Chương 206: Ta thua
Không có hộp kiếm, Lý Quân Thiên nắm ra căn cơ võ đạo hóa thành kiếm cầm ở trong tay, khí tức của đạo vờn quanh, lực lượng quy tắc trong không gian bản nguyên trong phút chốc liền bị dẫn động.
Thủy chắp hai tay trước bụng, ánh mắt khóa chặt đến trên người Lý Quân Thiên. Lạnh nhạt nói.
“Mời”.
Lý Quân Thiên cười khẽ, vung ra một kiếm chém ngang. Kiếm cương lướt qua sơn hà mở rộng, lĩnh vực cấp tốc mở rộng đằng sau kiếm cương, dọc đường vẽ lên một bức tranh thế giới, trăng tròn lại khuyết, mặt trời lặn lại mọc, núi cao lại thấp trập trùng, nước sông cuồn cuộn đổ vào biển...
Lý Quân Thiên có thể cảm nhận được lĩnh vực của mình bị hạn chế rất mạnh, giống như không gian bản nguyên này là lĩnh vực của Thủy vậy, ở trong lĩnh vực của người khác mà muốn chống ra lĩnh vực của mình xua đuổi lực áp bách thì đúng là vô cùng khó khăn.
Cho nên linh vực của Lý Quân Thiên đang bị gò bó lại, khó mà phóng xuất ra ngoài để bao phủ nghìn dặm, Lý Quân Thiên liền thay đổi hình dạng lĩnh vực, dọc theo kiếm cương mở đường mà t·ấn c·ông Thủy.
“Tan!”
Thủy khẽ quát một tiếng, kiếm cương lập tức hóa thành một bãi nước sau đỏ đổ xuống trên mặt hồ. Lĩnh vực đồng dạng bị hóa thành linh khí, linh khí sau đó đều bị hóa giải thành nước dung hợp vào trong hồ, lực lượng quy tắc bị hồi trả về thiên địa, cũng không tiếp tục bị sử dụng thành lực lượng sát thương.
Lĩnh vực của Lý Quân Thiên bị tan đi, Thủy lại lạnh nhạt quát ra một tiếng.
“Thương”.
Vô số nước trong hồ hóa thành một loạt mũi thương toát ra khí tức sắc bén lạnh lẽo xếp khắp không trung, mũi thương khóa chặt Lý Quân Thiên. Lý Quân Thiên toát lên vẻ hứng thú nói.
“Ngôn xuất pháp tùy à?”
Lý Quân Thiên thật không nghĩ đến Thủy có thể làm ra chiêu này, lúc trước biết Linh Thần Cảnh có thể thi hành sắc lệnh, có mấy phần tương tự với vận dụng lực lượng của đạo, kiến tạo quy tắc một cách lâm thời tác dụng lên trên người mục tiêu.
Nhưng so với “ngôn xuất pháp tùy” thì còn kém xa lắm, ít nhất “ngôn xuất pháp tùy” càng giống như không gì làm không được, tùy ý tự tại quả thật có thể xưng là “thần”.
Thủy khẽ vẫy tay một cái, mấy trăm than trường thương đâm về phía Lý Quân Thiên. Lý Quân Thiên cũng không phản ứng quá khích, tinh thần hồn lực bốc lên, lĩnh vực cưỡng ép mở rộng ra hơn trăm thước bao bọc quanh thân.
Bên trong lĩnh vực, vạn vật đều hóa thành kiếm, trường thương bay vào trong lĩnh vực liền b·ị c·hém thành vô số mảnh vụn, hóa thành dinh dưỡng bồi đắp lĩnh vực.
Trường thương, chỉ là Thủy thăm dò. Lúc này nàng mới lấy ra bản lĩnh thật sự, hai ngón tay chỉ về phía Lý Quân Thiên, lạnh nhạt mở miệng.
“Dị đoan là tội”.
Quanh thân Lý Quân Thiên bị xiềng xích trói buộc, quấn chặt lấy cơ thể, hạn chế hành động của hắn. Lý Quân Thiên khẽ bùng nổ lực lượng, Kiếm Thần Thể cùng lực lượng của đạo đồng loạt hợp lại làm một, đem tất cả xiềng xích xé tan.
Mà tiếng nói của Thủy vẫn tiếp tục truyền đến.
“Phản kháng, tội thêm một bậc”.
Xiềng xích lại một lần nữa vô căn cứ hiện lên, một đầu nối sâu vào trong lòng hồ nước, mặt nước vững chắc không có chấn động chút nào giống như đá liền. Một đầu của xiềng xích quấn lên trên người Lý Quân Thiên.
Nhưng lần này Lý Quân Thiên phản ứng càng nhanh, bàn tay điểm ra một cái liền có vô số lưỡi kiếm chém thẳng từ trên cao xuống, xiềng xích đồng dạng b·ị c·hém thành muôn mảnh, hơn nữa lực lượng còn bị lĩnh vực luyện hóa thành chất dinh dưỡng, bồi đắp lĩnh vực.
Thủy vẫn không có ngừng lại, tiếp tục nói.
“Ngoan cố, tội đã đáng c·hết”.
Trời xanh mây trắng vào lúc này đột nhiên túc sát nghiêm nghị, trời giống như chuyển hồng, mây đen áp đỉnh vô cùng đè nén. Trên đỉnh đầu Lý Quân Thiên hiện lên một lưỡi rìu toát ra khí tức sắc bén nặng nề. Lưỡi rìu khổng lồ trực tiếp bổ xuống, muốn đem Lý Quân Thiên chém thành hai nửa.
Lý Quân Thiên lại còn không thể tránh né, một rìu này chắc chắn sẽ chém xuống trên người hắn. Lý Quân Thiên nắm kiếm, chém ngược lên trên.
Bất luận là lực lượng, tốc độ, quy tắc đều không có khác biệt gì với cự phủ kia chém xuống. Cho nên, cả hai liền triệt tiêu với nhau, hoàn toàn sụp đổ thành linh khí nguyên bản nhất, không hề có một chút gợn sóng nào tràn ra.
Một kiếm cũng không phải thần thông nhưng vẫn vận dụng lực lượng của đạo, đem lưỡi rìu phá nát cũng không phải chuyện gì ngoài ý muốn.
Mà Thủy, càng giống như đã có dự liệu, lời nói không dứt.
“Vận mệnh, ngươi không thể tránh thoát”.
Bành!
Lý Quân Thiên cũng không trông thấy cái gì, chỉ thấy trên ngực truyền đến một cô cự lực, bản thân bị hất bay lui lại mất bước.
Mặc dù lực lượng không nhỏ, nhưng còn chưa thể phá được thánh bào của Lý Quân Thiên đồng thời lực lượng trong thân thể xao động một chút liền bị thể năng tẩm bổ, không tạo nên thương thế gì.
Lại thấy Thủy phất tay một cái, ngón tay cách không điểm chỉ về phía Lý Quân Thiên, miệng lẩm nhẩm.
“Tương lai kiếm”.
Bành!
Lý Quân Thiên lại không thể cảm nhận được chút năng lượng hay quy tắc ba động nào thì thân thể đã bị cự lực hút trúng, hất văng hơn nghìn thước.
“Thú vị”.
Lý Quân Thiên đánh giá một phen, thủ đoạn của hệ thống tu luyện linh pháp đúng là không tầm thường, rất đa dạng để người khó lường. Bản thân hắn thì không hiểu rõ mấy thủ đoạn kỳ kỳ quái quái này, bản thân chỉ có một kiếm giải quyết tất cả mọi việc.
Nếu một kiếm không thể giải quyết, vậy thì hai kiếm.
Thể năng đảo qua, cơ thể cũng không lưu lại thương tổn gì, uy lực thật sự cũng không mạnh đến cỡ nào, nhưng mà một kiếm vô hình vừa rồi lại mạnh hơn một phủ lúc trước không ít, giống như mỗi chiêu mỗi đòn của Thủy đều sẽ không ngừng tăng cường, chiêu sau mạnh hơn chiêu trước, dần dần chồng chất đến khi có thể giải quyết Lý Quân Thiên.
Cho nên Lý Quân Thiên không thể một mực b·ị đ·ánh được, kết thúc chiến đấu càng nhanh càng tốt.
Lý Quân Thiên nghĩ liền làm, không có chần chờ gì một kiếm chém ra, hoa sen rơi xuống.
Thần thông – Táng Đế Liên.
Không gian bản nguyên bị bóp méo, quy tắc sụp đổ đứt gãy, Táng Đế Liên giống như một mảnh thế giới khác từ trên cao đập về phía Thủy.
Khuôn mặt của Thủy hiếm có lộ ra vẻ kinh ngạc, lần này vậy mà bóp lấy hai tay đưa kề sát môi mềm, âm thanh hùng hồn lạnh lùng đọc.
“Pháp bất dung tình, tình bất tương kiến, nhân bất vô tình, nhân thần bất cận, bất kiến tại thần”.
Lực lượng quy tắc toàn bộ không gian bản nguyên đều nhộn nhao lên, từng sợi trật tự thần liên giống như từng con mãnh xà vươn lên, muốn quấn chặt Táng Đế Liên.
Pháp chỉ - Bất Tương Kiến.
Đáng tiếc, Táng Đế Liên hạ xuống giống như một mảnh thế giới, cho dù lực lượng quy tắc bị vặn thành một cỗ lại khó mà ngăn cản được lực lượng khổng lồ của Táng Đế Liên được.
Pháp chỉ, bị phá. Táng Đế Liên bất quá chỉ hơi chậm lại một xíu sau đó lại cuồn cuộn hạ xuống, thế đi không thể đỡ.
Thủy không tin tà, tiếp tục ban hành pháp chỉ.
“Xuân sinh thu sát, hạ trưởng đông tàn”.
Pháp chỉ - Xuân Thu Lưu.
Ầm ầm!!!
Toàn bộ không gian bản nguyên rung động chao đảo, thiên khung giống như bị người đụng gãy khiến cho trời đất đều nghiêng lệch. Thủy trực tiếp bị hất bay ngược về sau gần nghìn thước, thân thể vậy mà mơ hồ muốn tan rã.
Nhưng tan rã một chút xíu liền cấp tốc ngưng tụ lại trở về một khối, hóa thành thân thể hoàn chỉnh không chút thương thế.
Chính giữa không gian bản nguyên hiện ra một cái lỗ thủng khổng lồ, đen kịt liên thông với không gian loạn lưu. Giống như ở trên tờ giấy đục ra một cái lỗ hổng, trực tiếp chọc thủng thế giới, phá vỡ thế gian.
“Sớm khiến cho thần thông của ta bùng nổ?”
Lý Quân Thiên hơi nhìu mày, trở tay đem căn cơ võ đạo chia ra làm hai, kiếm ở tay trái hóa thành Táng Đế Liên.
Kiếm ở tay phải ẩn ẩn giống như một nhành hoa, nụ hoa chớm nở, rễ cây chưa mọc đầy.
Thần thông – Tịnh Độ Hoa Thiên.
Chính là chiêu thần thông Lý Quân Thiên dùng tiêu diệt đồ vật chui ra từ Xích Mặc. Không phải suy diễn từ lâu mà vừa mới hoàn thiện đem ra dùng, hiện trường sáng tạo cùng hoàn thiện, hiện trường sử dụng.
“Ta thua, không đánh”.
Thủy lạnh nhạt mở miệng nước hồ nâng lên gợn sóng hóa thành một mảnh nước hồ, nước hồ lấp vào lỗi thủng trong không gian bản nguyên, đem khu vực này tu bổ trở về.
Không phải dán vào bên phải mà giống như đắp lên một miếng vá, xây dựng lại như cũ, khôi phục đến nguyên trạng, lấy mới làm y như cũ.
...
p/s: Cầu đề cử!