Chương 194: Võ Đạo
Ken két!!!
Cây thế giới giống như mảnh thép bị lưỡi đao ma sát kéo căng, vặn vẹo cùng rung động. Lý Quân Thiên cũng giống như dùng hết lực lượng toàn thân, bàn tay trắng noãn mơ hồ nổi lên một chút gân xanh, đau đớn thít chặt dọa người.
“Đi!”
Lý Quân Thiên quát lên một tiếng, tóc dài không gió mà động, khí thế toàn thân xông thẳng đến, kiên quyết chắc chắn, thẳng tiến không lùi.
Căn cơ võ đạo vào lúc này trực tiếp hóa thành dòng lũ, cũng không biết có phải xuyên thấu cây thế giới hay không, từng sợi quy tắc trực tiếp hòa tan ra, hóa th·ành h·ạt nhỏ cuộn vào trong gió lốc
Tư..tư roẹt roẹt!!
Mơ hồ có lôi đình từ trên thân cây lưu chuyển, nhìn kỹ lại từng sợi lôi đình này đều là lực lượng quy tắc hóa thành. Bởi vì cách thức sắp xếp sai lệch, giống như quy tắc bị bóp méo đến sai lệch mà tạo nên hình dáng rễ cây lôi đình.
Oành!
Lôi đình là lực lượng quy tắc vặn vẹo, vạn phần không ổn định mang theo lực lượng bản nguyên oanh tạc đến, sức công phạt vô cùng mạnh mẽ. Mà Lý Quân Thiên đứng ở gần cây thế giới giống như một điểm thoát nước của đê đập, lực lượng lập tức đổ ào đến.
Lý Quân Thiên thu tay lại, hai tay bắt chéo trước ngực, quanh thân ngưng tụ một loạt cự thạch kiếm.
Rầm rầm!!!
Cự kiếm vỡ nát, hóa thành vô số mảnh vụn rơi xuống, giống như núi đổ núi sập, đá tảng lăn lông lốc.
Roẹt roẹt!!!
Tay áo bên trái của Lý Quân Thiên nổ tung, lôi đình trực tiếp đánh vào trên cánh tay. Cánh tay trắng mịn như ngọc đột ngột nhiều hơn một mảng đen kịt, nửa cánh tay giống như than củi bốc lên một chút khói trắng.
Mùi khét giống như than cốc đã đốt cháy đến tàn, cũng không phải cháy đến cặn bã nhưng cũng đã đốt qua da thịt, cháy đến tận xương.
Bên tay phải của Lý Quân Thiên nổi lên một thanh ngũ hành thần kiếm quang huy lập lòe. Bên trên ngũ hành thần kiếm có hắc vụ mang theo một loại khí tức khác biệt, giống như tách rời khỏi thiên địa, đối lập với thiên địa lại có liên kết không nói nên lời.
Tay phải đẩy ra, ngũ hành thần kiếm mang theo hắc vụ trực tiếp cắm đến thân cây thế giới.
Ngũ hành thần kiếm lần này không có ma sát với thân cây, càng giống như đá chìm biển lớn, trực tiếp xuyên vào trong mặt nước. Nhưng mà phản ứng của cây thế giới càng dữ dội, lực lượng quy tắc vặn vẹo càng mạnh mẽ.
Oành!!!
Kinh lôi nhất thiểm, lần này kinh lôi vậy mà mang theo một màu đen tràn ngập khí tức hủy diệt, hơn nữa có ba phần tương tự với kiếm chiêu của chính bản thân Lý Quân Thiên.
Tay phải của Lý Quân Thiên cũng không kịp thu về, trực tiếp bị hắc lôi bổ trúng. Dù cho cương khí đã ngưng tụ thành bình chướng nhưng vẫn không gánh nổi lôi đình, trực tiếp đánh trúng cánh tay của Lý Quân Thiên.
Lần này Lý Quân Thiên trực tiếp b·ị đ·ánh bay, văng ngược hơn nghìn thước mới ổn định lại thân hình.
Tay phải của Lý Quân Thiên đã không thấy, triệt để hủy diệt thành tro bụi, bên bờ vai còn lượn lờ một tia khói trắng cùng vài sợi lôi đình chưa có tan hết.
Phốc!!!
Lý Quân Thiên hé miệng phun ra một ngụm máu, máu tươi bắn ở trên không trung trong phút chốt lại giống như bốc lên hỏa diễm, nháy mắt liền bốc lên khói chuyển hóa thành màu đen kịt, chưa kịp rơi xuống mặt đất đã tiêu tán đi hết.
Lý Quân Thiên điều động thể năng trong thần tàng, chậm rãi đem v·ết t·hương trên cánh tay trái khôi phục. Chỉ thấy nửa cánh tay hóa thành than cốc dần dần mềm nhũn tựa như hòa tan, sau đó cánh tay dần dần căng phồng lên, lớp than cốc bị chống ra bên ngoài, dị dạng mà xấu xí.
Lạch cạch!
Làn da khô cứng lại, sau đó từng tiếng nứt vỡ vang lên, than cốc vỡ tan hóa thành từng tảng bụi bẩn rơi xuống, lộ ra làn da trắng mịn không tì vết.
Xoạt!
Từ bờ vai phải, cánh tay phải đâm ra trong chớp mắt giống như có một lò xo thu cánh tay lại vào lúc này bật thẳng ra ngoài. Thực tế chính là thể năng một lần nữa tạo dựng lại cánh tay này cho Lý Quân Thiên.
Toàn bộ quá trình này tiêu hao chừng mười mấy hai mươi giây mà thôi, lượng thể năng tiêu tốn cũng không phải rất nhiều cho nên Lý Quân Thiên thao tác tương đối nhẹ nhõm, cũng chưa từng nhíu mày một cái nào.
Ánh mắt của hắn nhìn về Cây Thế Giới, hai bàn tay chắp lại trước ngực, toàn bộ tinh thần ý niệm tập trung giống như đang liên kết thứ gì đó, toàn thân bị tinh thần hồn lực bao trùm, giữa hai bàn tay giống như đã phát sáng lên, nóng rực.
“Hợp!”
Ầm ầm!!!
Cây thế giới vào lúc này rung chuyển cuồn cuộn, mấy nghìn dặm cây lớn rung chuyển có thể nói chính là sơn băng địa liệt. Không gian bản nguyên nhấc lên sóng cả ngập trời, sóng ở đây không phải là sóng biển mà là không gian gợn sóng.
Từng đường khe nứt không gian đen kịt giăng khắp thiên địa, linh khí hóa thành phong bạo quét ngang tứ phương.
Lực lượng quy tắc dập dờn giống như từng thanh kiếm vô hình đảo qua, bất cứ lúc nào cũng có thể chém đến, từ bất cứ phương hướng nào đem đồ vật đánh chia năm xẻ bảy.
Không có lĩnh vực của Lý Quân Thiên trấn áp, bốn người của Hộ Thiên Thuẫn đều khôi phục hành động tự do, mà bọn hắn thấy được Lý Quân Thiên b·ị đ·ánh bay, hai tay trọng thương còn chưa kịp hành động thì biến cố đã đột nhiên phát sinh.
Cổ Thái Huyền bởi vì cảm nhận vô cùng nhạy bén, một tay bắt được ba người đem đẩy ra xa, bản thân thật sự không kịp né tránh liền bị một sợ quy tắc chém ngang, phân thành hai nửa từ vai đến eo, đổ xuống trên mặt đất.
Máu tươi, trong chớp mắt nhuộm đỏ cả một vùng. Đám người giật mình kinh hô một tiếng, không ai cho rằng Cổ Thái Huyền sẽ xảy ra vấn đề, dù sao ở trong không gian bản nguyên này thì bọn hắn muốn c·hết đi cũng rất khó.
Nhưng đột ngột, không gian vỡ ra, khe nứt không gian giống như động không đáy, tham lam hút lấy mọi thứ đến mở rộng kích thước của nó, trực tiếp đem nửa thân thể của Cổ Thái Huyền hút đi.
Cuối cùng vẫn là Lăng Triều Âm dùng dây leo đem Cổ Thái Huyền nhấc về phía không trung mới bảo toàn phần nửa trên của thân thể.
Nhưng mà Cổ Thái Huyền giống như đã ngất đi hoặc đánh mất ý thức, hai mắt nhắm lại không có phản ứng gì, trái tim nhảy lên đến vô cùng yếu ớt.
Bị lực lượng quy tắc chém trúng, nào có chuyện sẽ gánh vác đơn giản như vậy. Lăng Triều Âm ngay lập tức nhận ra tình trạng nghiêm trọng của vấn đề, vội vàng nhắc nhở.
“Là lực lượng quy tắc, cẩn thận một chút”.
Nói chưa dứt lời, cánh tay của Trần Chi Mai trực tiếp bị một cái khe nứt không gian vừa hiện ra nuốt vào. Cũng may thể phách của nàng cường hoành, nhanh chóng rút ngược tay ra cho nên chỉ bị thủng vài lỗ, giống như sâu gặm chứ chưa bị cắt đứt hoàn toàn.
Trương Vô Cực nhìn về phía Lý Quân Thiên, đoán chừng chuyện này do nàng gây ra. Mà nàng làm ảnh hưởng đến cây thế giới không thể nghi ngờ chính là tổn thương đến gốc rễ của bọn hắn, uy h·iếp đến sinh tử tồn vong của mấy người bọn hắn, cho nên Trương Vô Cực muốn ngăn Lý Quân Thiên lại, đánh gãy động tác của nàng.
Khoảng cách đôi bên có một hai nghìn thước, đổi lại là bình thường thì chính là chuyện một bước chân, chớp mắt là có thể đạt đến. Nhưng lúc này không những không gian hỗn loạn, bất cứ lúc này cũng có thể đổ vỡ lại còn có từng sợi lực lượng quy tắc đảo qua, bất thình lình cắt chém, hung hiểm vạn phần.
Cho nên mấy người muốn tiếp cận Lý Quân Thiên cũng không phải chuyện dễ dàng, thời gian kéo dài lên vô số lần.
Tiến công không được, Trương Vô Cực gấp gáp quát lớn, lực lượng trong cơ thể đều chấn động lên giống như hổ gần, muốn dùng âm thanh đi đánh nhiễu Lý Quân Thiên.
“Ngươi! Mau! Ngừng! Tay!”.
Lý Quân Thiên không bị ảnh hưởng chút nào, càng không để tâm đến người bên ngoài, lúc này hắn đã tập trung toàn bộ ý chí, tất cả tinh thần đem Ngũ Hành Thần Kiếm cùng với Quy Tắc Võ Đạo dung hợp vào với nhau.
Đúng lúc này, ở giữa tầm mắt của Lý Quân Thiên hiện lên bóng hình mơ hồ của Lý Khuynh Thiên, mặc cho Lý Quân Thiên đang nhắm mắt nhưng lại có thể nhìn được.
Lý Khuynh Thiên chậm rãi đi đến nơi hai thanh kiếm dung hợp, sau đó xoay người nhẹ nhàng nở một nụ cười nhạt, tóc đen nhẹ nhàng phất phơ trong gió, giai nhân mỹ lệ giống như tiên cảnh.
Nàng nhìn Lý Quân Thiên một chút, ánh mắt sáng lại trong suốt thanh minh, tiếng nói lạnh nhạt.
“Võ đạo không tệ, liền để ta giúp ngươi bước cuối cùng đi”.
Nói xong liền sải bước tiến đến, trực tiếp đầu nhập vào chỗ dung hợp của hai thanh kiếm, giống như thiêu thân vào lửa, toàn thân đều tỏa sáng, hòa mình vào đại đạo.
Cuối cùng, còn có một âm thanh lạnh nhạt nhỏ bé truyền ra.
“Rất chờ mong, tương lai có thể gặp lại ngươi”.
...
p/s: cầu đề cử!!!