bên nào chủ đạo cũng không phải chuyện quá to tát. Hơn nữa ngươi cũng cảm nhận được chuyện vừa rồi đấy thôi”.
Thủy híp mắt lại, trạng thái của Lý Quân Thiền vừa rồi không giống bình thường, càng giống như đã biến thành người khác, nhưng cũng không hoàn toàn biến thành người khác mà chỉ có một sự khác biệt thôi, rất khó để diễn tả.
Nhưng cũng không quá quan trọng, Lý Quân Thiên đã có tự tin như vậy, nàng cũng không có ý định nhúng tay mà sẽ đứng theo dõi kỳ biến, tuân thủ theo ước định. Không thể không nói, tương lai tràn ngập biến cố này để nàng cảm thấy khá thú vị, không buồn tẻ như vạn năm vừa qua.
...
p/s: Cầu đề cử!!!