Chương 203: Tuyết Thần
Sắc lệnh – Vĩnh Cửu Băng Giá.
Linh pháp – Đại Tuyết Hàng.
Trong lĩnh vực của Lý Quân Thiên vậy mà cưỡng ép rơi xuống một trận tuyết lớn, mỗi bông tuyết đều ẩn chứa lực lượng quy tắc khổng lồ, nhìn như bông tuyết rơi xuống rất chậm nhưng rơi rất dày đặc, bao phủ cả thiên địa khó mà tránh thoát được.
Hơn nữa bông tuyết nhỏ bé nhưng chỉ cần chạm vào trên người liền sẽ đem toàn bộ thân thể đóng thành băng đá, từ trong ra ngoài đều hóa thành băng.
Lý Quân Thiên tất nhiên sẽ không bị loại lực lượng này bùng nổ, khí tức trên người bùng nổ một cái, quy tắc trong lĩnh vực xoắn một cái đêm tất cả tuyết trắng đánh thành linh khí, tụ vào trong lĩnh vực.
Tất cả quy tắc vỡ nát đều bị phá hủy, v·a c·hạm vỡ tan đến hôi phi yên diệt. Dù sao cũng chen vào trong linh vực viên mãn, làm sao có thể để quy tắc tùy ý khác biệt tung tác cho được.
Nhưng mà vừa vặn Linh Pháp Cảnh lại có thể ngưng tụ ra pháp thân, lấy thân mình chen vào trong lĩnh vực tác chiến. Tuyết Thần thấy linh pháp bị phá liền phi thân ra ngoài, lập tức ngưng tụ pháp thân xé mở lĩnh vực ngăn cách, xông vào đối mặt Lý Quân Thiên.
Pháp thân của Tuyết Thần vẫn rất độc đáo, mỹ nhân mặc giáp giống như một khối tượng băng khổng lồ, hai tay nắm lấy đại kiếm chống xuống mặt đất, khuôn mặt nghiêm trạng thần thánh, kiên nghị lạnh lùng.
Trên đầu ba nghìn sợi tóc, xanh lam thăm thẳm, vương miện mang theo quyền uy như thần như thánh.
“Ngươi là kẻ nào?”
Lý Quân Thiên hứng thú quan sát một chút pháp thân của Tuyết Thần, cũng không khác biệt với bốn người kia là bao. Nhưng Tuyết Thần giống như còn mạnh hơn bốn người kia, giống như Thần Điện còn có tác dụng phụ trợ.
Chỉ thấy Tuyết Thần đem kiếm cắm vào trên mặt đất, hai tay xếp vào trên chuôi kiếm, quanh thân lập tức tụ ra hàn băng, mặt đất hóa thành gạch băng, băng đá mở rộng lan tràn, bốn phía mọc lên cột trụ vững chắc.
Sau lưng nổi lên thần tọa, sau lưng giống như hình dáng mặt trời, hai bên cầu tay giống như sơn nhạc, gập ghềnh lại có đầy cảm giác mỹ cảm, quanh ghế giống như có tường vân, hơi lạnh bốc ra giống như yên hà nồng vụ.
Đại sảnh của thần điện này vậy mà trực tiếp v·a c·hạm gạt ra lĩnh vực, đem lĩnh vực của Lý Quân Thiên cắt mất một mảnh thiên địa, lực lượng quy tắc điên cuồng v·a c·hạm vào nhau, không dùng chiêu thức gì đều đã khiến cho không gian sụp đổ, toàn bộ thế giới đều chao đảo.
Mà động tĩnh ở Tuyết Thần Điện tất nhiên bị người khác chú ý, phản ứng nhanh nhất chính là thần điện phía tây, Tài Quyết Thần Điện.
Đồng thời cũng là người quen của Lý Quân Thiên, chính là nam tử tóc vuốt gọn gàng miệng ngậm thuốc lá lúc trước đã đến Thương Võ Đại Lục.
Điện chủ Tài Quyết Thần Điện, Quách Thiết Chiến.
Hắn vừa từ Tài Quyết Thần Điện chạy đến, trông thấy hình dáng của Lý Quân Thiên thì lập tức xoay người bỏ phát ra tín hiệu về Thần Điện. Hắn đánh không lại người này, cho dù có Tuyết Thần ở đây thì hắn cũng không thấy có hi vọng thẳng, cho nên Quách Thiết Chiến lập tức cầu cứu Pháp Thần.
Thần điện phía nam là Tử Thần Điện, điện chủ thường trú đã bị Lý Quân Thiên xử lý cho nên người chạy đến đồng dạng là “thần” của Thần Điện, Tử Thần.
Tử Thần dung mạo giống như vô hình, chỉ có một lớp áo choàng phập phồng trong gió, trên tay lại mang theo một cái lưỡi hái còn lớn hơn cả thân thể của mình, khí tức sắc bén tràn ra, mũi của lưỡi hái chỉ cần khẽ động liền vạch phá cả không gian của đại lục.
Cuối cùng, Thái Dương Thần Điện lại không có người đến, dù sao hiện tại trạng thái của giáo hội bọn hắn cũng không tốt, Thái Dương Thần bị Lý Quân Thiên đưa tiễn, mấy vị điện chủ phía dưới cũng chỉ có thể miễn cưỡng ổn định tình hành đồng thời lâm vào trong sự tranh đoạt “thần vị” làm sao có thể dứt ra lực lượng đến ngăn chặn Lý Quân Thiên.
Bọn hắn cũng có ý nghĩ ngồi đợi thành quả của những Thần Điện khác, hi vọng sẽ có thần điện tổn hại để bọn hắn không phải nơm nớp lo sợ gặp phải chèn ép vì lép vế nữa.
Bên này, Pháp Thần tiếp được thông tin cầu cứu liền cấp tốc chạy tới, không cần bao nhiêu thời gian liền đến trước mặt Lý Quân Thiên, hình thành thế trận vây quanh.
Lý Quân Thiên lúc này mới chậm rãi bước ra, hai tay chắp sau lưng, lĩnh vực trải rộng muốn đem tất cả bao phủ vào bên trong, nhưng mỗi người đều là Linh Pháp Cảnh đỉnh phong, tạo dựng được một bộ Pháp Thân cho nên lĩnh vực của Lý Quân Thiên liền bị chống đỡ lại, không thể bao trùm đến trên người bọn hắn.
Tay phải nâng hộp kiếm kiếm hộp mở rộng, kiếm Tinh Hà bay ra ngoài, hóa thành hàng loạt lưu tinh bay múa trên nền trời đêm, kiếm ý như cuồn cuộn như thác đổ, ngân hà lóng lánh mang theo túc sát cuồn cuộn.
“Các ngươi muốn cản đường ta?”
Lý Quân Thiên lạnh nhạt, bốn người này mặc dù có thể vận dụng linh pháp thi triển sắc lệnh nhưng còn không thể sánh bằng lĩnh vực được, chỉ có tư cách chống lại lực lượng của hắn mà thôi.
Thật sự khó mà có khả năng chiến thắng.
Nếu như tính thêm cả “thần điện” hỗ trợ vậy thì đúng là có tư cách chiến một trận cùng với hắn, tất nhiên là cả năm người kết hợp mới được.
Tuyết Thần tất nhiên không có ý định liên hợp cùng người khác, nàng chăm chú lên người Lý Quân Thiên, cũng không đứng dậy mà nghiêm nghị ngồi ở trên thần tọa, chăm chú nhìn Lý Quân Thiên, mang theo địch ý mười phần mà giao lưu.
“Ngươi muốn làm gì?”
Lý Quân Thiên lạnh nhạt.
“Mượn đường đi qua một phen thôi”.
Tuyết Thần vừa nghe liền hiểu, biết được Lý Quân Thiên mượn đường là có ý tứ gì cho nên cũng không cần phải tiếp tục nói thêm nữa, lập tức vung kiếm t·ấn c·ông. Kiếm chỉ là biểu tượng, thực tế chính là hàn băng.
Hàn băng mở rộng ra, giống như muốn xâm lấn lấy lĩnh vực của Lý Quân Thiên, lần này xâm lấn chính là quy tắc bị vặn vẹo hóa thành hàn vụ, thổi đến một làn gió, gió nhẹ lại có thể để người ta rét đến tận xương tủy.
Hàn vụ cũng chỉ là mở đường, Tuyết Thần trực tuyết xuyên thẳng qua không gian, vượt ngang nghìn dặm không trung g·iết đến trước mặt Lý Quân Thiên, băng kiếm chém xuống.
Lý Quân Thiên điểm ra một chỉ, rõ ràng lưỡi kiếm đã chém đến trên đỉnh đầu của Lý Quân Thiên nhưng thân hình không hiểu thấu đã cách xa nghìn dặm, mà vị trí của Lý Quân Thiên lúc trước đột ngột có một ngọn núi chồi lên, đỉnh núi đâm thẳng vào mũi kiếm.
Rầm rầm!!!
Sơn phong đang ở thế mọc lên, núi cao như măng chồi, nhọn hoắt như kiếm. Nhưng đỉnh núi lúc này phủ kín băng lam, băng lam đem linh khí đông kết thành tuyết, phủ trắng núi cao.
Răng rắc!
Băng kiếm lập tức toác ra một loạt khe nứt chằng chịt, giống như muốn vỡ nát sụp đổ.
Lý Quân Thiên cười khẽ, mặc dù phong cảnh đột ngột thay đổi, nhiều thêm một tòa sơn phong có băng tuyết phủ trắng. Tuyết Thần phản ứng cũng không chậm, thân hình trực tiếp biến mất tại chỗ, lao v·út đến Lý Quân Thiên.
Lý Quân Thiên lại biến mất trong chớp mắt, đi đến sau lưng của Tuyết Thần một chỉ điểm ra ngoài. Ngân hà từ trên trời rót xuống, từ thiên không hóa thành dòng thác đổ xuống.
Hà Lạc!
Mặc dù trời cao vạn dặm, tinh hà du tẩu xoay quanh lại trực tiếp dội xuống bắn thẳng vào đầu của Tuyết Thần. Dòng thác đổ trực tiếp đem đầu của Tuyết Thần bắn thủng, bốc hơi khỏi nhân gian.
Nhưng toàn bộ thân hình của Tuyết Thần cũng khổng lồ vô cùng, không dùng một đòn đánh tan thì cũng không tạo nên tác dụng gì, chỉ đơn thuần là là hao mất một phần năng lượng mà thôi, pháp thân một lần nữa xây dựng là được.
Lý Quân Thiên vung chân đá ra ngoài, trực tiếp một mảnh biển lật lên sóng trắng đem nửa thân thể của Tuyết Thần đá bay ra ngoài, toàn bộ Pháp Thân lại một lần nữa bị lột một phần ba.
Nhưng mà Tuyết Thần cũng không kinh hoảng, bay xa hơn trăm dặm liền miễn cưỡng ngưng lại giữa không trung, xoay người vung kiếm.
Linh Pháp – Ngưng Kết!
Sắc lệnh – Tuyệt Hàn!
Pháp chỉ - Độ Không Tuyệt Đối!
...