Chương 185: Thiên Mộng Huyền Công
Một thanh cự kiếm dài hơn trăm thước, huyền văn chằng chịt đan xen giống như từng ngôi sao óng ánh. Cự kiếm chủ đạo là màu trắng bạc, huyền văn đen nhánh, giống như bầu trời ban đêm bị lật ngược màu sắc, trời trắng sao đen.
Dị tượng đã bị Lý Quân Thiên co rút lại, chỉ riêng bao trùm ở trên thanh cự kiếm treo trên bầu trời kia. Huyền văn đánh vào cự kiếm, hình ảnh dị tượng giống như lạc ấn vào trên kiếm, đem hình ảnh khắc ghi vào bên trong.
Vì cái gì lại là kiếm?
Kỳ thực là do Lý Quân Thiên quen thuộc, hắn quen thuộc kiếm nhất, cũng hiểu rõ kiếm nhất, cho nên luyện chế kiếm đúng là thuận tay nhất. Dù sao Linh Cụ này chỉ là một vật gánh vác thế giới tinh thần thôi, hình dáng thế nào cũng không phải quan trọng nhất.
Hắn lấy dị tượng lạc ấn vào hình dánh của cự kiếm, nếu dựa theo dự tính ban đầu thì Lý Quân Thiên muốn tiêu hao rất nhiều tinh thần ý niệm để cấu tạo một thế giới tinh thần giống như lúc trước hắn tạo dựng lệnh bài thân phận.
Nhưng lần trước, Lý Quân Thiên tìm hiểu được lực lượng mộng ảo, hắn cảm thấy sử dụng lực lượng này đến xây dựng một cái mộng cảnh làm thế giới tinh thần càng thuận tiện, càng phù hợp hơn.
Bản thân cũng không bị tổn hao quá nhiều ý niệm, chỉ cần tốn tinh thần hồn lực là được rồi.
Nghĩ đến chuyện này, Lý Quân Thiên không khỏi nhớ đến cái giếng ngọc ở trong sơn cốc đó, bên trong chứa đầy lực lượng tinh thần, vật liệu xây giếng cũng rất đặc biệt, nếu như đem luyện hóa vào trong cự kiếm, vậy thì không có gì tuyệt hơn.
Nhưng nghĩ lại cái giếng ngọc đó chính là vật ký thác của cả mộng ảo thành Hà Tiên, Lý Quân Thiên cũng không muốn đi đoạt. Đem cái giếng kia nhổ ra, phá hủy mộng ảo cũng sẽ khiến cho Vị Ương biến mất, Lý Quân Thiên lại muốn đem Vị Ương vớt ra ngoài, từ người trong mộng biến thành người chân thật, chuyện đó thú vị hơn tạo dựng một cái thế giới tinh thần hơn nhiều.
Luyện khí bảy ngày, cự kiếm không sai biệt lắm đã linh cụ, đẳng cấp còn vô cùng cao.
Nhưng đây chỉ là bước đầu tiên, Dị Tượng không ngừng nấu luyện thanh cự kiếm này, tuy đã không còn đánh vào huyền văn nhưng còn không hoàn thành.
Lý Quân Thiên lúc này vận chuyển công pháp mà mình mới hoàn thiện.
Thiên Mộng Huyền Công – Lạc Chân Nhập Mộng – Hóa Thực Vi Mộng.
Sơn Hải Lưu Tinh Vũ – Nhật Nguyệt Cộng Triều Sinh.
Dị Tượng của Lý Quân Thiên trong chớp mắt mở rộng, nghìn dặm chỉ trong chớp mắt hóa thành một phương thế gian. Dị Tượng từ hư ảo hội tụ linh khí hóa chân thật, uy thế, cảm nhận, lực lượng đều là chân thật.
Nhưng dị tượng lúc này, lại không phải thật sự đã bao trùm trăm dặm, chỉ là một tầng lực lượng mộng ảo cùng tinh thần bám ở trên cự kiếm, hòa cùng ánh sáng của cự kiếm tạo thành bạch quang nhu hòa.
Có sông có núi, có biển có mây, có trăng có sao, có mặt trời có ánh nắng bầu trời lại đen tuyền.
Lý Quân Thiên chớp mắt liền đi vào trong mộng cảnh, mộng cảnh này là dị tượng của chính hắn thác ấn vào trong. Muôn vàn cảnh vật đều là kiếm, khí thế sắc bén nhìn như cảnh vật lại giống như kiếm, vạn vật là kiếm, kiếm hóa vạn vật.
Ở trong chính giấc mơ của mình, Lý Quân Thiên cảm giác có chút là lạ, giống như vươn tay có thể làm được mọi việc, nhấc tay sáng thể, trở tay diệt thế.
Cũng chỉ cần một ý niệm, vạn vật liền chính là vạn vật, không còn kiếm ý quanh quẩn, vạn vật không còn là kiếm, tất cả trở thành cảnh vật thông thường.
Một ý niệm núi cao phủ lên cỏ xanh, đồng bằng mọc lên cây cao, hóa thành rừng rậm. Sông sâu không nổi bọt, dòng nước uốn lượn vậy mà có một đàn cá đảo quanh. Lâu lâu có một con cá nhảy vọt qua ngọn sóng đớp về phía không trung, sau đó rơi trở về mặt nước hất lên chút bọt nước, bọt nước hòa vào sông sâu.
Cửa sông đắp lên cồn cát, biển sâu mênh mông hất lên từng đầu sóng bạc phản chiếu lấy bầu trời huyền bí cùng sao băng đan dệt nền đen.
Phía đông có minh nguyệt, minh nguyệt treo cao, trăng khuyết chiếu sáng rạng rỡ. Phía tây có hồng dương, mặt trời nóng rực phủ xuống quang minh, nhẹ nhàng chứ không nóng rực.
Ý niệm vừa động, một tòa thành trì từ hư không hiện ra, giống như từ đất bằng nổi lên ở giữa trung tâm của mộng cảnh.
Tây có núi bắc có sông, đông nhìn ra biển lớn, phía nam là rừng rậm, tuyển chọn vị trí có thể nói là phong thủy bảo địa.
Bên trong thành trì nâng lên một tòa lầu cao ba mươi trượng, cột gỗ nối liền mạch giống như lấy từ cổ thụ nghìn năm.
Lầu gỗ lại chia ra làm ba tầng, đệ tử có thể vào tầng đầu tiên, cấp bậc trưởng lão có thể lên đến tầng thứ hai, tầng thứ ba chỉ có phó môn chủ trở lên mới có thể đi vào.
Tầng thứ khác biệt nhiệm vụ đối ứng cũng có khác biệt, độ khó khăn cùng với công tích khác biệt. Lý Quân Thiên đã thiết trí tốt cấp bậc, tất nhiên vẫn cần có người quản lý.
Lý Quân Thiên thử cấu tứ một chút, nếm thử nằm mơ ra một người quản lý...
Đáng tiếc, có thể nằm mơ tạo ra một người, nhưng trí năng cũng không cao chỉ có thể giống như con rối hoạt động một cách xơ cứng cùng lặp đi lặp lại những động tác đơn giản, không thể tùy cơ ứng đối.
Càng không nói đến thể hiện ra cảm xúc khác biệt.
Tất nhiên nếu như bỏ ra rất nhiều thời gian, chuyên chú cấu tạo ra một người, bỏ nhiều tâm sức để tạo ra cũng sẽ có đạt được sản phẩm tương đối trí năng, có thể ứng đối những câu hỏi thông thường, nhưng vẫn không đủ làm một người giống như chân thật.
Có trời mới biết được, trong thành Hà Tiên muôn người muôn vẻ kia là tạo thành như thế nào, phải tốn bao nhiêu thời gian cùng công sức để tạo ra. Ít nhất thì Lý Quân Thiên không định hao tốn rất nhiều thời gian để làm chuyện như thế.
Phất tay tạo nên mấy tòa lầu lầu các khác, độ cao cùng đồ sộ chỉ cỡ một nửa so với tòa lầu gỗ đầu tiên, phong cách khác biệt, trang trí khác biệt, dựa vào trí nhớ của kiếp trước không ngừng tạo ra các loại phong cách riêng.
Có tòa lầu xây bằng đá trắng, trạm trổ tinh mỹ hoa văn như mây.
Có lầu son mái tía, đường hoàng cổ phác. Có tòa lầu toàn bộ đều là khung kính, trong ngoài trong suốt, sáng tỏ như gương...
Chỉ là các tòa lầu có phong cách khác biệt, cung cấp nơi giao tiếp thôi, không có đặc thù gì dấu ở đây. Ý định của Lý Quân Thiên là có thời gian rảnh sẽ đến hoàn thiện một chút, cho nên lúc này chỉ tạo một cái dàn khung, từ từ rồi sẽ đến.
Đi đến tòa đại lâu đầu tiên, bên trong không gian vô cùng rộng rãi, sắp xếp rất nhiều bàn ghế để không gian đỡ trống trải hơn, vừa nhìn liền có một loại cảm giác rộng rãi khoáng đạt thậm chí có điểm hùng vĩ nhưng không mất đi vẻ mộc mạc bình phàm, để người ta vừa choáng ngợp lại không xa lạ.
Đây chính là lý do vì sao Lý Quân Thiên lại dùng chất liệu gỗ làm ra tòa lầu các này. Giống như một tòa núi cao, nhìn lên hùng vĩ đồ sộ nhưng lên núi sẽ không mang đến cảm giác sợ hãi, trái lại sẽ yêu thích không khí trong lành mà trở nên thận cận cùng yêu thích.
Nơi này có thể tiếp nhận nhiệm vụ tông môn, cũng có thể bẩm báo tin tức ở đây. Tất nhiên chỉ là hình tượng để người ta nhìn thấy, chứ không hoàn toàn chiếu theo thế giới hiện thực mà hoạt động được.
Trong mộng cảnh thành Hà Tiên, võ giả có lĩnh ngộ cái gọi là “thần ý” câu thông lực lượng mộng ảo tạo ra thần diệu. Lý Quân Thiên thấy cái ý tưởng này rất tốt, hắn cũng có thể để người ta câu thông lực lượng của mộng cảnh này, nhưng không phải biểu thị ra một cái thần ý mà là một tấm bảng.
Bảng hệ thống.
Đối với người duyệt qua trăm nghìn tiểu thuyết như Lý Quân Thiên, cấu tạo một cái bảng thông tin rất đơn giản. Bên trên có một vài chức năng có thể sử dụng trong thế giới ảo mộng này.
Ví dụ như kêu gọi người nào đó, ghi chép lại cái gì đó, thậm chí là có thể truyền tống đi đến nơi nào đó.
Ở trong mộng cảnh này, Lý Quân Thiên chính là thần, một ý niệm liền có thể sáng thế hoặc diệt thế, truyền tống cũng không phải chuyện gì khó khăn. Ở hiện thực hắn đã có thể truyền tống, nói gì đến mộng cảnh này, truyền tống còn không có chút tác dụng phụ nào ý chứ.
Mọi thứ hoàn thành, Lý Quân Thiên liền rời khỏi mộng cảnh, ý thức quay trở về bản thân. Mộng cảnh cần người khác đi vào trong phạm vi bao phủ của giấc mộng, đồng thời bị mê hoặc tiến nhập giấc mộng.
Nhưng Lý Quân Thiên rèn đúc thanh cự kiếm này cũng không phải để người ta đi vào trong phạm vi bao phủ của giấc mộng, hắn muốn người cho dù ở rất xa cũng có thể tiến đến.
Nhất là thông qua lệnh bài thân phận trực tiếp chỉ hướng đến thanh kiếm này. Trên mỗi một tấm lệnh bài đều có mạng lưới tinh thần ý niệm của Lý Quân Thiên cho nên chuyện này cũng không khó khăn gì, khó khăn chính là khoảng cách xa nhập vào giấc mộng trên thanh kiếm.
Còn tốt, bởi vì hắn có kế hoạch từ sớm cho nên đã hoàn thành chuyện này rồi. Chính là công pháp mà Lý Quân Thiên hoàn thiện.
Thiên Mộng Huyền Công.
...
p/s: Cầu đề cử!!!