Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Bắt Đầu Từ Kiếm Ma

Chương 132: Thanh Loan




Chương 132: Thanh Loan

Đạt đến Hướng Thiên Cảnh, không chỉ đơn giản là chồng chất về lực lượng mà còn ẩn chứa vô số huyền ảo, lợi dụng sự cộng minh với quy tắc tạo thành thần diệu, lợi dụng thần diệu gia tăng uy lực của chính bản thân mình.

Lực lượng của đạo, không đơn thuần là võ đạo chân ý, còn bao gồm cả lực lượng cộng minh cùng quy tắc sinh ra, hỗn hợp rất nhiều thứ lại trở nên riêng biệt vô cùng kỳ diệu khó mà giải thích được.

Hướng Thiên Cảnh, vẫn chỉ giống như một người đang mò mẫm con đường trong bóng đêm, sơ bộ có thể lợi dụng lực lượng của đạo nhưng cũng không phải rất tỉ mỉ.

Tỉ như Lý Quân Thiên có thể tùy ý biến một sợi cương khí thành bất cứ cái gì, nhưng hắn không thể ngưng tụ một sợi lực lượng của đạo vào trong tay, tùy ý thôi động.

Không thể làm được, đây chính là không thể sử dụng tỉ mỉ.

Lý Quân Thiên chỉ có thể thông qua chiêu thức phát huy ra thần diệu, thuận theo thần diệu sáng tạo ra chiêu thức để vận dụng nó chứ không thể tùy ý vận dụng. Cả hai có khác biệt rất lớn, nhưng không có biện pháp nào khác, chỉ có một con đường có thể đi.

Vừa ra khỏi Tả Thiên Sơn, Lý Quân Thiên nhìn về phía bầu trời, chân trời đang chia hai màu, giống như nước biển phân tranh đậm nhạt. Bầu trời biến đổi, chuẩn bị phải lan đến cuối cùng.

Mà một phương chân trời nào đó, Lý Quân Thiên giống như có thể trông đến một bóng người...một nữ tử?

Nữ tử kia...giống như cũng có thể nhìn đến Lý Quân Thiên, đưa mắt nhìn lại. Cả hai tựa như cách không gian trăm dặm đối mắt, giao tiếp.

Lý Quân Thiên thu hồi tầm mắt, bước ra một bước liền đạp lên tầng mây ở trên không trung, giống như đột nhiên hiện ra trong không trung, mũi chân đạp vào trên tầng mây.

Lý Quân Thiên vừa vững bước chân, trước mắt đồng dạng hiện ra một bóng người, váy dài xanh ngắt xẻ cao lộ ra đôi chân thẳng tắp mà trắng bệch, so với tầng mây còn trắng hơn, gần như muốn phát sáng.

“Chờ ngươi thật lâu”.

Lão tổ Thiên Loan Điện không biết vượt qua bao nhiêu khoảng cách, đi đến trước mặt Lý Quân Thiên.

Lý Quân Thiên lắc đầu nói.

“Dùng phân thân chờ đợi, không có thành ý!”

Lão tổ Thiên Loan Điện cười cười, không tiếp lời này. Nàng quan sát một chú Lý Quân Thiên, ánh mắt lấp lóe, cuối cùng lên tiếng.

“Chiếc váy này chính là thánh bào sao?”

Lý Quân Thiên lạnh nhạt hỏi.

“Thánh bào là cái gì?”

Lão tổ Thiên Loan Điện cười gượng, cảm khái nói.



“Ngươi cũng không phải người của thế giới này, không biết cũng phải. Cũng không đáng để nhắc đến”.

Lý Quân Thiên gật đầu, không xoắn xuýt vấn đề này. Hắn sở dĩ đi lên đến gặp nữ tử này có hai nguyên nhân. Thứ nhất, nàng chính là người mạnh nhất Thần Quang Đại Lục, là người có quyền nói chuyện nhất hiện tại. Tất nhiên, người ở đây không bao gồm người thần bí ở trên đỉnh Tả Thiên Sơn.

Người kia...không tính là người.

Lý Quân Thiên không g·iết được, hơn nữa người đó còn chấp chưởng lực lượng quy tắc, nếu không phải cái cây mọc ra từ hạt giống kia giúp sức, Lý Quân Thiên còn lâu mới chém được hắn.

Nhưng cái cây kia bị khóa lại, người kia lại xuất hiện, hiển nhiên không phải b·ị c·hém g·iết. Đến cuối cùng, Lý Quân Thiên cũng không phải chủ lực.

Đây chính là chênh lệch giữa hắn cùng thiên địa. Khác biệt rất lớn.

Nguyên nhân thứ hai, là bởi vì hắn tò mò về nữ tử này. Khí tức trên người nữ tử này, cực kỳ tương tự với đám ở trong Tả Thiên Sơn.

Không sai, giống như...nàng ta chạy từ trong Tả Thiên Sơn ra ngoài, cùng đám quái thú kia chính là một loại.

Lý Quân Thiên nghĩ đến, Tử Kê trước kia nói đến cái gì đó “thất hung”.

Đếm đi đếm lại, cũng chỉ có Lục Vỹ Hồ, Ngũ Luân Đồng Ngưu, Tứ Dực Hãn Mã, Tam Đầu Khuyển, Song Mệnh Trư, Tử Kê, tất cả sáu..người?

Kể cả “chủ vườn” kia mới là bảy, trước kia Lý Quân Thiên cũng cho rằng như thế. Nhưng mà Lý Quân Thiên trông thấy nữ tử này, hắn liền có một suy đoán.

Người này...mới thật sự là nhân vật ở trong thất hung?

Ừ thì...thất hung đều là thú..chứ nhỉ?

Lý Quân Thiên hiếu kỳ, cho nên hắn mới đến xem nữ tử này. Nếu như hắn không nhìn nhầm, nữ tử này giống như là một con chim?

Thanh Tước? Thanh Điểu?

Cụ thể không rõ, cho nên Lý Quân Thiên mới muốn nhìn xem. Nhưng chỉ đến một cái phân thân, không thể nhìn ra được. Không nhìn rõ, Lý Quân Thiên liền mất hết cả hứng thú.

Lão tổ Thiên Loan Điện hơi nghiêm miệng, có hơi thận trọng hỏi Lý Quân Thiên.

“Bên trong đó đã xảy ra chuyện gì?”

“Đẩy nhanh quá trình dung hợp bản nguyên, gia tốc quá trình hai thế giới dung hợp”.

Lão tổ Thiên Loan Điện hơi lóe lên vẻ kinh ngạc nhưng rất nhanh thu liễm lại, nàng nhìn Lý Quân Thiên rất lâu, cuối cùng thở dài hỏi.



“Dung hợp cùng thế giới của ngươi sao? Phải mất thời gian bao lâu?”

Lý Quân Thiên nhún vai.

“Không biết”.

Nói xong, Lý Quân Thiên nghĩ nghĩ liền hỏi.

“Nhìn ngươi giống như sắp c·hết rồi?”

Nử tử hừ một tiếng, có chút tức giận liếc Lý Quân Thiên nhưng không nổi giận. Nàng cảm nhận được Lý Quân Thiên rất khủng bố, cho nên mới không lấy bản thể đến đây mà chỉ lưu lại một cỗ phân thân. Phân thân vừa hiện ra thì bản thân đã sớm ẩn giấu đi m·ất t·ích.

Lý Quân Thiên cảm thấy ánh mắt của mình vẫn rất chuẩn xác mặc dù không thi triển Kiếm Nhãn, hắn không khỏi hiếu kỳ.

“Bản thể của ngươi là gì?”

Khuôn mặt của lão tổ Thiên Loan Điện âm trầm xuống, vô cùng cứng ngắc. Cuối cùng vẫn là khắc chế tức giận quay sang chỗ khác, hừ lạnh nói.

“Ta đã lột đi thân thú, hoa thành hình người. Ngươi nhìn đến chính là bản thể của ta”.

“Trước kia thì sao?”

Nữ tử: “...”

“Thanh Loan”.

Lý Quân Thiên: “...”

Đã hiểu, là thanh tước.

Lý Quân Thiên không có phản bác, liền gọi nàng là Thanh Loan đi, dù sao nửa đời sau cũng chưa chắc đã gặp lại được. Nhưng nghe đến Thanh Loan đã lột đi thân thú, hoàn toàn trở thành người, hắn liền có chút tiếc nuối.

Giống như không cam lòng, hắn dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn Thanh Loan, dò xét hỏi.

“Không biến trở lại được hả”.

Thanh Loan nghe thấy, tức giận đến lỗ mũi muốn bốc ra khói, khuôn mặt tái nhợt của nàng cũng từ tái nhợt chuyển đến hơi phơn phớt hồng. Nàng cắn chặt răng gằn ra từng chữ.

“Không! Được!”



Lý Quân Thiên thở dài đầy tiếc nuối, cuối cùng không có gì muốn nói. Lý Quân Thiên cảm thấy nếu như Thanh Loan có thể biến trở về làm Thanh Tước, kích cỡ có lẽ không thua kém đám quái thú kia, làm thú cưỡi rất tốt chứ.

Đã hết hứng thú, Lý Quân Thiên lại lâm vào lạnh nhạt, chuẩn bị rời đi. Không nghĩ đến Thanh Loan vào lúc này đột nhiên lại hỏi hắn.

“Thế giới của các ngươi...như thế nào?”

Sắp c·hết nên muốn đi ra ngoài xem?

Lý Quân Thiên nảy ra cái ý nghĩ này khi vừa mới nghe đến câu hỏi, nhưng hắn cũng không phải rất tò mò, bởi vì mất hết hứng thú nên hắn chỉ hờ hững nói.

“Ngươi muốn biết thì đi xem thôi, gặp phải người ngăn cản báo danh ta là được”.

Thanh Loan giống như đã bình tĩnh được tâm tình một chút, thấy Lý Quân Thiên đã xoay người rời đi, nàng gọi lại cũng không buồn quay đầu nhưng vẫn nghe được câu trả lời. Thanh Loan trợn mắt nửa ngày mới gọi với theo.

“Báo danh? Ngươi là ai mới được chứ?”

“Kiếm Ma”.

“Kiếm Ma?”

Sâu thẳm ở trong lòng núi nào đó, chìm trong bóng đêm tối tăm, phân thân của Thanh Loan đi vào phạm vi mười dặm gần bản thể liền tiêu tán, đem toàn bộ ký ức truyền trở về một cách hoàn chỉnh.

Nàng lẩm nhẩm danh hào của Lý Quân Thiên. Lúc trước nàng định để Đặng Chỉ Vy sống lại rồi bỏ công t·ra t·ấn một trận, xả ra oán giận cùng ân cừu.

Nhưng thiên địa biến chuyển, tâm tính của Thanh Loan cũng hơi biến chuyển một chút, cuối cùng chỉ là g·iết c·hết hoàn toàn Đặng Chỉ Vy, ân oán tiêu tan mà thôi, không có ác tâm đi t·ra t·ấn người ta.

Nàng muốn biết một chút chuyện liên quan đến bầu trời thay đổi, lại muốn đi nhìn xem thế giới ngoại lai kia thế nào, cho nên mới lưu lại mấy bộ phân thân chờ đợi Lý Quân Thiên đi ra Tả Thiên Sơn.

Người có thể đem Đặng Chỉ Vy đánh thảm như vậy, bản lĩnh phi phàm, chắc chắn là cường giả của thế giới đó. Sớm câu thông để cho mọi sự thuận lợi hơn, nhưng không nghĩ đến đối phương khẩu khí lớn như vậy.

Có người ngăn cản, báo tên nàng là được?

Thanh Loan hơi nghi hoặc một chút nhưng cũng không xoắn xuýt, đối phương rời đi thật nhanh chóng, thực lực cũng rất mạnh, nàng đuổi không kịp mà cũng không dám đuổi.

Nhất là tính cách của Lý Quân Thiên khiến cho Thanh Loan cảm thấy khá thân thiết, có mấy phần giống với nàng. Cho nên nàng cũng muốn hữu hảo với Lý Quân Thiên một chút.

Tiếp nhận tất cả thông tin mà phân thân mang về, Thanh Loan liền duỗi người một cái, thân hình biến mất khỏi nơi ẩn náu.

Đi tham quan thế giới kia một chút!

...

p/s: Cầu đề cử!!!