Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Bắt Đầu Từ Kiếm Ma

Chương 148: Xem xét Thiên Linh Môn




Chương 148: Xem xét Thiên Linh Môn

Ầm ầm!!!

Thiên băng địa liệt, hắc ám nứt ra, bị lực lượng cuồng bạo xé toạc thành mảnh vụn. Lý Thanh Thanh kinh hoảng nhìn cảnh tượng thiên đia vỡ nát, cuối cùng nhìn về phía Lý Quân Thiên, cười một cách yếu ớt.

Không gian tinh thần phá diệt, ý thức cấp tốc lui trở về ngoại giới.

Liệt Thiên Phản Huyền Giác mất đi hào quang của mình, mặc dù vẫn tràn đầy sắc bén nhưng lại giống như đã thiếu đi linh tính, trở thành tử vật không còn sống động.

Răng rắc!

Huyền Giác đột ngột nhiều thêm một đường vết nứt, vết nứt kéo dài từ cuối đến giữa sừng, khe nứt hiện đến rất rõ ràng.

Lý Thanh Thanh mở mắt, chỉ cảm thấy đầu óc tê rần, giống như bị đảo lộn lắc đi lắc lại, nhận thức mơ hồ. Qua một hồi lâu, Lý Thanh Thanh mới có thể nhìn thấy Lý Quân Thiên.

Không biết Lý Quân Thiên đã quay trở về ghế dựa từ lúc nào, nhắm mắt tĩnh thần. Mà ở bên cạnh, Tường Vi đã mở to mắt, kiều kiều mị mị nhìn lấy Lý Thanh Thanh. Thấy Lý Thanh Thanh tỉnh lại, Tường Vi cười khẽ nói.

“Lý Thanh Thanh? Tân nhiệm Long Vũ Thánh Nữ?”

Lý Thanh Thanh gật đầu, mặc dù cố ý làm ra lạnh nhạt nhưng cỗ khí tức thanh xuân của thiếu nữ, hoạt bát không thể che giấu được, không thể nâng lên cảm giác xa cách.

“Chào ngươi”.

Tường Vi không liễm nụ cười, thậm chí bản thân còn đứng lên, vũ mị tiếp cận nói.

“Ta gọi ngươi là Tiểu Thanh được chứ?”

Lý Thanh Thanh hơi cảnh giác nhìn Tường Vi, hỏi.

“Ngươi là ai?”

“Ngươi có thể gọi ta là Tường Vi”.

“Ngươi chính là Tường Vi?”

Lý Thanh Thanh nghi hoặc nhìn nhìn, đánh giá một vòng Tường Vi. Tường Vi vẫn giữ nụ cười, giống như hết sức tự tin nói.



“Chính là ta, không giống như ngươi tưởng tượng sao?”

Lý Thanh Thanh đạt đến Nhất Thần Lệnh cuối cùng vẫn là mò mẫm sử dụng. Nhưng mấy người Nhất Thần cũng không phản ứng nàng, cuối cùng chỉ có Tường Vi câu thông đến.

Chỉ dừng lại ở vài câu nói, sau đó không có giao thiệp gì, Lý Thanh Thanh không nghĩ đến sẽ gặp được nàng ở chỗ này, thậm chí là ngồi cạnh cô cô của mình.

Lý Thanh Thanh giữ lấy nghi hoặc, một bên trả lời.

“Chưa từng tưởng tượng. Ngươi vì sao lại ở chỗ này”.

Khanh khách!

“Ngươi cũng không phải không biết Phá Thiên Thương hành động”.

Tường Vi bật cười một cái. Lý Thanh Thanh có thể không biết cụ thể, nhưng hành động diễn ra trên đấy Đông Long Châu, Lý Thanh Thanh sao lại không nghe đến tiếng gió chứ.

Lý Thanh Thanh gật đầu, tiếp nhận lời nói của Tường Vi, sau đó lại nhìn về phía Lý Quân Thiên, hơi xoắn xuýt không biết phải làm sao. Nàng muốn lên tiếng, lại thấy Lý Quân Thiên nhắm mắt, không biết mình lên tiếng liệu có làm phiền cô cô mình nghỉ ngơi hay không.

Tường Vi giống như hiểu được ánh mắt của Lý Thanh Thanh, cuối cùng cười nói.

“Dừng làm phiền cô cô của ngươi. Nàng nghỉ ngơi một chút sẽ tỉnh lại thôi”.

Lý Thanh Thanh cơ bản không thể che lấp hồ nghi được nữa rồi, toàn bộ cái nhìn nghi ngờ hướng thẳng đến Tường Vi, bị người giải đọc đến nhất thanh nhị sở.

Tường Vi không định giải thích gì, ánh mắt nhìn về phía đông, thâm thúy nói.

“Ngươi cảm ứng một chút”.

Lý Thanh Thanh mơ màng, nàng cấp tốc vận chuyển long tức trên người, dựa theo công pháp đi quen thuộc cảnh giới lại thử cảm nhận ngoại giới. Nhưng Lý Thanh Thanh thật sự hơi mệt mỏi, mệt mỏi trên phương diện tinh thần, trong nhất thời không cảm ứng ra cái gì.

Thậm chí hàng lông mày cũng nhíu thật chặt.

Tường Vi hơi cảm ứng được Lý Thanh Thanh khác thường, giống như sực nhớ ra chuyện vừa rồi Lý Quân Thiên xuất thủ. Nàng khẽ lắc đầu, cánh tay hơi phất lên.

Sắc Dục Đọa Linh Thiên – Ngũ Cảm Phong Cấm!



Hồng quang lấp lóe, phấn vụn đầy trời. Lý Thanh Thanh đột nhiên giống như một sợi bún, thân thể mềm nhũn nằm xuống. Cơ thể của nàng mất đi khống chế, đồng dạng long tức cũng không bị kiềm chế, tràn ra từ trong huyệt đạo tạo thành một lớp hộ tráo bọc lấy thân thể Lý Thanh Thanh.

Tường Vi cũng không đỡ nàng, trước mắt cũng chỉ còn một quả cầu tràn đầy lôi quang, không thể nhìn đến tình cảnh bên trong. Tường Vi lắc đầu, quay trở về ghế dựa của mình, khóe miệng giữ nguyên độ cong giống như rất hài lòng.

Lại không nghĩ đến, vừa quay người liền thấy Lý Quân Thiên nhìn nàng một cách chuyên chú. Tường Vi trực tiếp nở một nụ cười rạng rỡ nói.

“Ta chỉ để nàng nghỉ ngơi một chút”.

Lý Quân Thiên gật đầu, hắn cũng tương đối hiểu được chiêu thức của Tường Vi. Hắn đứng dậy cũng không phải vì chuyện của Lý Thanh Thanh mà bởi vì linh khí đang hóa thành phong bạo lao đến, không phải cuồng phong mà giống như l·ũ q·uét, đập thẳng đến hướng này.

Khu vực giáp giới, đã mở ra!

Thân hình của Lý Quân Thiên trong chớp mắt liền biến mất, Tường Vi phía sau hóa thành một cơn gió nhẹ, cánh hoa đầy trời bay đến. Không bao lâu sau, cả hai đã đứng ở trước một vùng sương mù, biên giới cùng khu vực giáp giới.

Nơi đó, ba người Nhất Thần đã đứng đợi từ lâu, Nhất Thần khó mà nén được kích động, khí tức trên người lăn lộn cuồn cuộn.

Cảm nhận đến Lý Quân Thiên đến, Nhất Thần vội vàng nói.

“Hiện tại ta liền rời đi, sẽ không gây nên bất cứ chuyện gì”.

Lý Quân Thiên liếc mắt, cơ bản là không thèm để ý. Hắn đưa mắt nhìn sâu vào nơi giáp giới, ánh mắt phủ lên lực lượng của đạo, huyền diệu chảy ra.

Kiếm Nhãn.

Lý Quân Thiên giống như trực tiếp có thể nhìn xuyên qua không gian, đem hai bức tường của hai mảnh đại lục nhìn đến rõ ràng sau đó xuyên thẳng qua hai bức tường này, nhìn đến phía bên kia.

Nơi đó, thấp thoáng mấy bóng người. Mà mấy người, giống như chậm rãi đi về phía bên này.

Trong đó có một người, bóng hình mơ hồ giống như bị đan dệt tạo nên từ vô số sợi tơ hình như đã cảm nhận được cái gì, hơi ngẩng đầu lên nhìn lại.

Lý Quân Thiên chỉ có thể trông thấy bóng người mơ hồ, nhưng hắn lại có thể cảm nhận ra một ánh mắt phóng đến chính mình, khóa chặt chính mình.

Sương mù cuồn cuộn, hắn vân nhộn nhạo, lực lượng không gian võng xuống, bị kéo căng cứng gióng như dây đàn. Theo mấy bóng người tiến về phía bên này, thiên địa nâng lên từng vòng gợn sóng, không gian càng lúc càng võng mạnh xuống, cuối cùng xé rách tan tành.

Một vết rách đen kịt xé toạc sương mù, vết rách mở rộng ra hóa thành khe rãnh dài rộng mấy nghìn trượng. Lực lượng quy tắc trong chớp mắt này giống như đừng mũi kim cứng rắn, đâm thẳng vào trong vết nứt không gian, đem vết nứt không gian này cố định lại, đông cứng thành một cái đường hầm.



Lý Quân Thiên thấy rất rõ ràng, tất cả biến hóa của thiên địa, biến hóa của lực lượng không gian lẫn lực lượng quy tắc, nhìn đến không sót gì, cảm nhận đến tất cả mọi thứ.

Lý Quân Thiên nhìn xem biến hóa, lại thấy mấy người phía đối diện chưa thể đến đây trong thời gian ngắn được, hắn liền thu hồi tầm mắt, rời khỏi cảm ngộ. Cuối cùng ánh mắt nhìn lướt qua Nhất Thần.

Bàn tay khẽ kéo một cái, Thiên Linh Môn từ trong không gian bị Lý Quân Thiên kéo ra, cuối cùng bàn tay bắt vào một góc cầm ở trong tay. Bàn tay khẽ nhéo nhéo bóp bóp, Thiên Linh Môn giống như bị đè xuống, co rút lại.

Cuối cùng Thiên Linh Môn bị bóp nhỏ lại, nằm gọn trong lòng bàn tay của Lý Quân Thiên.

“Ngươi làm cái gì?”

Nhất Thần sửng sốt gấp gáp hô lên, đồng thời vươn tay ra muốn đoạt lại Thiên Linh Môn. Nhưng mà khoảng cách của Nhất Thần cùng Lý Quân Thiên dù nhìn như ngay trước mặt, lại xa xa không thể chạm đến.

Mặc cho Nhất Thần bùng phát toàn lực thi triển linh thuật cũng không thể tiếp cận Lý Quân Thiên.

Rõ ràng ở ngay trước mắt lại giống như cách xa vô tận, càng tiến lên càng không thể tiếp cận, từ đầu đến cuối đều chỉ có thể gần trong gang tấc, không ngừng tiến lên lại không thể tiếp cận.

Lý Quân Thiên dùng cương khí kích phát Thiên Linh Môn sau đó mượn nhờ việc này đi vận dụng lực lượng không gian. Đây là Lý Quân Thiên đã cảm ngộ cực sâu về lực lượng không gian cùng lực lượng quy tắc, cho nên có thể vận dụng linh hoạt.

Nếu không, nó chỉ giống như cương khí thông thường, lực lượng căng ra cũng không thể làm gì khác.

Nhìn như khoảng cách gần trong gang tấc, nhưng dưới sự chống đỡ của lực lượng không gian liền có thể tạo ra một khoảng kéo giãn, sau đó xếp chồng lên mấy trăm nghìn lần. Khoảng cách gang tấc, kỳ thực xa xôi vạn dặm.

Nhất Thần muốn tiếp cận đến Lý Quân Thiên thì phải tốn hao thời gian rất lâu, trong thời gian ngắn không chạm đến được Lý Quân Thiên là chuyện bình thường.

Lý Quân Thiên từ đầu đến cuối chưa từng nhìn Nhất Thần, lạnh nhạt nghiên cứu lấy Thiên Linh Môn. Hắn đã sớm muốn nghiên cứu món đồ này rồi, lúc trước trở ngại việc hình thành giao giới nên mới không đi đụng vào.

Lúc này thông đạo đã hình thành, Lý Quân Thiên không có cố kỵ liền cầm lấy xem xét.

Vừa xem liền thử dùng, thi triển ra một chiêu Thiên Trọng Thiên Xích này.

Lý Quân Thiên lại đảo tay một cái, Vô Giới Trụy khe xoay chuyển, khép liền vào bên trong liền đem lực lượng không gian bao trùm lên trên người Nhất Thần.

Sau đó...không gian khóa vòng đóng kín, một góc đầu nối liền với góc đuôi, góc trên nối liền góc dưới, cuối cùng nhốt lấy Nhất Thần vào bên trong, mặc cho hắn chạy theo phương hướng nào cũng sẽ bị vòng về tại chỗ, không thể thoát ra được.

Đồng dạng là không gian xếp chồng, chỉ là cách thức xếp chồng cùng ghép nối không giống nhau mà thôi, chính là một cách thức sử dụng khác của Thiên Trọng Thiên Xích.

Đem Nhất Thần nhốt ở một bên, Lý Quân Thiên bắt đầu mày mò ba đặc tính khác, thử ứng dụng lực lượng không gian để lợi dụng triệt để các đặc tính này.

...

p/s: Cầu đề cử!!!